Vương Gia Ta Biết Sai Rồi

Chương 38: Mới có thể

Loan Loan

19/11/2013

“Biểu hiện vừa rồi của ba vị, ta đã thấy được, tình huống cơ bản của Thiên Hương lâu chúng ta, Chu chưởng quầy đã nói cho mọi người, không biết ba vị còn vấn đề gì không?”

Hàn Nguyệt Nguyệt nói với ba người phía trước, ba người kia nhìn thoáng qua nhau, họ căn bản không nghĩ tới lão bản sau lưng lại trẻ như vậy.

“Không ngờ lão bản còn quá trẻ, để cho Lý mỗ giật mình, thanh danh Thiên Hương lâu sớm như sấm bên tai, có thể làm việc cho Thiên Hương lâu chính là vinh hạnh của Lý mỗ”

Lý Bảo Ngũ lớn tuổi nhất mở miệng nói, hắn mặc kệ lão bản là người phương nào, chỉ cần có thể ở lại Thiên Hương lâu làm việc là được, mà tiền công còn theo ý muốn của mình.

Hàn Nguyệt Nguyệt cười nói “Lần này Thiên Hương lâu chúng ta tuyển chưởng quầy, ba vị có thể trổ hết tài năng chứng minh ba vị có năng lực. Thiên Hương lâu muốn ở Ngọc thành cùng Triệu thành khai trương thêm hai tửu lâu, thời gian cấp bách, dự định tháng tám sẽ khai trương, cho nên ta muốn ba vị có thể nghĩ rõ ràng, có nguyện ý đi vùng khác làm việc không? Nếu thấy khó khăn thì cũng có thể buông tha"

Nhìn ba người phía trước, sắc mặt mỗi người đều bất đồng, Hàn Nguyệt Nguyệt lại có hứng thú với Lương Hiển.

“Chúng ta nguyện ý”

Nghe được ba người trả lời. Hàn Nguyệt Nguyệt bảo Chu chưởng quầy đi xuống làm việc, sau đó nói với ba người:

“Lúc trước mọi người làm việc ở nơi nào và vì sao muốn tới Thiên Hương lâu làm việc, mời viết lên giấy trắng, ta sẽ không lộ ra chuyện của mọi người cho bất luận kẻ nào, cái này xin yên tâm, làm việc dưới tay ta, trước tiên ta muốn hiểu biết mọi người, ngày sau mới có thể an bài. Tùy theo năng lực bản thân của mỗi người để có thể lấy tiền công ít nhiều viết lên, không cần lo lắng, chỉ cần mọi người có năng lực, ra bao nhiêu giá đều không sao cả”

Như Ngọc đem ba tờ giấy trắng đặt trên bàn, ý bảo họ viết, đối với Hàn Nguyệt Nguyệt mà nói, họ đều đang suy nghĩ trong lòng, lấy giấy, bắt đầu viết lên.

Qua một lúc sau, Như Ngọc đưa ba tấm giấy viết xong cho Hàn Nguyệt Nguyệt, Hàn Nguyệt Nguyệt tiếp nhận rồi mở một lần, trong lòng có ý định, Lý Bảo Ngũ này thì ra lúc trước làm việc ở ngân hàng tư nhân, trách không được tính sổ nhanh như vậy. Ngươi này muốn chuyển qua Thiên Hương Lâu làm là do Hàn Nguyệt Nguyệt thông báo tiền công do chính mình đề nghị, điều kiện có lực hấp dẫn. Người này làm việc giảo hoạt, bất quá còn có thể, dù sao chỉ là tính sổ , làm giả sổ sách cũng không thể gạt được nàng.

Tống Thanh lúc trước làm công việc của tổ tiên để lại, chỉ là bị đối thủ lấy lòng quan phủ ép tới đường cùng, cho nên mới tìm việc làm, tai họa không lớn, trước có kinh nghiệm về việc buôn bán, quản căn quán rượu không phải việc khó, mà người còn có vẻ thành thật, chỉ là làm việc có phần không biết biến chuyển, nếu không sao mình không đi lấy lòng quan phủ, mà lại bị đối thủ qua mặt.

