Vương Hậu Chỉ Một Lòng Muốn Dưỡng Thai
Chương 96: Gắng ăn nhiều vào, nếu không bữa tới e là em phải ngồi ăn với ta đấy.
Cây Dù Nhỏ
11/11/2024
Lời nói này thành công chặn lại con đường đi tìm sự thật của Finn Wilson, khiến y chỉ có thể từ bỏ ý định đi tìm người hỏi.
Như mọi ngày Finn Wilson tiếp tục đi dạo xung quanh, những ngày tháng ở trong cung điện khá gò bó đã vậy còn rất mau chán, ngoài khu vườn ra thì cũng chẳng còn nơi nào có thể làm y hứng thú nữa, y không biết vì sao Felix Evans lại có thể chịu đựng được không khí buồn chán trong cung điện như này.
Trong lúc đi dạo y đột nhiên nghe được cuộc trò chuyện của một nhóm cung nữ đang làm việc gần đó, cuộc trò chuyện này được nói vô cùng nhỏ, như là sợ có người khác nghe thấy vậy.
- Cậu không biết vì sao dân chúng bên ngoài lại im như vậy hả?
- Chắc là bị lời nói của đế vương Evans làm thuyết phục?
- Làm gì có chuyện như vậy, dân chúng làm gì tha cho người phẩm chất đề hèn đó!
- Nói bé lại!! Không sợ bị nghe thấy rồi phạt sao?
- Đúng đúng, chính là vì cái này nên mới có thể trấn áp được lời nói của dân chúng.
- Những người dám đứng lên chống trả đều bị phạt đến thương tích đầy mình cơ mà.
- Nghĩ mà sợ.
Finn Wilson tuy không biết họ đang nói về vấn đề gì nhưng y không ngốc đến mức nghe không hiểu câu từ trong đó, có lẽ chuyện y dùng thủ đoạn trèo lên giường đế vương Evans đã bị phát hiện rồi...
- Có thể nói cụ thể cho ta nghe được không. - Finn Wilson bỏ qua lời nhắc nhở của Felix Evans, y đứng đằng sau nhóm người cung nữ nhẹ giọng lên tiếng.
Nhóm cung nữ bị lời y nói làm giật mình, không hẹn mà cùng quỳ rạp xuống đất cầu xin sự tha thứ từ y.
Finn Wilson không nói gì, nhưng bấy giờ y mới biết hóa ra những tâm trạng thất thường được sinh ra trước đó, là vì do cơ thể của y đang lo sợ những việc sẽ xảy ra ở đời trước.
Bất luận y có hỏi gì thì nhóm người cung nữ vẫn nhất quyết không lên tiếng, cứ như họ sợ khi nói ra sẽ phải đón nhận hậu quả vô cùng nghiêm trọng, Finn Wilson chỉ có thể từ bỏ bảo bọn họ tiếp tục làm việc còn mình thì về phòng nghỉ ngơi.
Những ngày sau đó Finn Wilson không có bất cứ dấu hiệu nào là cho thấy bản thân đang có vấn đề, Nathan Wilson sẽ thường xuyên đến gặp và trò chuyện với y, cứ như đang muốn thăm dò tâm trạng của y qua từng hành động và lời nói vậy.
- Felix bảo anh quan sát em à? - Finn Wilson đang chuyên tâm móc len, khế giọng hỏi.
Dạo gần đây y học được cách móc len nhờ sự hướng dẫn của cung nữ lần trước dẫn mình về phòng của Felix Evans.
- Em đang nói gì vậy, quan sát gì chứ? - Nathan Wilson bị nói trúng tim đen lấp liếm bác bỏ lời nói của y.
- Không phải ư, vậy em nghĩ nhiều rồi, nhưng anh yên tâm em không sao.
- ...em biết gì rồi.
- Biết gì cơ ạ?
- Thôi, không có gì.
Nathan Wilson nhìn em trai đang móc len thì có chút tò mò, liền vươn tay muốn sờ thử nhưng tay còn chưa chạm vào, thì đã thấy y lùi ra xa một khoảng cách với mình.
- Đã tới ca của anh rồi đó. - Finn Wilson tốt bụng nhắc nhở.
Nathan Wilson không nghi ngờ hành động né tránh ban nãy, gật đầu đứng lên tạm biệt y, trước khi rời đi còn không quên dặn y ăn nhiều vào, dạo gần đây trông y gầy hơn trước một vòng rồi.
Ở nơi Nathan Wilson không thấy bàn tay đang móc len của y đã run với biên độ cực nhỏ, rất nhanh trận run đó đã bị y kìm nén lại mới trở về bình thường.
