Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 103
Cây Dù Nhỏ
22/11/2024
Finn Wilson ngẩng đầu nhìn vào thẳng mắt anh, câu nói của Felix Evans mặc dù rất giống với câu hỏi, nhưng y biết nó không phải, nếu phải miêu tả cụ thể câu nói ấy, thì chính là: Em chỉ cần nói chắc chắn, ta liền đưa binh đi tìm người, không truy cứu hay tìm thêm chứng cứ, em nói hung thủ là hắn thì chính hắn.
- Em chắc chắn.
- Được.
Một lời đáp này nghiêm túc đến mức khiến Finn Wilson phải ngạc nhiên.
Lúc này mọi người đã đến trước cửa của nam tước Tristan, Felix
Evans cho một nhóm binh lính theo mình, nhóm còn lại nhận lệnh.
- Truy lùng gã bác sĩ ở diện rộng. - Felix Evans ra mệnh lệnh cho binh lính xong, quay sang nhìn y hỏi. - Em có thể miêu tả bộ dáng cụ thể của gã được không?
- Được. - Finn Wilson gật đầu miêu tả lại bộ dáng của gã.
Arabella phụ trách đảm nhận vẽ lại theo miêu tả của y trên mặt đất, vì nhà cô bé làm gốm để sinh sống nên khả năng hội họa của cô bé cũng không tệ lắm, rất nhanh đã họa ra được chân dung của gã. Binh lính đứng xung quanh quan sát ghi nhớ kĩ khuôn mặt của người này, bắt đầu theo lệnh của đế vương tìm kẻ tình nghi.
Felix Evans ở bên cạnh nhìn y miêu tả, thầm nghĩ: Hóa ra nhân chứng của vụ việc khi ấy là y, cũng là lý do vì sao người hay vật liên quan đến vụ việc năm đó lại biến mất không một vết tích, vật do hung thủ lấy đi, còn người...lại không thể bảo vệ được.Finn Wilson không ngờ bản thân sẽ là người đích thân miêu tả kẻ đã hãm hại chồng mình, đời trước vụ việc này đã trở thành cái dằm trong lòng y.
Sau khi giải quyết xong vấn đề quan trọng, Felix Evans cho người phá cửa của nhà nam tước Tristan.
Đúng, là phá cửa.
- ...Felix, đây là...
- Vì sao ta phải hạ mình gõ cửa nhà của một thường dân không làm tốt trách nhiệm của mình?
- ... - Arabella nghe xong không khỏi hít một hơi lạnh, cô bé không chắc những gì mình nghĩ có đúng hay không, nhưng hình như nam tước Tristan khó mà giữ được cái ghế này rồi.
Nam tước Tristan đang ngủ trong phòng nghe thấy tiếng động lớn ở dưới nhà, liền ba chân bốn cẳng chạy xuống xem tình hình, đập vào mắt gã là hình ảnh binh lính có huy hiệu hoàng gia đang phong tỏa khắp nhà hắn. Cung nữ và quản gia đều bị dọa sợ tái cả mặt liên tục xin tha.
Gã đổ mồ hôi lạnh không dám đi xuống, nhưng bị cái nhìn của đế vương Evans nhìn trúng, dưới nỗi sợ hãi không tên, nam tước Tristan từng bước đi xuống bậc thang, gắng nở ra một nụ cười thân thiện.
- Bệ hạ, thần không biết chuyện ngài sẽ đến đây, thứ lỗi cho thảo dân không tiếp đón chu toàn. - Nam tước Tristan hành lễ với Felix Evans.
Felix Evans chăm chú nhìn gã hành lễ với mình, khẽ mỉm cười.
- Không biết là phải, làng thì bùng dịch còn ngươi thì... - Felix Evans nhìn y phục ngủ của gã cười khinh miệt. - Có hẹn với người đẹp trong mo?
