Vương Gia Uy Ông Trùm Mafia Thương Chiều Vợ Yêu
Chương 96: Tụ Hợp
hanhi thúy
22/09/2021
Một tuần điều trị tại bệnh viện anh mới được sự đồng ý của cô mà thản nhiên xuất viện ngay lập tức
Nhưng khi nửa đường anh đã tạm biệt cô và con để đến công ty chỉnh đốn lại công việc mà anh đã bõ lỡ suốt mấy năm qua
Đây là điều thấy trách đáng phải kỉ luật nhưng chỉ dành riêng cho người phụ nữ của anh
Còn người khác bất kể hội đồng nguyên lão cũng không làm gì được anh
Về đến nhà dắt ba cô cậu trao lại cho bảo mẫu rồi cô cũng thản nhiên leo lại lên xe
Và tất nhiên ngoài đi đến Vương Gia Ảo thì còn có thể đến đâu được
Trên người mặc chiếc đầm trắng bó sát người tôn những đường cong chuẩn đẹp vô cùng
Đây quả thật không tin được một người ba con trẻ
" Chủ Tịch Phu Nhân chào chị "
Cô ngao ngán khi bước vào đây chỉ muốn nhanh chóng đi lên phòng làm việc của anh
Cô không thích mấy ả ẻo lả này cứ thấy được người tối cao lại ra chiêu nịnh nọt thật kinh tởm
" Em đến đây từ khi nào "
" À mười phút "
Trong đầu cứ lo mãi hằn học mấy người ở dưới sãnh mà đâm ra đến rồi vào phòng anh từ lúc nào không hay
Câu trả lời vừa rồi cô cũng không biết mình trả lời bằng cách vô thức
Anh quẫy tay với cô ra ý đến gần mình khi đến gần rồi anh choàng cánh tay to lớn qua vòng eo của cô kéo xuống đùi của mình
" Cách nhìn của anh bị gì rồi à "
" Ý của em là sao "
" Mấy con tiện tì ở dưới đi làm mà như đi bar nhìn thật kinh tởm "
Vương Gia Uy bật cười khi nhìn thấy cô trong bộ dạng đáng ghét này nhưng là điều anh thích
Nhưng anh không thể hiểu nổi sao cô lại càng trở nên khó tính hơn từ khi nào chắc là đang trong thời kì mang thai
" Đó là mấy người do Vương Tôn tuyển vào anh không biết "
" Vậy anh đuổi đi "
Cô thật không ngờ lời nói của mình chỉ trong vòng nửa tiếng sau đã nghe được lệnh mấy con tiện tì kia liền dồn đồ mà cút ra khỏi Vương Gia Ảo
Tần Nhi lại choáng khi nhìn thấy một chồng văn kiện trên bàn của anh đã chất thành núi , cô thở dài không biết anh giải quyết và phê kiện thế nào
" Em không biết thằng nhóc này đang làm gì nữa , để em phụ anh phê duyệt văn kiện "
" Anh làm được "
Một lần nữa cô mặc kệ anh cứ xem hết đống này đến đống khác , không thèm quan sát rằng anh có đồng ý hay không
" Tần Tần em từng học kinh doanh à "
" 2 năm nhưng em chán nên bỏ "
Vương Gia Uy hỏi vài câu rồi lại cuối đầu làm tiếp việc , thật ra anh làm vậy chỉ để giúp cô thoả mái hơn
Nhưng những lúc ngước mặt lên nhìn thấy cô mỗi lúc một tư thế này đến tư thế khác , rồi lại nhăn mặt nghiêng đầu
Bộ dạng đó làm cho anh thật sự dở khóc dở cười nhưng vẫn không đành lòng bật cười thành kiến nếu không sợ ai đó tức đến xông khói
Nói đi nói lại những văn kiện cô làm anh cũng vẫn phải làm lại vì biết rõ hai năm cô học kinh doanh là ngành marketing không phải ngành của công ty
