Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 100
Cây Dù Nhỏ
18/11/2024
Dạo gần đây sức khỏe của Finn Wilson có sự chuyển biến tốt, mặc dù trước mắt là vậy nhưng mai sau thế nào ai biết được, để y rời khỏi tầm tay của mình là việc khiến Felix Evans phải suy nghĩ rất nhiều, mới có thể cưỡng ép bản thân thả người.
Vì thế khi nghe Finn Wilson chạy đến đây với mục đích xin anh rời cung, đã vậy địa điểm còn là làng Harrowdale đang bùng dịch, dù không biết y nghe được tin này ở đâu nhưng anh chắc chắn không cho phép người rời đi.
Mặc dù thời kì nguy hiểm dễ xảy thai đã qua nhưng sức đề kháng của cơ thể Finn Wilson rất yếu, y lại còn là omega cấp F mới khỏi bệnh không lâu, anh có điên mới cho người rời khỏi tầm mắt của mình.
Tính cách luôn nghĩ cho người khác trước rồi mới đến mình này của y, anh phải dạy dỗ lại mới được.
- Em biết bản thân vô năng nhưng hiện tại có lẽ nơi đó đang rất loạn, họ cần có người của hoàng thất đến trấn an,...tránh để dân nghĩ người có cấp cao làm việc không chu toàn. - Finn Wilson chưa từng tham gia vào các cuộc họp có liên quan đến việc nước, cho nên không biết dùng từ thế nào cho thích hợp, chỉ có thể nghĩ gì nói đó hạn chế những câu nói gây khó chịu nhất có thể.
Felix Evans chống cằm nhìn Finn Wilson, nhẹ giọng bảo.
- Chuyện này em không cần quan tâm, việc làng Harrowdale xảy ra dịch bệnh nhưng không cứu chữa kịp thời, phần lớn có sự góp mặt của người cai quản làm việc không trách nhiệm, ta sẽ cho người điều tra cũng như trừng phạt và đòi lại công bằng cho dân chúng, việc này chắc chắn sẽ ổn định lòng dân.
Felix Evans không ngại nói một ít việc liên quan đến đế quốc cho Finn Wilson lắng nghe, anh nghĩ cũng nên để y biết một chút về tình hình đế quốc cũng như cách giải quyết vấn đề.
Mặc dù rất muốn để y vô lo vô nghĩ, nhưng ở thời điểm cá lớn nuốt cá bé này nếu không có mưu kế thì không thể sống sót được, mà Finn lại ngây thơ dễ dụ như vậy, anh làm sao không lo cho được đây?
Nhưng nếu được, anh chỉ muốn y đừng lún quá sâu vào vũng nước đục này, có những thứ đừng biết quá nhiều sẽ nhẹ lòng hơn.
Chẳng phải người ngốc thường hay có khuôn mặt trẻ hơn những người bình thường đó sao?
Kẻ ngốc luôn có phúc của họ.
- Còn về việc trấn an lòng dân ta sẽ cho người khác thay thế đến làng.
Finn Wilson biết bản thân không thể nói lại anh, vì thế càng tủi thân hơn rất nhiều. Quả thật y không có đủ điều kiện để chạy đến nơi dịch bệnh đó, không thể trách Felix Evans tàn nhẫn chỉ trách y quá yếu.
Nghĩ đến năng lực của mình khiến y không khỏi buồn, y chỉ muốn đến xem tình hình của ông bà Brown như thế nào thôi, dù sao họ cũng là một trong những người số ít đối xử tốt với y.
- ...em cầu xin ngài...
Y biết không thể xin anh đưa cả nhà ba người họ đến thành vì có thể sẽ làm dịch bệnh lây lan, cũng biết bản thân không đủ sức đề kháng để bước vào nơi đang có dịch bệnh. Nếu bước vào khu vực bệnh đó không biết có làm ảnh hưởng đến con hay không?
- Finn Evans.
- Finn Wilson ngẩng đầu nhìn Felix Evans.
Trước đó y cứ cho là bản thân đã chấp nhận được cái tên
này, nhưng khi bị gọi y mới biết thật khó để quên đi những hồi
ức đau thương đó. 'Finn Evans' giống như một minh chứng cho việc y đã trở lại con đường cũ, trở thành vương hậu của đế quốc Evans.
Là sự cười nhạo của vận mệnh khi chứng kiến y vùng vẫy
thoát khỏi tay nó, nhưng chỉ có thể bất lực vì không thể chạy trốn.
Trước giờ y chưa từng đáp lại cái tên gọi này, vì y thực sự không dám đối mặt.
- Ngẩng đầu lên.
Felix Evans cất bức thư, bước đến nơi Finn Wilson đang đứng, nhẹ giọng nói.
- Ta không phải không cho em rời cung điện, nhưng em phải biết tình hình sức khỏe lúc này của bản thân, hiện tại em rất yếu lại còn đang mang thai, sức đề kháng chắc chắn không đủ để chống lại dịch bệnh.