- ... - Nam tước Tristan biết việc bản thân không làm tốt trách nhiệm đã đến tai của bệ hạ, gã thấy chết không sờn, cố gắng che giấu sự run rẩy trong lời nói mà lên tiếng. - Thần thực sự không biết làng đang mắc phải bệnh, mong bệ hạ thứ tội, dạo gần đây thần thấy trong người không khỏe nên chưa từng bước ra khỏi giường.
- Ngài nói dối! - Arabella phẫn nộ lên tiếng. - Bọn ta chạy tới đưa thư nhờ ngài đến gặp bệ hạ cứu giúp làng, nhưng ngài từ chối rồi đóng cửa đuổi bọn ta! Biết bao nhiêu thư vào tay ngài đều không trở lại!
- Ngươi có bằng chứng không?
- tất cả mọi người trong làng đều có thể làm chứng.
- Lời nói của bọn người thấp kém, mong bệ hạ đừng vì những lời nói vô căn cứ này mà hoài nghi thần, những người làm trong nhà thần có thể làm chứng.Arabella bị bọn họ đổi trắng thay đen mà tức đỏ cả mắt, nhưng cô thực sự nói không lại. Một người không được học cao như cô bé, chẳng thể nào cãi lại cái miệng đã trải đời như nam tước Tristan.
Finn Wilson ở bên cạnh trấn an cô, nếu bọn họ nói không lại thì hãy để người cao tay hơn ra mặt.
- Ồ, ngươi nói bản thân bị bệnh chưa từng ra khỏi nhà? - Felix Evans lên tiếng.
- Vâng.
- Thế đã hết bệnh chưa?
- Vẫn còn chút cảm mạo ạ, đa tạ bệ hạ đã quan... - Nam tước Tristan còn chưa kịp vui mừng đã bị lời nói tiếp theo của anh làm khựng lại.
- Thuốc đâu?
- Nốc hết rồi à? - Felix Evans mỉm cười, hỏi tiếp. - Ngươi bảo bản thân chưa từng nhận lá thư từ tay của dân làng sao?
- ...v...vâng.
- Dùng hình phạt bức cung người làm trong nhà nam tước Tristan.
Vừa nghe đến dùng cực hình, người hầu trong nhà liên tục van xin tha mạng, còn chưa đánh mà họ đã khai với Felix Evans mọi việc.
Tristan làm gì biết hôm nay đế vương Evans đến đây, gã còn chưa kịp chuẩn bị gì hết. Biết bản thân không thể nào thoát tội, nam tước Tristan quỳ rạp xuống đất xin tha mạng đau thương kể lể, ý định lấp liếm được tội nào hay tội đó.
Nhưng Felix Evans không phải là người tốt bụng giàu lòng vị tha, anh cho binh lính bắt người lại chờ về xét xử.
Giải quyết xong vấn đề của nam tước Tristan, Felix Evans cho người đưa Finn Wilson về lại nhà của ông bà Brown, còn Arabella thì theo mình đến khu mộ. Sau khi nghe xong, Finn Wilson nhất quyết không chịu, y nằng nặc phải theo anh cho bằng được.
Felix Evans thở dài, vươn tay xoa nhẹ chiếc bụng của y, dịu giọng khuyên nhủ.
- Không được đi, nơi sắp đến thực sự không thích hợp để em đi theo.
- Em sẽ tránh xa mà, ngài cho em theo được không?
Thực sự Finn Wilson lúc này không muốn rời xa Felix Evans một chút nào, vì hung thủ hại anh có khi còn đang rình rập quanh đây, nhỡ đâu vụ việc đời trước lại xảy ra thì y biết phải làm sao?Felix Evans cảm nhận được sự dao động của Finn Wilson qua pheromone đang hoảng loạn của y, anh vươn tay xoa nhẹ cái đầu được trùm kín mít kia, nhẹ giọng trấn an.
- Em yên tâm, ta đi một lát sẽ về ngay, không xảy ra chuyện gì đâu, nhé?
Anh không chắc chắn việc y có đồng ý trở về hay không, nhưng nếu lần này y không chịu thì anh chỉ có thể đưa người đi, cố gắng bảo toàn khoảng cách của y nhất có thể. Tuy nhiên ngoài dự kiến là Finn Wilson vậy mà lại gật đầu, chấp nhận lời anh nói.
