Chương 4: Chương 2.2
Huyen
24/08/2016
Ngồi trên xe ngựa cả
buổi chiều, Lãnh Phượng dừng chân bên một nhà trọ ăn tối. Quán ăn thật
ầm ĩ, Lãnh Phượng nhíu mày tìm một chỗ khuất gọi tiểu nhị.
Sau khi nhanh nhẹn lắc mình qua nhiều người cuối cùng tiểu nhị cũng tới được chỗ hắn hỏi:
-Tiểu huynh đệ, đi một mình sao, có yêu cầu gì gọi ta vậy. Tiểu nhị cảm thấy rất ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn thấy một đứa bé dám một mình ra ngoài, nhìn quàn áo cũng không có gì là nghèo khổ, thằng nhóc này là chốn nhà đi chơi sao?
-Lấy cho ta những món ăn ngon nhất ra đây. Lãnh Phượng ngồi tên xe ngựa lâu như vậy, đường còn sóc nữa, cả người hắn thật không thoải mái, bây giờ chỉ muốn thống khoái ăn một bữa.
- Được, khách quan chờ một chút. Tên tiểu nhị chuyên nghiệp lui ra ngoài.
Bên cạnh hắn lúc này bỗng trở nên im bặt, chỉ nghe rõ một tráng hán nói:
-Hôm nay có đấu giá nô lệ đấy, ở chợ đen, ta nghe đệ đệ làm ở đó nói hôm nay toàn hàng cực phẩm. Nói rồi hê hê cười dâm tà.
Mấy tên bên cạnh cũng phá lên cười.
-Không biết có nữ nô nào không nhể? Khà khà gia có tiền, tối nay gia đi.
…………………………
Ngồi ở gần đó, Lãnh Phượng cảm thấy chuyện này thật thú vị, vừa lúc hắn đang cần người sai vặt, làm vương gia mà không có tùy tùng, thật mất mặt.
Dò đường một lúc, Lãnh Phượng tìm ngay được khu chợ đen trong miệng đại hán nọ.
Mua thẻ vàng rồi tìm đến căn phòng vip của thượng khách, cuộc đấu giá đã sắp bắt đầu rồi, may mắn những người này gặp hắn thì ngạc nhiên nhưng rồi lại tưởng đây là người của một đại gia giấu mặt nào đó, việc này bớt cho Lãnh Phượng không ít phiền phức.
Nhìn lên sàn đấu giá, đèn bắt đầu sáng, mong là tìm được người có chút võ công, hắn muốn thử xem nội lực của mình đã lên đến trình độ nào rồi.
Sau khi nhanh nhẹn lắc mình qua nhiều người cuối cùng tiểu nhị cũng tới được chỗ hắn hỏi:
-Tiểu huynh đệ, đi một mình sao, có yêu cầu gì gọi ta vậy. Tiểu nhị cảm thấy rất ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn thấy một đứa bé dám một mình ra ngoài, nhìn quàn áo cũng không có gì là nghèo khổ, thằng nhóc này là chốn nhà đi chơi sao?
-Lấy cho ta những món ăn ngon nhất ra đây. Lãnh Phượng ngồi tên xe ngựa lâu như vậy, đường còn sóc nữa, cả người hắn thật không thoải mái, bây giờ chỉ muốn thống khoái ăn một bữa.
- Được, khách quan chờ một chút. Tên tiểu nhị chuyên nghiệp lui ra ngoài.
Bên cạnh hắn lúc này bỗng trở nên im bặt, chỉ nghe rõ một tráng hán nói:
-Hôm nay có đấu giá nô lệ đấy, ở chợ đen, ta nghe đệ đệ làm ở đó nói hôm nay toàn hàng cực phẩm. Nói rồi hê hê cười dâm tà.
Mấy tên bên cạnh cũng phá lên cười.
-Không biết có nữ nô nào không nhể? Khà khà gia có tiền, tối nay gia đi.
…………………………
Ngồi ở gần đó, Lãnh Phượng cảm thấy chuyện này thật thú vị, vừa lúc hắn đang cần người sai vặt, làm vương gia mà không có tùy tùng, thật mất mặt.
Dò đường một lúc, Lãnh Phượng tìm ngay được khu chợ đen trong miệng đại hán nọ.
Mua thẻ vàng rồi tìm đến căn phòng vip của thượng khách, cuộc đấu giá đã sắp bắt đầu rồi, may mắn những người này gặp hắn thì ngạc nhiên nhưng rồi lại tưởng đây là người của một đại gia giấu mặt nào đó, việc này bớt cho Lãnh Phượng không ít phiền phức.
Nhìn lên sàn đấu giá, đèn bắt đầu sáng, mong là tìm được người có chút võ công, hắn muốn thử xem nội lực của mình đã lên đến trình độ nào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.