Còn Lương Hiển, là tú tài, có một bụng văn chương, chỉ là trong nhà túng quẫn, vì kế sinh nhai cho nên đành phải tìm việc làm. Hàn Nguyệt Nguyệt có phần chần chờ, cổ nhân tự nhận là đọc sách có thể tài trí hơn người, khinh thường thương nhân, trong lòng đều có một phần ngạo khí, ngày sau người ta muốn làm Trạng Nguyên, chỉ sợ có chút khó.

Xem xong, Hàn Nguyệt Nguyệt hơi phiền não, nếu nói như vậy, ba người này chỉ có Tống Thanh miễn cưỡng có thể sử dụng được, còn hai người kia có chút khó. Nhưng nhất thời cũng không biết đi nơi nào để tìm, chỉ có thể thử dùng trước. Hạ quyết tâm, Hàn Nguyệt Nguyệt buông giấy trong tay ra, ngẩng đầu:

“Tình huống của mọi người ta đều đã xem qua, mọi người ra giá đi ta sẽ suy xét, cụ thể vẫn còn muốn thấy biểu hiện của mọi người, ta muốn nhìn xem mọi người có thể hay không đáng để ta bỏ tiền mời làm việc, mọi người huấn luyện trong này nửa tháng, nửa tháng sau ta sẽ căn cứ tình huống ta nhìn thấy mới quyết định, bất quá ta cũng biết rõ mọi người khó xử, nửa tháng đó không thể uổng phí thời gian của mọi người, ta sẽ kêu Chu chưởng quầy cho các ngươi mỗt người mười hai lượng bạc, mọi người còn có vấn đề gì không?”

Tâm tư mỗi người mỗt khác, nửa tháng tiền công này là mười hai bạc, thật sự là giá trên trời, nhưng lại không phải làm việc chính thức, tửu lâu khác quản sổ sách một tháng tối đa cũng năm lượng, này ông chủ thật đúng là đại lượng.

Hàn Nguyệt Nguyệt làm như vậy tự nhiên là có mục đích của của nàng, nàng tin tưởng chắc chắn chỉ có lương cao mới có thể giữ được nhân tài, trước dùng giá cả giữ họ ở lại, ngày sau sẽ từ từ thu nạp lòng người.

“Nửa tháng này chúng ta không vì cô nương làm việc, vô công bất thụ lộc (không làm thì không có lộc), cô nương không cần cho chúng ta nhiều bạc như vậy”

Nghe Lương Hiển nói, Lý Bảo Ngũ hung hăng trừng mắt một cái, đồ ngốc này, tiền bạc sao lại chê chứ, người ta nguyện ý cho, ngươi lại nhiều vấn đề như vậy, mà Tống Thanh gật gật đầu. Hắn buôn bán luôn luôn đường đường chính chính, không tham tài, ông chủ này cho bọn họ làm nửa tháng lấy mười hai bạc, quả thật hơi nhiều.



Hàn Nguyệt Nguyệt trong lòng cảm thấy buồn cười, người đọc sách đúng là bất đồng, người ta trả thù lao cao lại ngại nhiều, bất quá nàng cũng có hảo cảm với quan điểm của Lương Hiển, không tham tiền tài bất nghĩa, là người chính trực, nếu ngày sau làm quan, có thể không bị ích lợi che mắt, hẳn là quan tốt.

“Mọi người đúng là nhân tài, ta muốn bồi dưỡng cẩn thận, đương nhiên không thể ủy khuất mọi người, chỉ cần mọi người làm cho tốt, ngày sau ta sẽ không bạc đãi mọi người, còn lại cứ tìm Chu chưởng quầy an bài đi”

Nghe Hàn Nguyệt Nguyệt nói, mấy người cáo từ ra ngoài, Hàn Nguyệt Nguyệt gọi Như Ngọc đem ba tờ giấy thiêu hủy, đã đáp ứng không tiết lộ, giấy tất nhiên là không thể lưu lại.

Qua vài ngày, Tư Tư cùng Như Họa và Như Tuyết trở lại từ kinh thành, kết quả là hết sức thỏa mãn, năm mẫu đất, xây quán rượu cùng nhà may tối đa là hết hai mẫu, còn lại có thể làm hậu viện, cho công nhân nghỉ ngơi, Thiên Hương lâu vẫn xây ba tầng, lầu một là nơi tiếp đãi, lầu hai làm nhã gian, lầu ba làm gian thượng đẳng.