- Ngài hứa với em nhé, nhất định phải về đấy.
- Ừ, ta hứa.
- Em chắc chắn.
- Được.
Một lời đáp này nghiêm túc đến mức khiến Finn Wilson phải ngạc nhiên.
Lúc này mọi người đã đến trước cửa của nam tước Tristan, Felix
Evans cho một nhóm binh lính theo mình, nhóm còn lại nhận lệnh.
- Truy lùng gã bác sĩ ở diện rộng. - Felix Evans ra mệnh lệnh cho binh lính xong, quay sang nhìn y hỏi. - Em có thể miêu tả bộ dáng cụ thể của gã được không?
- Được. - Finn Wilson gật đầu miêu tả lại bộ dáng của gã.
Arabella phụ trách đảm nhận vẽ lại theo miêu tả của y trên mặt đất, vì nhà cô bé làm gốm để sinh sống nên khả năng hội họa của cô bé cũng không tệ lắm, rất nhanh đã họa ra được chân dung của gã. Binh lính đứng xung quanh quan sát ghi nhớ kĩ khuôn mặt của người này, bắt đầu theo lệnh của đế vương tìm kẻ tình nghi.
Felix Evans ở bên cạnh nhìn y miêu tả, thầm nghĩ: Hóa ra nhân chứng của vụ việc khi ấy là y, cũng là lý do vì sao người hay vật liên quan đến vụ việc năm đó lại biến mất không một vết tích, vật do hung thủ lấy đi, còn người...lại không thể bảo vệ được.Finn Wilson không ngờ bản thân sẽ là người đích thân miêu tả kẻ đã hãm hại chồng mình, đời trước vụ việc này đã trở thành cái dằm trong lòng y.
Sau khi giải quyết xong vấn đề quan trọng, Felix Evans cho người phá cửa của nhà nam tước Tristan.
Đúng, là phá cửa.
- ...Felix, đây là...
- Vì sao ta phải hạ mình gõ cửa nhà của một thường dân không làm tốt trách nhiệm của mình?
- ... - Arabella nghe xong không khỏi hít một hơi lạnh, cô bé không chắc những gì mình nghĩ có đúng hay không, nhưng hình như nam tước Tristan khó mà giữ được cái ghế này rồi.
Nam tước Tristan đang ngủ trong phòng nghe thấy tiếng động lớn ở dưới nhà, liền ba chân bốn cẳng chạy xuống xem tình hình, đập vào mắt gã là hình ảnh binh lính có huy hiệu hoàng gia đang phong tỏa khắp nhà hắn. Cung nữ và quản gia đều bị dọa sợ tái cả mặt liên tục xin tha.
Gã đổ mồ hôi lạnh không dám đi xuống, nhưng bị cái nhìn của đế vương Evans nhìn trúng, dưới nỗi sợ hãi không tên, nam tước Tristan từng bước đi xuống bậc thang, gắng nở ra một nụ cười thân thiện.
- Bệ hạ, thần không biết chuyện ngài sẽ đến đây, thứ lỗi cho thảo dân không tiếp đón chu toàn. - Nam tước Tristan hành lễ với Felix Evans.
Felix Evans chăm chú nhìn gã hành lễ với mình, khẽ mỉm cười.
- Không biết là phải, làng thì bùng dịch còn ngươi thì... - Felix Evans nhìn y phục ngủ của gã cười khinh miệt. - Có hẹn với người đẹp trong mo?
- ... - Nam tước Tristan biết việc bản thân không làm tốt trách nhiệm đã đến tai của bệ hạ, gã thấy chết không sờn, cố gắng che giấu sự run rẩy trong lời nói mà lên tiếng. - Thần thực sự không biết làng đang mắc phải bệnh, mong bệ hạ thứ tội, dạo gần đây thần thấy trong người không khỏe nên chưa từng bước ra khỏi giường.
- Ngài nói dối! - Arabella phẫn nộ lên tiếng. - Bọn ta chạy tới đưa thư nhờ ngài đến gặp bệ hạ cứu giúp làng, nhưng ngài từ chối rồi đóng cửa đuổi bọn ta! Biết bao nhiêu thư vào tay ngài đều không trở lại!
- Ngươi có bằng chứng không?
- tất cả mọi người trong làng đều có thể làm chứng.
- Lời nói của bọn người thấp kém, mong bệ hạ đừng vì những lời nói vô căn cứ này mà hoài nghi thần, những người làm trong nhà thần có thể làm chứng.Arabella bị bọn họ đổi trắng thay đen mà tức đỏ cả mắt, nhưng cô thực sự nói không lại. Một người không được học cao như cô bé, chẳng thể nào cãi lại cái miệng đã trải đời như nam tước Tristan.
Finn Wilson ở bên cạnh trấn an cô, nếu bọn họ nói không lại thì hãy để người cao tay hơn ra mặt.
- Ồ, ngươi nói bản thân bị bệnh chưa từng ra khỏi nhà? - Felix Evans lên tiếng.
- Vâng.
- Thế đã hết bệnh chưa?
- Vẫn còn chút cảm mạo ạ, đa tạ bệ hạ đã quan... - Nam tước Tristan còn chưa kịp vui mừng đã bị lời nói tiếp theo của anh làm khựng lại.
- Thuốc đâu?
- Nốc hết rồi à? - Felix Evans mỉm cười, hỏi tiếp. - Ngươi bảo bản thân chưa từng nhận lá thư từ tay của dân làng sao?
- ...v...vâng.
- Dùng hình phạt bức cung người làm trong nhà nam tước Tristan.
Vừa nghe đến dùng cực hình, người hầu trong nhà liên tục van xin tha mạng, còn chưa đánh mà họ đã khai với Felix Evans mọi việc.
Tristan làm gì biết hôm nay đế vương Evans đến đây, gã còn chưa kịp chuẩn bị gì hết. Biết bản thân không thể nào thoát tội, nam tước Tristan quỳ rạp xuống đất xin tha mạng đau thương kể lể, ý định lấp liếm được tội nào hay tội đó.
Nhưng Felix Evans không phải là người tốt bụng giàu lòng vị tha, anh cho binh lính bắt người lại chờ về xét xử.
Giải quyết xong vấn đề của nam tước Tristan, Felix Evans cho người đưa Finn Wilson về lại nhà của ông bà Brown, còn Arabella thì theo mình đến khu mộ. Sau khi nghe xong, Finn Wilson nhất quyết không chịu, y nằng nặc phải theo anh cho bằng được.
Felix Evans thở dài, vươn tay xoa nhẹ chiếc bụng của y, dịu giọng khuyên nhủ.
- Không được đi, nơi sắp đến thực sự không thích hợp để em đi theo.
- Em sẽ tránh xa mà, ngài cho em theo được không?
Thực sự Finn Wilson lúc này không muốn rời xa Felix Evans một chút nào, vì hung thủ hại anh có khi còn đang rình rập quanh đây, nhỡ đâu vụ việc đời trước lại xảy ra thì y biết phải làm sao?Felix Evans cảm nhận được sự dao động của Finn Wilson qua pheromone đang hoảng loạn của y, anh vươn tay xoa nhẹ cái đầu được trùm kín mít kia, nhẹ giọng trấn an.
- Em yên tâm, ta đi một lát sẽ về ngay, không xảy ra chuyện gì đâu, nhé?
Anh không chắc chắn việc y có đồng ý trở về hay không, nhưng nếu lần này y không chịu thì anh chỉ có thể đưa người đi, cố gắng bảo toàn khoảng cách của y nhất có thể. Tuy nhiên ngoài dự kiến là Finn Wilson vậy mà lại gật đầu, chấp nhận lời anh nói.
- Ngài hứa với em nhé, nhất định phải về đấy.
- Ừ, ta hứa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.