Nhưng vẫn sẳn lòng để cho cô làm rồi mình phải dùi đầu làm lại
Mặc dù là có mệt nhưng anh vẫn không tỏ ra khó chịu vì rất hạnh phúc khi anh có được một cô vợ như thế này
" Uy ơi em chán rồi không làm nữa anh làm đi "
" Ừa "
Anh biết ngay cô sẽ như thế này cho nên chẳng làm gì khác đành lấy đống văn kiện trên bàn trà và lén hôn cô một cái
----------------------------------------
" Tần Tần chúng ta về thôi "
Vương Gia Uy thật không ngờ cô lại ngủ sâu như thế đã quá năm tiếng từ lúc cô ngủ
Năm tiếng đó cũng đũ cho anh hoàn thành xong hết các văn kiện kia , mệt mỏi nhưng nhìn thấy bộ dạng ngủ kia của cô mệt mỏi điều xua tan đi
" Anh làm xong rồi à "
" Ừ chúng ta về ba mẹ đang chờ "
Nhắc đến hai từ ba mẹ cô bỗng chốc giật nảy mình , tại sao hai người họ lại đột ngột đến Italy như vậy còn không báo trước với ai
" Em sao vậy "
" Không sao "
Anh biết cô đang nghĩ gì sao không như nếu cứ làm rõ rành mạch sẽ càng làm cô căng thẳng hơn
" Uy à họ đến khi nào "
" Ba tiếng trước "
Tần Nhi chỉ gật đầu cho xuôi chuyện rồi ngửa đầu vào lòng anh những ngón tay nhỏ gọn thọc ghẹo vòng bụng của anh
" Em căng thẳng vậy à "
" Sao không ba mẹ biết chuyện rồi là em toi "
À thì ra bây giờ anh mới biết được là cô căng thẳng vì sợ ba mẹ mình trách mánh không phải người vợ này của anh chưa từng sợ thứ gì vậy mà cũng sợ nữa nhỉ
Cũng phải thôi ngay cả anh cũng chưa từng sợ bất cứ thứ gì nhưng điều làm anh sợ đó chính là từ khi cô bước vào cuộc đời anh thì cũng chính thức làm cho anh sợ là mất cô
Nhưng khi nửa đường anh đã tạm biệt cô và con để đến công ty chỉnh đốn lại công việc mà anh đã bõ lỡ suốt mấy năm qua
Đây là điều thấy trách đáng phải kỉ luật nhưng chỉ dành riêng cho người phụ nữ của anh
Còn người khác bất kể hội đồng nguyên lão cũng không làm gì được anh
Về đến nhà dắt ba cô cậu trao lại cho bảo mẫu rồi cô cũng thản nhiên leo lại lên xe
Và tất nhiên ngoài đi đến Vương Gia Ảo thì còn có thể đến đâu được
Trên người mặc chiếc đầm trắng bó sát người tôn những đường cong chuẩn đẹp vô cùng
Đây quả thật không tin được một người ba con trẻ
" Chủ Tịch Phu Nhân chào chị "
Cô ngao ngán khi bước vào đây chỉ muốn nhanh chóng đi lên phòng làm việc của anh
Cô không thích mấy ả ẻo lả này cứ thấy được người tối cao lại ra chiêu nịnh nọt thật kinh tởm
" Em đến đây từ khi nào "
" À mười phút "
Trong đầu cứ lo mãi hằn học mấy người ở dưới sãnh mà đâm ra đến rồi vào phòng anh từ lúc nào không hay
Câu trả lời vừa rồi cô cũng không biết mình trả lời bằng cách vô thức
Anh quẫy tay với cô ra ý đến gần mình khi đến gần rồi anh choàng cánh tay to lớn qua vòng eo của cô kéo xuống đùi của mình
" Cách nhìn của anh bị gì rồi à "
" Ý của em là sao "
" Mấy con tiện tì ở dưới đi làm mà như đi bar nhìn thật kinh tởm "
Vương Gia Uy bật cười khi nhìn thấy cô trong bộ dạng đáng ghét này nhưng là điều anh thích