Hàn Nguyệt Nguyệt nhìn bản vẽ trên tay, lầu ba mới có bốn gian khách quý , lầu hai tám gian nhã gian, lầu một không có, có thể hơi ít hay không, quan lại quyền quý nơi kinh thành rất nhiều, xem ra bản vẽ còn phải thay đổi. Những quan chức kia chắc chắn sẽ thường xuyên mở tiệc chiêu đãi quan lớn để lập quan hệ, nói như vậy tiết mục biểu diễn kia là không thiếu được, đúng rồi, sao không xây một đài biểu diễn?

Nghĩ vậy, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức cầm lấy bút vẽ, trong đại sảnh là để không, nối thẳng mái nhà, lầu hai cùng lầu ba chuyển động vây quanh không gian này, có cái hành lang, ở mặt đất lầu một xây một cái đài, để biểu diễn tiết mục, như vậy hai ba lầu đều có thể xem được, tất cả đại sảnh lầu một trừ quầy thu ngân, toàn bộ để không, nếu có yến hội là có thể kê rất nhiều bàn, bất quá phải mở rộng thêm diện tích, như vậy nhã gian lầu hai có thể thêm hai gian, lầu ba không cần thêm, vẫn là bốn gian.

“Như Ngọc, đi gọi Tư Tư đến đây”

Giờ tài hoa của Tư Tư có thể phát huy tác dụng, bất quá vẫn không đủ người, xem ra còn phải ngẫm lại biện pháp mới được, mà nàng còn muốn lập một đoàn đội, chuyên biểu diễn tiết mục, lấy kiến thức của nàng ở hiện đại nhất định có thể lập một phen công trạng, về sau tiền bạc sẽ chảy vào trong túi nàng, ngẫm lại cảm thấy như thế thật sung sướng, kiếp trước sợ, giờ lại có cơ hội, nhất định nàng phải kiếm rất nhiều rất nhiều tiền.

“Tiểu thư”

Nghe giọng của Tư Tư, Hàn Nguyệt Nguyệt ngẩng đầu nói: “Tiến vào”

Lục Tư Tư đẩy cửa vào, đến trước Hàn Nguyệt Nguyệt hỏi “Tiểu thư, có chuyện gì?”

Hàn Nguyệt Nguyệt chỉ vào ghế dựa đối diện: "Ngồi xuống trước đi, ta có chuyện muốn cùng cô thương lượng”

Hàn Nguyệt Nguyệt đem bản vẽ đưa cho Lục Tư Tư, nói ra suy nghĩ của mình.

“Ta cũng không cần cô xuất đầu lộ diện, chỉ cần tìm người, cô dạy các nàng là được”

Hàn Nguyệt Nguyệt nói, Lục Tư Tư buông bản vẽ trong tay ra.

“Toàn bộ theo ý tiểu thư là được”

Nếu không có Hàn Nguyệt Nguyệt, nàng nào có hôm nay, cho nên Hàn Nguyệt Nguyệt bảo nàng làm cái gì, nàng sẽ tận lực đi làm.

“Tư Tư, vất vả cho cô”

Mấy năm nay nếu không có Tư Tư giúp nàng quản lý nhiều chuyện như vậy, nàng đúng là sẽ bận không thở nổi, để một cô gái biến thành người làm ăn có thủ đoạn như ngày hôm nay, quả thật là khó xử cho nàng ấy. Lục Tư Tư kinh ngạc, Hàn Nguyệt Nguyệt cứu nàng ra khỏi nơi kia, mà lại cho nàng cuộc sống như ngày hôm nay, trong lòng cảm kích còn không kịp.



“Tiểu thư, những thứ này đều là Tư Tư nên làm”

Hàn Nguyệt Nguyệt vui mừng cười cười, Tư Tư là người biết điều, làm việc lại ổn trọng.