- Còn nữa, nếu em muốn xin ta điều gì thì hãy đến ngồi trước mặt ta cùng thương nghị, ta không cho phép việc em cúi đầu xuống đầy hèn mọn như vậy, vương hậu của ta không thấp kém đến mức xảy ra chuyện gì cũng chỉ có thể ấp úng lo sợ bản thân sẽ thua cuộc, đây là lần cuối cùng, đừng để ta phải dạy lại việc này nhé.
Felix Evans thấy người trước mặt im lặng, không biết y có hiểu những lời ẩn ý trong câu nói của anh hay không?
Hoặc có thể nghĩ nhầm nó thành một câu ra lệnh và khinh thường em ấy không đủ tư cách làm một vương hậu.
Finn Wilson chậm rãi ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt lam trong suốt, tựa như vùng trời xanh thẳm khiến người ta yêu thích khi nhìn thấy, kiên định nói.
- Em biết tình trạng bản thân lúc này như thế nào,...
- Nếu ta không cho em đi, có phải em sẽ lại lén ra khỏi cung, đúng không?
- Finn Wilson còn chưa kịp nói ý kiến của mình, đã bị người đàn ông trước mặt bắt thóp được chiến lược cuối cùng.
Felix Evans thở dài, vươn người tới hôn nhẹ vào mắt của y, tựa trán của mình vào trán của người trước mặt.
-
- Ta phải làm gì với em đây?
Finn Wilson nhìn đôi mắt màu lam tựa bầu trời của Felix
Evans, im lặng không nói gì.
Đôi mắt đen như bóng tối dưới đáy biển chăm chú nhìn anh, muốn mượn sự kiên định trong ánh mắt để nói thay lời của bản thân, Felix Evans mỉm cười bất lực.
Mừng vì em ấy hiểu lời dạy trước đó của ta, nhưng trả bài như vậy có hơi nhanh rồi.
- Ngày mai ta sẽ cho người chuẩn bị xe ngựa cùng em đến làng Harrowdale. - Felix Evans đứng thẳng người lại, nắm tay dẫn Finn Wilson rời khỏi phòng nghị sự, tiếp tục bổ sung lời nói ở đằng sau. - Tối đa hai ngày phải trở về, dù cho dịch bệnh ở làng có trở nặng hay chuyển biến tốt, đây là giới hạn cuối cùng mà ta có thể cho phép em.
Thấy Felix Evans lại muốn rời khỏi cung điện, Finn Wilson liền lên tiếng ngăn lại.
- Ngài không cần...
- Còn nói nữa thì không cần đi.
- không...không nói nữa. - Finn Wilson giơ cờ trắng đầu hàng.
Vì thế khi nghe Finn Wilson chạy đến đây với mục đích xin anh rời cung, đã vậy địa điểm còn là làng Harrowdale đang bùng dịch, dù không biết y nghe được tin này ở đâu nhưng anh chắc chắn không cho phép người rời đi.
Mặc dù thời kì nguy hiểm dễ xảy thai đã qua nhưng sức đề kháng của cơ thể Finn Wilson rất yếu, y lại còn là omega cấp F mới khỏi bệnh không lâu, anh có điên mới cho người rời khỏi tầm mắt của mình.
Tính cách luôn nghĩ cho người khác trước rồi mới đến mình này của y, anh phải dạy dỗ lại mới được.
- Em biết bản thân vô năng nhưng hiện tại có lẽ nơi đó đang rất loạn, họ cần có người của hoàng thất đến trấn an,...tránh để dân nghĩ người có cấp cao làm việc không chu toàn. - Finn Wilson chưa từng tham gia vào các cuộc họp có liên quan đến việc nước, cho nên không biết dùng từ thế nào cho thích hợp, chỉ có thể nghĩ gì nói đó hạn chế những câu nói gây khó chịu nhất có thể.
Felix Evans chống cằm nhìn Finn Wilson, nhẹ giọng bảo.
- Chuyện này em không cần quan tâm, việc làng Harrowdale xảy ra dịch bệnh nhưng không cứu chữa kịp thời, phần lớn có sự góp mặt của người cai quản làm việc không trách nhiệm, ta sẽ cho người điều tra cũng như trừng phạt và đòi lại công bằng cho dân chúng, việc này chắc chắn sẽ ổn định lòng dân.
Felix Evans không ngại nói một ít việc liên quan đến đế quốc cho Finn Wilson lắng nghe, anh nghĩ cũng nên để y biết một chút về tình hình đế quốc cũng như cách giải quyết vấn đề.
Mặc dù rất muốn để y vô lo vô nghĩ, nhưng ở thời điểm cá lớn nuốt cá bé này nếu không có mưu kế thì không thể sống sót được, mà Finn lại ngây thơ dễ dụ như vậy, anh làm sao không lo cho được đây?
Nhưng nếu được, anh chỉ muốn y đừng lún quá sâu vào vũng nước đục này, có những thứ đừng biết quá nhiều sẽ nhẹ lòng hơn.