Nhưng anh không thể hiểu nổi sao cô lại càng trở nên khó tính hơn từ khi nào chắc là đang trong thời kì mang thai
" Đó là mấy người do Vương Tôn tuyển vào anh không biết "
" Vậy anh đuổi đi "
Cô thật không ngờ lời nói của mình chỉ trong vòng nửa tiếng sau đã nghe được lệnh mấy con tiện tì kia liền dồn đồ mà cút ra khỏi Vương Gia Ảo
Tần Nhi lại choáng khi nhìn thấy một chồng văn kiện trên bàn của anh đã chất thành núi , cô thở dài không biết anh giải quyết và phê kiện thế nào
" Em không biết thằng nhóc này đang làm gì nữa , để em phụ anh phê duyệt văn kiện "
" Anh làm được "
Một lần nữa cô mặc kệ anh cứ xem hết đống này đến đống khác , không thèm quan sát rằng anh có đồng ý hay không
" Tần Tần em từng học kinh doanh à "
" 2 năm nhưng em chán nên bỏ "
Vương Gia Uy hỏi vài câu rồi lại cuối đầu làm tiếp việc , thật ra anh làm vậy chỉ để giúp cô thoả mái hơn
Nhưng những lúc ngước mặt lên nhìn thấy cô mỗi lúc một tư thế này đến tư thế khác , rồi lại nhăn mặt nghiêng đầu
Bộ dạng đó làm cho anh thật sự dở khóc dở cười nhưng vẫn không đành lòng bật cười thành kiến nếu không sợ ai đó tức đến xông khói
Nói đi nói lại những văn kiện cô làm anh cũng vẫn phải làm lại vì biết rõ hai năm cô học kinh doanh là ngành marketing không phải ngành của công ty
Nhưng vẫn sẳn lòng để cho cô làm rồi mình phải dùi đầu làm lại
Mặc dù là có mệt nhưng anh vẫn không tỏ ra khó chịu vì rất hạnh phúc khi anh có được một cô vợ như thế này
" Uy ơi em chán rồi không làm nữa anh làm đi "
" Ừa "
Anh biết ngay cô sẽ như thế này cho nên chẳng làm gì khác đành lấy đống văn kiện trên bàn trà và lén hôn cô một cái
----------------------------------------
" Tần Tần chúng ta về thôi "
Vương Gia Uy thật không ngờ cô lại ngủ sâu như thế đã quá năm tiếng từ lúc cô ngủ
Năm tiếng đó cũng đũ cho anh hoàn thành xong hết các văn kiện kia , mệt mỏi nhưng nhìn thấy bộ dạng ngủ kia của cô mệt mỏi điều xua tan đi
" Anh làm xong rồi à "
" Ừ chúng ta về ba mẹ đang chờ "
Nhắc đến hai từ ba mẹ cô bỗng chốc giật nảy mình , tại sao hai người họ lại đột ngột đến Italy như vậy còn không báo trước với ai
" Em sao vậy "
" Không sao "
Anh biết cô đang nghĩ gì sao không như nếu cứ làm rõ rành mạch sẽ càng làm cô căng thẳng hơn
" Uy à họ đến khi nào "
" Ba tiếng trước "
Tần Nhi chỉ gật đầu cho xuôi chuyện rồi ngửa đầu vào lòng anh những ngón tay nhỏ gọn thọc ghẹo vòng bụng của anh
" Em căng thẳng vậy à "
" Sao không ba mẹ biết chuyện rồi là em toi "
À thì ra bây giờ anh mới biết được là cô căng thẳng vì sợ ba mẹ mình trách mánh không phải người vợ này của anh chưa từng sợ thứ gì vậy mà cũng sợ nữa nhỉ
Cũng phải thôi ngay cả anh cũng chưa từng sợ bất cứ thứ gì nhưng điều làm anh sợ đó chính là từ khi cô bước vào cuộc đời anh thì cũng chính thức làm cho anh sợ là mất cô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.