Bữa ăn hôm nay đặc biệt hơn những lần trước, Finn Wilson mọi ngày thường sẽ ngồi ăn một mình trong phòng, vì công việc của Felix Evans không cố định giờ giấc, nên cả hai không thể ngồi cùng một bàn ăn để dùng bữa được, vì thế khi y nghe tin hôm nay Felix Evans sẽ ngồi ăn với mình thì không khỏi lo lắng, đổ mồ hôi hột, bàn tay cầm thìa run rẩy không ngừng.
Trên bàn ăn là rất nhiều món ăn ngon và bắt mắt khiến người nhìn đều thèm nhỏ dãi, Felix Evans ngồi bên cạnh lấy một con tôm rang trứng muối đặt vào chén của Finn Wilson, như những lần trước nhẹ giọng nói.
- Món này ngon lắm, ăn một ít thử xem.
Finn Wilson đang cố gắng kìm nén cơn buồn nôn của mình xuống, làm gì còn để ý đến ánh mắt bất thường của người đàn ông bên cạnh, y ngoan ngoãn múc thìa tôm lên cắn một miếng ăn, tôm rang trứng muối được làm vô cùng ngon nhưng đặt vào lưỡi của y lại chẳng khác gì đang nhai sáp.
Felix Evans bên cạnh nhìn Finn Wilson ngày một ăn ít hơn trước, những việc này đều là anh cho người quan sát báo cáo lại, đêm nào anh cũng sẽ đến phòng của y thả một ít pheromone để an ủi hai ba con, vì lý do đó nên anh mới phát hiện vợ của mình gầy đi rất nhiều, điều này khiến anh vô cùng lo lắng.
Anh nhớ rõ trước khi về cung điện Finn Wilson tuy gầy nhưng vẫn còn có da có thịt, chỉ là từ khi về cung điện anh không còn thời gian giám sát y ăn uống nữa, vì thế cũng không nhận ra những thay đổi này, cho nên anh mới cho người quan sát những lúc y ăn uống.
Đúng như anh nghĩ, một bàn ăn ít đến mức con nít ăn còn không đủ no, rơi vào tay y thì đã dừng lại ở vài lần động thìa rồi thôi, lúc nghe báo cáo anh tức đến muốn đánh mông y, vì sao lại kén ăn như vậy, không sợ con trong bụng đói sao, dù sao y cũng đang mang trong bụng thêm một miệng ăn, chỉ vài miếng đã no, nói ra buồn cười đến mức nào?
Tuy không biết Finn Wilson xảy ra chuyện gì, nhưng nội việc em ấy không quan tâm đến sức khỏe của mình và con đã khiến anh không thể tha thứ cho hành động này, anh có thể nhắm mắt bỏ qua nhiều việc cho y nhưng không thể làm ngơ việc y làm tổn hại cơ thể.
Felix Evans nhìn Finn Wilson chỉ ăn một con tôm thôi đã phải mất gần mười phút, anh thả nhẹ giọng nhưng trong lời nói đã giấu rất nhiều sự tức giận khó có thể kìm nén.
- Finn này, lần cuối đừng để ta phát hiện ra bất cứ triệu chứng bất thường nào của em nhé?
- - Finn Wilson mím môi, biết chuyện mình biếng ăn đã bị anh phát hiện, y khó khăn gật đầu ấp úng hứa. - Bữa ăn sau em không như vậy nữa.
Ngoan. - Felix Evans hôn nhẹ vào trán của Finn Wilson cổ vũ tinh thần cho y. - Gắng ăn nhiều vào, nếu không bữa tới e là em phải ngồi ăn với ta đấy.
Như mọi ngày Finn Wilson tiếp tục đi dạo xung quanh, những ngày tháng ở trong cung điện khá gò bó đã vậy còn rất mau chán, ngoài khu vườn ra thì cũng chẳng còn nơi nào có thể làm y hứng thú nữa, y không biết vì sao Felix Evans lại có thể chịu đựng được không khí buồn chán trong cung điện như này.
Trong lúc đi dạo y đột nhiên nghe được cuộc trò chuyện của một nhóm cung nữ đang làm việc gần đó, cuộc trò chuyện này được nói vô cùng nhỏ, như là sợ có người khác nghe thấy vậy.
- Cậu không biết vì sao dân chúng bên ngoài lại im như vậy hả?
- Chắc là bị lời nói của đế vương Evans làm thuyết phục?
- Làm gì có chuyện như vậy, dân chúng làm gì tha cho người phẩm chất đề hèn đó!
- Nói bé lại!! Không sợ bị nghe thấy rồi phạt sao?
- Đúng đúng, chính là vì cái này nên mới có thể trấn áp được lời nói của dân chúng.
- Những người dám đứng lên chống trả đều bị phạt đến thương tích đầy mình cơ mà.
- Nghĩ mà sợ.
Finn Wilson tuy không biết họ đang nói về vấn đề gì nhưng y không ngốc đến mức nghe không hiểu câu từ trong đó, có lẽ chuyện y dùng thủ đoạn trèo lên giường đế vương Evans đã bị phát hiện rồi...