Chẳng phải người ngốc thường hay có khuôn mặt trẻ hơn những người bình thường đó sao?
Kẻ ngốc luôn có phúc của họ.
- Còn về việc trấn an lòng dân ta sẽ cho người khác thay thế đến làng.
Finn Wilson biết bản thân không thể nói lại anh, vì thế càng tủi thân hơn rất nhiều. Quả thật y không có đủ điều kiện để chạy đến nơi dịch bệnh đó, không thể trách Felix Evans tàn nhẫn chỉ trách y quá yếu.
Nghĩ đến năng lực của mình khiến y không khỏi buồn, y chỉ muốn đến xem tình hình của ông bà Brown như thế nào thôi, dù sao họ cũng là một trong những người số ít đối xử tốt với y.
- ...em cầu xin ngài...
Y biết không thể xin anh đưa cả nhà ba người họ đến thành vì có thể sẽ làm dịch bệnh lây lan, cũng biết bản thân không đủ sức đề kháng để bước vào nơi đang có dịch bệnh. Nếu bước vào khu vực bệnh đó không biết có làm ảnh hưởng đến con hay không?
- Finn Evans.
- Finn Wilson ngẩng đầu nhìn Felix Evans.
Trước đó y cứ cho là bản thân đã chấp nhận được cái tên
này, nhưng khi bị gọi y mới biết thật khó để quên đi những hồi
ức đau thương đó. 'Finn Evans' giống như một minh chứng cho việc y đã trở lại con đường cũ, trở thành vương hậu của đế quốc Evans.
Là sự cười nhạo của vận mệnh khi chứng kiến y vùng vẫy
thoát khỏi tay nó, nhưng chỉ có thể bất lực vì không thể chạy trốn.
Trước giờ y chưa từng đáp lại cái tên gọi này, vì y thực sự không dám đối mặt.
- Ngẩng đầu lên.
Felix Evans cất bức thư, bước đến nơi Finn Wilson đang đứng, nhẹ giọng nói.
- Ta không phải không cho em rời cung điện, nhưng em phải biết tình hình sức khỏe lúc này của bản thân, hiện tại em rất yếu lại còn đang mang thai, sức đề kháng chắc chắn không đủ để chống lại dịch bệnh.
- Còn nữa, nếu em muốn xin ta điều gì thì hãy đến ngồi trước mặt ta cùng thương nghị, ta không cho phép việc em cúi đầu xuống đầy hèn mọn như vậy, vương hậu của ta không thấp kém đến mức xảy ra chuyện gì cũng chỉ có thể ấp úng lo sợ bản thân sẽ thua cuộc, đây là lần cuối cùng, đừng để ta phải dạy lại việc này nhé.
Felix Evans thấy người trước mặt im lặng, không biết y có hiểu những lời ẩn ý trong câu nói của anh hay không?
Hoặc có thể nghĩ nhầm nó thành một câu ra lệnh và khinh thường em ấy không đủ tư cách làm một vương hậu.
Finn Wilson chậm rãi ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt lam trong suốt, tựa như vùng trời xanh thẳm khiến người ta yêu thích khi nhìn thấy, kiên định nói.
- Em biết tình trạng bản thân lúc này như thế nào,...
- Nếu ta không cho em đi, có phải em sẽ lại lén ra khỏi cung, đúng không?
- Finn Wilson còn chưa kịp nói ý kiến của mình, đã bị người đàn ông trước mặt bắt thóp được chiến lược cuối cùng.
Felix Evans thở dài, vươn người tới hôn nhẹ vào mắt của y, tựa trán của mình vào trán của người trước mặt.
-
- Ta phải làm gì với em đây?
Finn Wilson nhìn đôi mắt màu lam tựa bầu trời của Felix
Evans, im lặng không nói gì.
Đôi mắt đen như bóng tối dưới đáy biển chăm chú nhìn anh, muốn mượn sự kiên định trong ánh mắt để nói thay lời của bản thân, Felix Evans mỉm cười bất lực.
Mừng vì em ấy hiểu lời dạy trước đó của ta, nhưng trả bài như vậy có hơi nhanh rồi.
- Ngày mai ta sẽ cho người chuẩn bị xe ngựa cùng em đến làng Harrowdale. - Felix Evans đứng thẳng người lại, nắm tay dẫn Finn Wilson rời khỏi phòng nghị sự, tiếp tục bổ sung lời nói ở đằng sau. - Tối đa hai ngày phải trở về, dù cho dịch bệnh ở làng có trở nặng hay chuyển biến tốt, đây là giới hạn cuối cùng mà ta có thể cho phép em.
Thấy Felix Evans lại muốn rời khỏi cung điện, Finn Wilson liền lên tiếng ngăn lại.
- Ngài không cần...
- Còn nói nữa thì không cần đi.
- không...không nói nữa. - Finn Wilson giơ cờ trắng đầu hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.