Vương Gia, Ngài Dám Lấy Ta Sao?
Chương 113: Đêm tân hôn đáng sợ
Diệp Phi Dạ
07/11/2018
"Mẫu phi, người đừng nóng giận." Lần này người mở miệng là Tô Sơ Tâm,
ánh mắt mang theo một tia lo lắng đi đến bên cạnh Tuyết Y, vỗ vỗ lưng
Tuyết Y giúp nàng bớt giận.
Sau đó nhỏ giọng mềm mại nói: "Mẫu phi, nếu chọc tức thân thể, dù sao thì Cẩm Lý huynh ấy sớm muộn gì cũng trở về, vì sao nhất định phải xử lý trong hôm nay vậy..."
" Còn nữa, giờ hiện tại cũng không sớm, phụ vương chắc chắn cũng đang chờ mẫu phi đó!"
"Cho nên, mẫu phi vẫn nên về cung trước đi...... Tránh làm cho phụ vương lo lắng."
"Vâng, Sơ Tâm nói rất đúng." Tô Cảnh Lương đồng ý gật gật đầu, rồi sau đó nhìn thoáng qua Tô Sơ Tâm, ánh mắt mang theo vài phần sủng nịch, nói: "Sơ Tâm, muội hồi cung cùng mẫu khi, ta ở đây chờ Cẩm Lý......"
"Việc này, vẫn không nên lộ ra ngoài, ngàn vạn lần đừng để phụ vương biết một chút gì hết. "
"Ta biết." Tuyết Y thở dài một hơi, đứng lên, sau đó lại vẫn cực kỳ căm giận nói: "Cảnh Lương, con nhìn thấy Cẩm Lý, báo với nó rằng sáng sớm ngày mai, bản cung sẽ xuất hiện tại nơi này, tốt nhất nó nên cho bản cung một lời giải thích rõ ràng!"
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Ánh trăng thật sự cực kỳ tròn.
Tô Cảnh Lương đứng ở ngoài phòng tân hôn, loáng thoáng có thể nhìn thấy trong phòng ngập tràn màu đỏ, Dương Xuyến Xuyến yên tĩnh ngồi ở đó.
Bóng dáng có vẻ có chút nhỏ bé và yếu ớt.
Đêm nay, là ngày Cẩm Lý và nàng thành thân.
Bản thân mình tại sao lại có phần phiền muộn?
Khống chế không nổi phiền muộn, muốn bắt lấy nữ tử này, mạnh mẽ vò nát trong miệng.
Lẳng lặng đứng nhìn bóng dáng kia.
Không để ý, thời gian dần dần trôi qua.
Mãi đến khi phía sau mình truyền đến một giọng nói hơi châm chọc: "Vương huynh, sao tại ở đây?"
Tô Cảnh Lương xoay người lại, đáy mắt mang theo trách cứ nồng đậm nói: "Cẩm Lý, đệ đã trở lại......"
"Sao đệ có thể làm như thế! Ngày thành thân lại vứt bỏ Xuyến Xuyến ở chỗ nào!"
"Xuyến Xuyến?" Tô Cẩm Lý lạnh lùng cười cười, toàn thân mặc y phục trắng tinh, sạch sẽ giống như là không lây dính bất cứ chút bụi bặm nào trong cuộc sống.
Sau đó nhỏ giọng mềm mại nói: "Mẫu phi, nếu chọc tức thân thể, dù sao thì Cẩm Lý huynh ấy sớm muộn gì cũng trở về, vì sao nhất định phải xử lý trong hôm nay vậy..."
" Còn nữa, giờ hiện tại cũng không sớm, phụ vương chắc chắn cũng đang chờ mẫu phi đó!"
"Cho nên, mẫu phi vẫn nên về cung trước đi...... Tránh làm cho phụ vương lo lắng."
"Vâng, Sơ Tâm nói rất đúng." Tô Cảnh Lương đồng ý gật gật đầu, rồi sau đó nhìn thoáng qua Tô Sơ Tâm, ánh mắt mang theo vài phần sủng nịch, nói: "Sơ Tâm, muội hồi cung cùng mẫu khi, ta ở đây chờ Cẩm Lý......"
"Việc này, vẫn không nên lộ ra ngoài, ngàn vạn lần đừng để phụ vương biết một chút gì hết. "
"Ta biết." Tuyết Y thở dài một hơi, đứng lên, sau đó lại vẫn cực kỳ căm giận nói: "Cảnh Lương, con nhìn thấy Cẩm Lý, báo với nó rằng sáng sớm ngày mai, bản cung sẽ xuất hiện tại nơi này, tốt nhất nó nên cho bản cung một lời giải thích rõ ràng!"
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Ánh trăng thật sự cực kỳ tròn.
Tô Cảnh Lương đứng ở ngoài phòng tân hôn, loáng thoáng có thể nhìn thấy trong phòng ngập tràn màu đỏ, Dương Xuyến Xuyến yên tĩnh ngồi ở đó.
Bóng dáng có vẻ có chút nhỏ bé và yếu ớt.
Đêm nay, là ngày Cẩm Lý và nàng thành thân.
Bản thân mình tại sao lại có phần phiền muộn?
Khống chế không nổi phiền muộn, muốn bắt lấy nữ tử này, mạnh mẽ vò nát trong miệng.
Lẳng lặng đứng nhìn bóng dáng kia.
Không để ý, thời gian dần dần trôi qua.
Mãi đến khi phía sau mình truyền đến một giọng nói hơi châm chọc: "Vương huynh, sao tại ở đây?"
Tô Cảnh Lương xoay người lại, đáy mắt mang theo trách cứ nồng đậm nói: "Cẩm Lý, đệ đã trở lại......"
"Sao đệ có thể làm như thế! Ngày thành thân lại vứt bỏ Xuyến Xuyến ở chỗ nào!"
"Xuyến Xuyến?" Tô Cẩm Lý lạnh lùng cười cười, toàn thân mặc y phục trắng tinh, sạch sẽ giống như là không lây dính bất cứ chút bụi bặm nào trong cuộc sống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.