Vương Gia Xin Hãy Chờ Ta Lớn! (Tâm Ý Thành)

Chương 24

Võ Anh Thơ

12/09/2023

Để Tô Khiết thoải mái hơn, bấy giờ Trình Khâm mới nắm lấy bàn tay nàng, nói:

- Khiết Khiết\, ta không muốn để ngươi sống trong hoàng cung nữa mà sẽ đưa ngươi trở về vương phủ.

- Nhưng Khiết Khiết bây giờ đang trên danh nghĩa là phi tần của hoàng thượng.

- Ta biết vì vậy sẽ xin hoàng thượng ban phi. Bắc Đại ta từ trước đến nay cũng có thông lệ: Những thần tử nào lập nhiều công lao thì có thể xin hoàng thượng ban cho một vị phi tần bậc tam phẩm ở trong hậu cung! Với chiến công của ta bao nhiêu năm qua thì tin rằng hoàng thượng sẽ đồng ý ban ngươi cho ta.

Tô Khiết bây giờ mới biết, hoá ra vương triều cũng có quy chế này. Nếu được như vương gia nói thì điều đó còn gì hạnh phúc hơn. Nàng không muốn tiếp tục ở trong hậu cung buồn bã, càng không ham thích chuyện được hầu hạ hoàng thượng, nàng chỉ muốn sống cùng vương gia, cả đời này chỉ ở cạnh duy nhất ngài thôi.

Trình Khâm đã suy nghĩ kỹ lưỡng trước khi đi đến quyết định này, bởi bản thân không biết được hoàng thượng có dễ dàng chấp thuận. Đối với người mà nói, Tô Khiết chỉ như bao phi tần nhỏ bé khác trong hậu cung rộng lớn trăm ngàn mỹ nữ, xét theo lẽ thông thường thì người sẽ vì chiến công của ngài mà đồng ý thôi. Thế nhưng vì đó là Trình Sở, kẻ luôn muốn đoạt lấy thứ mà ngài yêu thương...

- Vương gia\, dù ngài quyết định thế nào thì Khiết Khiết cũng nghe theo.

- Khiết Khiết\, ta không hiểu rõ tâm tư hoàng thượng và việc xin ban phi này có thể mạo hiểm\, giả như người nổi giận trách phạt thì ngươi cũng sẽ không sợ ư?

- Khiết Khiết chỉ sợ duy một điều\, đó là rời xa vương gia\, những thứ khác Khiết Khiết không màng đến\, thậm chí chết cùng ngài thì cũng cam tâm tình nguyện.

Trông rõ sự kiên quyết nơi đáy mắt trong veo của người nữ nhi thuần khiết này, Trình Khâm nhẹ nhàng đưa bàn tay của nàng lên môi, hôn khẽ.

- Khiết Khiết\, ta muốn ngươi trở thành vương phi của ta!



Hàng mi chớp nhẹ vài cái, Tô Khiết lập tức gật đầu: "Chỉ duy nhất có ngài, Trình Khâm, mới là vương của Khiết Khiết".

Trình Khâm kéo Tô Khiết lại gần hơn, hôn lên vầng trán nàng, một cách trân trọng. Tô Khiết nhắm mắt lại, khoé mắt vẽ lên một sự mãn nguyện khôn tả.

Lát sau mở mắt ra, Tô Khiết thấy ánh mắt Trình Khâm lấp loáng yêu thương, khoé môi bao năm qua rất ít khi mỉm cười giờ đây lại cong lên thật đẹp, tạo thành nụ cười ngạo nghễ đầy cuốn hút. Gương mặt thâm trầm buồn bã của ngài lúc này bỗng dưng sáng bừng, rất vui, rất thoả nguyện. Đây là lần đầu tiên nàng bắt gặp dáng vẻ hạnh phúc này của vương gia, liền chạm tay lên khoé môi ngài.

- Đêm qua cho đến sáng nay\, Khiết Khiết thấy ngài hay cười lắm.

- Chẳng phải là vì ngươi sao\, Khiết Khiết?

Lần nữa lại đỏ mặt, Tô Khiết cười bẽn lẽn, nhận ra Trình Khâm ngài đây rất biết cách dỗ ngọt nữ nhi. Hơn hết ở trong lòng lại dâng lên niềm vui lớn lao, bởi nàng đã có thể bước chân vào trong trái tim lãnh cảm của thất vương gia uy quyền thâm trầm nhất Bắc Đại, khiến ngài mỉm cười hạnh phúc đến thế.

Thấy Tô Khiết cứ vùi mặt vào ngực mình, Trình Khâm đưa tay vuốt nhẹ chiếc cằm xinh xinh rồi khẽ nâng khuôn mặt nàng lên, không chần chừ liền kề môi đến gần môi nàng miết nhè nhẹ. Dù cả đêm qua đã hôn rất nhiều nhưng với ngài vẫn là chưa đủ, cứ muốn chiếm hữu bờ môi anh đào thơm ngát đó nhiều hơn nữa. Nhất là khi Tô Khiết vòng cánh tay thon dài qua cổ ngài, nhắm mắt đón nhận thì ngài càng để cho nụ hôn buổi sớm mai này thêm sâu đậm.

Vừa bước ra khỏi phòng, Trình Khâm và Tô Khiết bất ngờ chạm mặt Quý phu nhân, chẳng rõ nàng ta vừa đi đến hay đã đứng chờ bên ngoài từ trước. Ban đầu có hơi ngạc nhiên vì phu nhân về sớm như vậy nhưng rồi vương gia vẫn giữ dáng vẻ điềm nhiên hỏi han vài lời. Riêng Tô Khiết đứng bên cạnh ngài lại mang chút bối rối, dù gì nàng với vương gia cũng là vai vế hoàng tẩu - thất hoàng đệ, nếu để chuyện ái ân đêm qua lộ ra thì sẽ tồi tệ lắm.

Về phần Quý phu nhân, vừa về đến nơi đã nghe báo chiều qua có Tô tần ghé qua vương phủ nên cũng muốn đến chào một tiếng, nào ngờ lại bắt gặp nàng cùng vương gia từ trong phòng ngủ đi ra, trong lòng không khỏi kinh ngạc lẫn ghen tuông. Lẽ nào cả đêm qua, hai người đã...? Nàng ta nghe Trình Khâm nói sáng sớm Tô tần qua phòng ngài để báo rằng sẽ hồi cung, tuy nhiên trong lòng chẳng mấy tin. Bao năm qua Quý phu nhân hiểu rõ tình cảm ngài dành cho người nữ nhi mà mình tận tay chăm sóc dạy dỗ, thế nhưng bây giờ Tô Khiết đã trở thành phi tần của hoàng thượng, dẫu thân thiết đến mấy thì cũng nên giữ khoảng cách.

Vương gia ơi vương gia, lý nào ngài hồ đồ đến nỗi muốn chiếm đoạt nữ nhân của hoàng thượng ư? Đó là suy nghĩ của nàng ta khi dõi theo bóng dáng phu quân.

Được Trình Khâm nắm tay đỡ lên xe kiệu, Tô Khiết cứ nhìn ngài không rời mắt và cũng thấy ngài nhìn mình gật khẽ, như một lời trấn an. Thậm chí đến khi xe kiệu đã chạy đi khá xa, nàng vẫn vén màn lên đồng thời ngoái nhìn về vương phủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Gia Xin Hãy Chờ Ta Lớn! (Tâm Ý Thành)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook