Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 84: 'Finn, quay đầu!"
Cây Dù Nhỏ
02/11/2024
Dạo gần đây không biết vì sao trong lòng y có rất nhiều cảm xúc đan xen nhau, tâm trí đôi khi còn mơ màng không rõ thực và ảo, khiến một giây nào đó trong lòng y trở nên thảng thốt sợ tâm trạng xấu sẽ ảnh hưởng đến con. (T
Có lẽ hai cung nữ bên ngoài nghe thấy tiếng động trong phòng nên gõ cửa hỏi y đã thức chưa, Finn Wilson cũng không muốn ngủ thêm nữa nên cho họ vào, hai cung nữ trước đó còn thì thào to nhỏ bên ngoài, nay lại rất quy củ vệ sinh cá nhân giúp y, muốn bao nhiêu tận tâm liền có bấy nhiêu.
Sau khi vệ sinh xong, Finn Wilson lần nữa bước vào phòng đã thấy một bàn thức ăn nhỏ được bày sẵn trong phòng, y quay đầu lại nói.
- Đây là phòng của đế
vương.
- Là đế vương căn dặn thần để ngài dùng bữa trong đây luôn ạ.
- Finn Wilson nghe vậy chỉ có thể gật đầu ngồi vào bàn bắt đầu ăn.
Thức ăn được đầu bếp chuẩn bị rất ngon, rất vừa miệng y nhưng cơn buồn nôn từ dạ dày lại không chịu hợp tác với vị giác của y, rõ ràng đã là tuần thứ mười sáu của thai kì, nhưng tình trạng buồn nôn này của y vẫn chưa giảm.
May mắn hôm nay được ngồi ăn trong phòng của Felix nên cảm giác buồn nôn cũng không nặng lắm, khứu giác của y được hương thơm hoa nhài trấn an, tâm trạng y cũng đỡ hơn không ít, gắng ăn thêm vài miếng rồi dừng lại.
Finn Wilson gọi người vào dọn dẹp, sau đó y được cung nữ dẫn đến gặp Felix Evans, tiếp tục cùng anh đón tiếp khách mời.
- Finn, sao vậy? - Felix Evans vừa tiếp xong một vị khách quay đầu lại thấy người bên cạnh cứ đứng ngẩn ngơ nhìn về một hướng, nhưng khi anh nhìn về hướng đó thì chẳng có gì cả. - Em mệt sao?
Anh vươn tay lên chạm vào xương hàm của y cảm nhận nhiệt độ, nhưng không thấy dấu hiệu gì bất thường.
- Nếu cảm thấy khó chịu thì phải nói với ta ngay, được không?
Finn Evans gật gật đầu, sau đó cũng không còn rơi vào trạng thái thả hồn nữa, ngồi bên cạnh Felix Evans lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.
Tuy đã là ngày thứ hai nhưng vẫn rất đông người đến, một bàn tiệc được chuẩn bị sẵn bên ngoài cho khách dùng bữa nhẹ.
Finn Evans ngồi nghe được một lúc thì bị Felix Evans bên cạnh chạm nhẹ vào người, anh ra hiệu nhìn bên ngoài cửa sổ.
Y quay đầu nhìn ra bên ngoài thấy trời lúc này đã về chiều, thời khắc hoàng hôn đang rũ nhẹ xuống lớp lụa mỏng của mình cho mọi người chiêm ngưỡng, và sau giây phút lãng mạn xinh đẹp đó nàng lặng lẽ nhường chỗ cho màn đêm bất tận.
Lúc này khách đã đến đông đủ gần hết, cũng đã bắt đầu dùng bữa tiệc được hơn một nửa rồi, Felix Evans cũng không cần phải ngồi im chờ họ đến chúc mừng nữa, anh đứng lên nắm tay Finn Evans dẫn y ra ban công hít thở chút khí trời về đêm.
Họ vừa ra ngoài không bao lâu thì người dẫn lễ bên trong sảnh cất tiếng thông báo.
- Mời các vị khách quý cùng đi ra ngoài theo thông báo của bệ hạ.
Mọi người bên trong không hiểu chuyện gì, bắt đầu xôn xao, nhưng không nén nổi tò mò nên lục tục đi theo sự chỉ dẫn của người dẫn lễ. Finn Evans đứng bên ngoài lan can nghe tiếng động bên trong, tò mò quay đầu nhìn xem mọi người, lúc này Felix Evans lại nắm tay của y, nhẹ giọng bảo.
Finn, quay đầu.
Finn Evans không hiểu chuyện gì nhưng cũng quay đầu lại nhìn, khoảnh khắc ánh mắt chạm phải bầu trời đầy sao trên cao, thì một loạt phát bắn pháo hoa trải dài đến vô tận cùng nhau tranh dành ánh sáng trong mắt của y, đi cùng với những tiếng pháo ấy là tiếng hò reo phấn khích của mọi người.
- Đây, đây là... - Finn Evans quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, ấp úng nói.