“Ba năm này, ta chỉ cố việc buôn bán, đã đem việc chung thân đại sự của cô cùng Hiểu Tinh quăng ra sau đầu, cả đời nữ nhân mặc kệ như thế nào, sau cùng đều phải có người để dựa vào, các cô nếu là có người trong lòng hãy nói với ta, ta giúp các cô quyết định”

Hiểu Tinh cùng Tư Tư đều đã hai mươi, nếu không gả, liền thành gái lỡ thì, thế nàng sẽ thành người chắn hạnh phúc của người ta.

“Tiểu thư, sao hôm nay lại đột nhiên nói cái này?”

Lục Tư Tư có phần thẹn thùng nói, dù sao cũng là cô nương, một cô gái như tiểu thư chưa lấy chồng sao lại đến nói việc này. Nữ tử cổ đại da mặt thật mỏng, nói chuyện lập gia đình liền xấu hổ, hành động kia của nàng cùng Mạnh Dịch Vân chẳng phải là bị dọa hết mức sao? Hàn Nguyệt Nguyệt đột nhiên nghĩ, vì để cho Mạnh Dịch Vân đáp ứng để nàng về Tứ Phương thành, nàng đúng là phải trả giá trầm trọng, ngay cả sắc dụ cũng dùng tới, bất quá nàng sớm biết rằng trước khi thành thân Mạnh Dịch Vân sẽ không làm gì nàng, nàng mới dám dùng chiêu này.

Hiện tại không biết Mạnh Dịch Vân thế nào, sau khi đại hội võ lâm kết thúc,đã hơn hai tháng không gặp mặt, nghĩ đến gương mặt lạnh lùng của hắn, trong lòng Hàn Nguyệt Nguyệt ấm áp lên, thông minh cỡ nào có thể có tác dụng gì, còn không phải bị nàng làm cho đần độn, ngẫm lại lại cảm thấy buồn cười, trong lòng rất nhớ hắn.

Lục Tư Tư thấy Hàn Nguyệt Nguyệt không nói chuyện, ngẩng đầu, lại đang thấy Hàn Nguyệt Nguyệt không biết nghĩ đến cái gì, khóe miệng hơi cong lên.

“Tiểu thư?”

Nghe tiếng Lục Tư Tư, Hàn Nguyệt Nguyệt lập tức lấy lại tinh thần, nói với Lục Tư Tư.

“Dù sao việc hôn nhân của các cô là tự do, chỉ cần chính mình cảm thấy được là được, ta sẽ không ngăn, đi xuống trước đi, có việc ta sẽ gọi cô”

Thiếu chút nữa là xấu mặt trước mặt người khác, trong lòng Hàn Nguyệt Nguyệt hung hăng mắng Mạnh Dịch Vân một lần.

“Vâng, tiểu thư”

Lục Tư Tư đứng dậy đi ra ngoài, Hàn Nguyệt Nguyệt chỉnh bản vẽ xong, nhanh đưa tới để kinh thành khởi công, không thì sợ là không kịp. Mà lúc này Mạnh Dịch Vân đang ở cùng mấy cái quan viên thương lượng sự tình, đột nhiên hắt hơi một cái, mấy cái quan viên thấy thế, lập tức nói: “Vương gia nhật lý vạn kỵ (ngày đi vạn dặm), phải chú ý giữ gìn thánh thể”.

Mạnh Dịch Vân xấu hổ gật đầu “Làm phiền các vị lo lắng, tiếp tục đi”.

“Vương gia, ba ngày trước Hàn cô nương ở Triệu thành mua gian tửu lâu”

Hắc Ưng đứng phía sau Mạnh Dịch Vân báo cáo. Từ sau khi trở về, Vương gia liền phái ám vệ bảo hộ Hàn cô nương, mặc kệ chuyện gì, chỉ cần liên quan đến Hàn cô nương, nhất định phải hồi báo Vương gia.

“Đã biết, ngươi đi xuống trước đi”

Mạnh Dịch Vân nhìn màn đêm đen ngoài cửa sổ, nha đầu kia nói là có việc về Tứ Phương thành, không ngờ là muốn mở cửa hàng, nàng sợ hắn nuôi nàng không nổi sao? Lắc đầu, mấy ngày trước hắn gọi người đem vài mẫu ở ngoại ô kinh thành phân chia cho nàng, vậy mà vẫn không thỏa mãn, lại chạy tới Triệu thành cùng Ngọc thành mở tiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Ta Biết Sai Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook