Vương Gia Yêu Nghiệt Vương Phi Vô Lương
Chương 33: Truyền nhân của thần y
Mùa Xuân Của Kẹo Đường
09/07/2017
"Không dối gạt cô nương, lão nhân gia thật sự đã qua đời rồi."
Ý của nàng hắn làm sao lại không hiểu? Hắn mặc dù hàng năm không có ở Y cốc, nhưng tất cả mọi việc ở đây hắn đều định kỳ sẽ quay lại xử lý . Thỉnh thoảng hắn cũng ở lại đây một thời gian, cho nên mọi thứ bên trong đều được giữ lại nguyên trạng, chúng không hề bị mất đi qua năm tháng.
"Vậy ngươi là ai? Tại sao lại quen thuộc với nơi này như vậy?"
Thái độ của hắn cũng không giống như đang nói dối, nhưng tại sao hắn lại quen thuộc với nơi này như vậy? Ngay cả Mạc Vấn lão tiền bối còn sống hay không hắn cũng biết, điều này không khỏi làm cho người ta nghi ngờ.
"Ta cũng là có cơ duyên xảo hợp được Mạc lão tiền bối cứu, cũng được tính là một nửa đồ đệ của lão nhân gia." Những điều hắn nói điều là sự thật, Mạc Vấn thần y vẫn hay khen hắn có thiên phú học y, muốn hắn trở thành đồ đệ của mình nhưng hắn không có đồng ý. Cuối cùng lại vì báo ân tình mà đáp ứng làm đồ đệ trên danh nghĩa của ông.
"Ngươi là đồ đệ của thần y? Vậy y thuật của ngươi như thế nào? Được mấy phần so với lão thần y?"
Không thể trách nàng kích động như thế, vốn là khi biết tin tức Mạc Vấn thần y đã chết thì nàng cũng rất thất vọng, rất lo lắng cho bệnh của Mân Côi. Nhưng bây giờ, người trước mắt nói hắn là một nửa đồ đệ của Mạc Vấn thần y. Nếu hắn đã là đồ đệ, thì chắc là hắn cũng thừa kế y thuật cả đời của lão thần y rồi. Nhưng hắn nói cũng là chỉ có thể coi là nửa đồ đệ, nên cũng không biết nửa đồ đệ trong miệng hắn là học được mấy phần?
"Chuyện này sao, cụ thể như thế nào ta cũng khó mà nói. Cô nương nếu không ngại ta có thể giúp cô nương bắt mạch xem có thể chữa được không?" Nam tử mặc áo trắng nở nụ cuời nhìn nàng, chờ đợi phản ứng của nàng. (Pe:anh này muốn nhân cơ hội này ăn đậu hũ của Đại tỷ nha ^o^)
"Người bị bệnh không phải là ta mà là một người bạn của ta."
Nghe xong câu trả lời của nàng, nhất thời hắn có chút bất ngờ, là người bạn như thế nào mới có thể khiến nàng không màng sống chết xông vào Y cốc của hắn đây? Phải chăng là một người bạn rất đặc biệt? Nghĩ như vậy, trong lòng hắn không khỏi có chút không thoải mái.
"Hóa ra là như vậy, nếu bạn của cô nương ngã bệnh, vậy ta cũng không ngại tới đó xem một chút, nhưng có thể trị hết hay không ta không dám đảm bảo. Không biết ý cô nương như thế nào?"
Ai, những người khác nhau thì có cách đối xử khác nhau, người hiểu con người của hắn, nhìn một cái liền biết là hắn có dụng ý khác. Mà hắn thật sự đúng cũng có mục đích riêng. Hắn muốn xem người có thể trở thành bạn thân của nàng rốt cuộc là người như thế nào
Ý của nàng hắn làm sao lại không hiểu? Hắn mặc dù hàng năm không có ở Y cốc, nhưng tất cả mọi việc ở đây hắn đều định kỳ sẽ quay lại xử lý . Thỉnh thoảng hắn cũng ở lại đây một thời gian, cho nên mọi thứ bên trong đều được giữ lại nguyên trạng, chúng không hề bị mất đi qua năm tháng.
"Vậy ngươi là ai? Tại sao lại quen thuộc với nơi này như vậy?"
Thái độ của hắn cũng không giống như đang nói dối, nhưng tại sao hắn lại quen thuộc với nơi này như vậy? Ngay cả Mạc Vấn lão tiền bối còn sống hay không hắn cũng biết, điều này không khỏi làm cho người ta nghi ngờ.
"Ta cũng là có cơ duyên xảo hợp được Mạc lão tiền bối cứu, cũng được tính là một nửa đồ đệ của lão nhân gia." Những điều hắn nói điều là sự thật, Mạc Vấn thần y vẫn hay khen hắn có thiên phú học y, muốn hắn trở thành đồ đệ của mình nhưng hắn không có đồng ý. Cuối cùng lại vì báo ân tình mà đáp ứng làm đồ đệ trên danh nghĩa của ông.
"Ngươi là đồ đệ của thần y? Vậy y thuật của ngươi như thế nào? Được mấy phần so với lão thần y?"
Không thể trách nàng kích động như thế, vốn là khi biết tin tức Mạc Vấn thần y đã chết thì nàng cũng rất thất vọng, rất lo lắng cho bệnh của Mân Côi. Nhưng bây giờ, người trước mắt nói hắn là một nửa đồ đệ của Mạc Vấn thần y. Nếu hắn đã là đồ đệ, thì chắc là hắn cũng thừa kế y thuật cả đời của lão thần y rồi. Nhưng hắn nói cũng là chỉ có thể coi là nửa đồ đệ, nên cũng không biết nửa đồ đệ trong miệng hắn là học được mấy phần?
"Chuyện này sao, cụ thể như thế nào ta cũng khó mà nói. Cô nương nếu không ngại ta có thể giúp cô nương bắt mạch xem có thể chữa được không?" Nam tử mặc áo trắng nở nụ cuời nhìn nàng, chờ đợi phản ứng của nàng. (Pe:anh này muốn nhân cơ hội này ăn đậu hũ của Đại tỷ nha ^o^)
"Người bị bệnh không phải là ta mà là một người bạn của ta."
Nghe xong câu trả lời của nàng, nhất thời hắn có chút bất ngờ, là người bạn như thế nào mới có thể khiến nàng không màng sống chết xông vào Y cốc của hắn đây? Phải chăng là một người bạn rất đặc biệt? Nghĩ như vậy, trong lòng hắn không khỏi có chút không thoải mái.
"Hóa ra là như vậy, nếu bạn của cô nương ngã bệnh, vậy ta cũng không ngại tới đó xem một chút, nhưng có thể trị hết hay không ta không dám đảm bảo. Không biết ý cô nương như thế nào?"
Ai, những người khác nhau thì có cách đối xử khác nhau, người hiểu con người của hắn, nhìn một cái liền biết là hắn có dụng ý khác. Mà hắn thật sự đúng cũng có mục đích riêng. Hắn muốn xem người có thể trở thành bạn thân của nàng rốt cuộc là người như thế nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.