- Mừng em về nhà, vương hậu của ta. - Felix Evans mỉm cười lại gần đặt xuống nụ hôn thành kính lên trán của y. (2
Bóng người dưới ánh sáng của pháo hoa hắt xuống nền gạch với các hoa văn họa tiết, một cao một thấp, một to lớn một gầy bé cứ thế lập lòe dưới chùm pháo hoa.
Pháo hoa được Felix Evans cho người bắn liên tục gần nửa tiếng đồng hồ, và được kết thúc bằng một trận pháo nổ lớn rực rỡ trên bầu trời.
Finn Evans ngồi trên ghế ngẩng đầu nhìn trận pháo hoa cuối cùng, còn chưa hết bồi hồi thì đột nhiên trong người dâng lên một trận buồn nôn làm y không kịp trở tay.
Felix Evans thấy y đã nôn đến xanh cả mặt, anh run tay vỗ nhẹ lưng để người dễ chịu hơn, liên tục trấn an y, ra lệnh cho cung nữ gọi bác sĩ đến, một trận này làm náo loạn khách đến, khiến họ tò mò thấp thỏm không biết đã xảy ra chuyện gì.
Finn Evans làm gì còn tâm trạng để ý đến bọn họ nữa, cơn buồn nôn vẫn không dứt mặc cho dạ dày đã chẳng còn gì để nôn nữa, không rõ do nôn quá nhiều ảnh hưởng đến tâm trạng, hay vì có anh bên cạnh liên tục lo lắng, nước mắt của y không kìm nén được mà chảy dài.
Thấy y bắt đầu có trạng thái không ổn, Felix Evans liền ôm người bế lên đi nhanh về phòng, gấp đến mức bước chân cũng đi không vững.
- Rồi, nhưng hiện giờ em ấy đang mang thai, có thực sự ổn không?
- Đừng kịch liệt quá là được, vận động một chút cũng tốt.
Đợi bác sĩ ra khỏi phòng, Felix Evans vẫn còn đăm chiêu việc quan hệ vợ chồng với Finn Wilson, anh chưa từng nghĩ đến chuyện cưỡng ép y làm việc giường chiếu với mình, nếu không phải tự nguyện thì anh cũng không thể bắt y làm chuyện mà y không muốn.
Finn Wilson được tiêm một mũi thuốc an thần nên hiện tại còn đang say giấc ngủ, nhưng chân mày vẫn vô thức cau lại cho thấy hiện tại y đang không ổn. Felix Evans vươn tay lên xoa nhẹ ấn đường cho y để người dễ chịu hơn, còn phát ra một lượng pheromone vừa đủ để y cảm thấy thoải mái.
Có lẽ hai cung nữ bên ngoài nghe thấy tiếng động trong phòng nên gõ cửa hỏi y đã thức chưa, Finn Wilson cũng không muốn ngủ thêm nữa nên cho họ vào, hai cung nữ trước đó còn thì thào to nhỏ bên ngoài, nay lại rất quy củ vệ sinh cá nhân giúp y, muốn bao nhiêu tận tâm liền có bấy nhiêu.
Sau khi vệ sinh xong, Finn Wilson lần nữa bước vào phòng đã thấy một bàn thức ăn nhỏ được bày sẵn trong phòng, y quay đầu lại nói.
- Đây là phòng của đế
vương.
- Là đế vương căn dặn thần để ngài dùng bữa trong đây luôn ạ.
- Finn Wilson nghe vậy chỉ có thể gật đầu ngồi vào bàn bắt đầu ăn.
Thức ăn được đầu bếp chuẩn bị rất ngon, rất vừa miệng y nhưng cơn buồn nôn từ dạ dày lại không chịu hợp tác với vị giác của y, rõ ràng đã là tuần thứ mười sáu của thai kì, nhưng tình trạng buồn nôn này của y vẫn chưa giảm.
May mắn hôm nay được ngồi ăn trong phòng của Felix nên cảm giác buồn nôn cũng không nặng lắm, khứu giác của y được hương thơm hoa nhài trấn an, tâm trạng y cũng đỡ hơn không ít, gắng ăn thêm vài miếng rồi dừng lại.
Finn Wilson gọi người vào dọn dẹp, sau đó y được cung nữ dẫn đến gặp Felix Evans, tiếp tục cùng anh đón tiếp khách mời.
- Finn, sao vậy? - Felix Evans vừa tiếp xong một vị khách quay đầu lại thấy người bên cạnh cứ đứng ngẩn ngơ nhìn về một hướng, nhưng khi anh nhìn về hướng đó thì chẳng có gì cả. - Em mệt sao?
Anh vươn tay lên chạm vào xương hàm của y cảm nhận nhiệt độ, nhưng không thấy dấu hiệu gì bất thường.
- Nếu cảm thấy khó chịu thì phải nói với ta ngay, được không?
Finn Evans gật gật đầu, sau đó cũng không còn rơi vào trạng thái thả hồn nữa, ngồi bên cạnh Felix Evans lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.
Tuy đã là ngày thứ hai nhưng vẫn rất đông người đến, một bàn tiệc được chuẩn bị sẵn bên ngoài cho khách dùng bữa nhẹ.
Finn Evans ngồi nghe được một lúc thì bị Felix Evans bên cạnh chạm nhẹ vào người, anh ra hiệu nhìn bên ngoài cửa sổ.
Y quay đầu nhìn ra bên ngoài thấy trời lúc này đã về chiều, thời khắc hoàng hôn đang rũ nhẹ xuống lớp lụa mỏng của mình cho mọi người chiêm ngưỡng, và sau giây phút lãng mạn xinh đẹp đó nàng lặng lẽ nhường chỗ cho màn đêm bất tận.
Lúc này khách đã đến đông đủ gần hết, cũng đã bắt đầu dùng bữa tiệc được hơn một nửa rồi, Felix Evans cũng không cần phải ngồi im chờ họ đến chúc mừng nữa, anh đứng lên nắm tay Finn Evans dẫn y ra ban công hít thở chút khí trời về đêm.
Họ vừa ra ngoài không bao lâu thì người dẫn lễ bên trong sảnh cất tiếng thông báo.
- Mời các vị khách quý cùng đi ra ngoài theo thông báo của bệ hạ.
Mọi người bên trong không hiểu chuyện gì, bắt đầu xôn xao, nhưng không nén nổi tò mò nên lục tục đi theo sự chỉ dẫn của người dẫn lễ. Finn Evans đứng bên ngoài lan can nghe tiếng động bên trong, tò mò quay đầu nhìn xem mọi người, lúc này Felix Evans lại nắm tay của y, nhẹ giọng bảo.
Finn, quay đầu.
Finn Evans không hiểu chuyện gì nhưng cũng quay đầu lại nhìn, khoảnh khắc ánh mắt chạm phải bầu trời đầy sao trên cao, thì một loạt phát bắn pháo hoa trải dài đến vô tận cùng nhau tranh dành ánh sáng trong mắt của y, đi cùng với những tiếng pháo ấy là tiếng hò reo phấn khích của mọi người.
- Đây, đây là... - Finn Evans quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, ấp úng nói.
- Mừng em về nhà, vương hậu của ta. - Felix Evans mỉm cười lại gần đặt xuống nụ hôn thành kính lên trán của y. (2
Bóng người dưới ánh sáng của pháo hoa hắt xuống nền gạch với các hoa văn họa tiết, một cao một thấp, một to lớn một gầy bé cứ thế lập lòe dưới chùm pháo hoa.
Pháo hoa được Felix Evans cho người bắn liên tục gần nửa tiếng đồng hồ, và được kết thúc bằng một trận pháo nổ lớn rực rỡ trên bầu trời.
Finn Evans ngồi trên ghế ngẩng đầu nhìn trận pháo hoa cuối cùng, còn chưa hết bồi hồi thì đột nhiên trong người dâng lên một trận buồn nôn làm y không kịp trở tay.
Felix Evans thấy y đã nôn đến xanh cả mặt, anh run tay vỗ nhẹ lưng để người dễ chịu hơn, liên tục trấn an y, ra lệnh cho cung nữ gọi bác sĩ đến, một trận này làm náo loạn khách đến, khiến họ tò mò thấp thỏm không biết đã xảy ra chuyện gì.
Finn Evans làm gì còn tâm trạng để ý đến bọn họ nữa, cơn buồn nôn vẫn không dứt mặc cho dạ dày đã chẳng còn gì để nôn nữa, không rõ do nôn quá nhiều ảnh hưởng đến tâm trạng, hay vì có anh bên cạnh liên tục lo lắng, nước mắt của y không kìm nén được mà chảy dài.
Thấy y bắt đầu có trạng thái không ổn, Felix Evans liền ôm người bế lên đi nhanh về phòng, gấp đến mức bước chân cũng đi không vững.
- Rồi, nhưng hiện giờ em ấy đang mang thai, có thực sự ổn không?
- Đừng kịch liệt quá là được, vận động một chút cũng tốt.
Đợi bác sĩ ra khỏi phòng, Felix Evans vẫn còn đăm chiêu việc quan hệ vợ chồng với Finn Wilson, anh chưa từng nghĩ đến chuyện cưỡng ép y làm việc giường chiếu với mình, nếu không phải tự nguyện thì anh cũng không thể bắt y làm chuyện mà y không muốn.
Finn Wilson được tiêm một mũi thuốc an thần nên hiện tại còn đang say giấc ngủ, nhưng chân mày vẫn vô thức cau lại cho thấy hiện tại y đang không ổn. Felix Evans vươn tay lên xoa nhẹ ấn đường cho y để người dễ chịu hơn, còn phát ra một lượng pheromone vừa đủ để y cảm thấy thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.