- Có thể nói cụ thể cho ta nghe được không. - Finn Wilson bỏ qua lời nhắc nhở của Felix Evans, y đứng đằng sau nhóm người cung nữ nhẹ giọng lên tiếng.
Nhóm cung nữ bị lời y nói làm giật mình, không hẹn mà cùng quỳ rạp xuống đất cầu xin sự tha thứ từ y.
Finn Wilson không nói gì, nhưng bấy giờ y mới biết hóa ra những tâm trạng thất thường được sinh ra trước đó, là vì do cơ thể của y đang lo sợ những việc sẽ xảy ra ở đời trước.
Bất luận y có hỏi gì thì nhóm người cung nữ vẫn nhất quyết không lên tiếng, cứ như họ sợ khi nói ra sẽ phải đón nhận hậu quả vô cùng nghiêm trọng, Finn Wilson chỉ có thể từ bỏ bảo bọn họ tiếp tục làm việc còn mình thì về phòng nghỉ ngơi.
Những ngày sau đó Finn Wilson không có bất cứ dấu hiệu nào là cho thấy bản thân đang có vấn đề, Nathan Wilson sẽ thường xuyên đến gặp và trò chuyện với y, cứ như đang muốn thăm dò tâm trạng của y qua từng hành động và lời nói vậy.
- Felix bảo anh quan sát em à? - Finn Wilson đang chuyên tâm móc len, khế giọng hỏi.
Dạo gần đây y học được cách móc len nhờ sự hướng dẫn của cung nữ lần trước dẫn mình về phòng của Felix Evans.
- Em đang nói gì vậy, quan sát gì chứ? - Nathan Wilson bị nói trúng tim đen lấp liếm bác bỏ lời nói của y.
- Không phải ư, vậy em nghĩ nhiều rồi, nhưng anh yên tâm em không sao.
- ...em biết gì rồi.
- Biết gì cơ ạ?
- Thôi, không có gì.
Nathan Wilson nhìn em trai đang móc len thì có chút tò mò, liền vươn tay muốn sờ thử nhưng tay còn chưa chạm vào, thì đã thấy y lùi ra xa một khoảng cách với mình.
- Đã tới ca của anh rồi đó. - Finn Wilson tốt bụng nhắc nhở.
Nathan Wilson không nghi ngờ hành động né tránh ban nãy, gật đầu đứng lên tạm biệt y, trước khi rời đi còn không quên dặn y ăn nhiều vào, dạo gần đây trông y gầy hơn trước một vòng rồi.
Ở nơi Nathan Wilson không thấy bàn tay đang móc len của y đã run với biên độ cực nhỏ, rất nhanh trận run đó đã bị y kìm nén lại mới trở về bình thường.
Bữa ăn hôm nay đặc biệt hơn những lần trước, Finn Wilson mọi ngày thường sẽ ngồi ăn một mình trong phòng, vì công việc của Felix Evans không cố định giờ giấc, nên cả hai không thể ngồi cùng một bàn ăn để dùng bữa được, vì thế khi y nghe tin hôm nay Felix Evans sẽ ngồi ăn với mình thì không khỏi lo lắng, đổ mồ hôi hột, bàn tay cầm thìa run rẩy không ngừng.
Trên bàn ăn là rất nhiều món ăn ngon và bắt mắt khiến người nhìn đều thèm nhỏ dãi, Felix Evans ngồi bên cạnh lấy một con tôm rang trứng muối đặt vào chén của Finn Wilson, như những lần trước nhẹ giọng nói.
- Món này ngon lắm, ăn một ít thử xem.
Finn Wilson đang cố gắng kìm nén cơn buồn nôn của mình xuống, làm gì còn để ý đến ánh mắt bất thường của người đàn ông bên cạnh, y ngoan ngoãn múc thìa tôm lên cắn một miếng ăn, tôm rang trứng muối được làm vô cùng ngon nhưng đặt vào lưỡi của y lại chẳng khác gì đang nhai sáp.
Felix Evans bên cạnh nhìn Finn Wilson ngày một ăn ít hơn trước, những việc này đều là anh cho người quan sát báo cáo lại, đêm nào anh cũng sẽ đến phòng của y thả một ít pheromone để an ủi hai ba con, vì lý do đó nên anh mới phát hiện vợ của mình gầy đi rất nhiều, điều này khiến anh vô cùng lo lắng.
Anh nhớ rõ trước khi về cung điện Finn Wilson tuy gầy nhưng vẫn còn có da có thịt, chỉ là từ khi về cung điện anh không còn thời gian giám sát y ăn uống nữa, vì thế cũng không nhận ra những thay đổi này, cho nên anh mới cho người quan sát những lúc y ăn uống.
Đúng như anh nghĩ, một bàn ăn ít đến mức con nít ăn còn không đủ no, rơi vào tay y thì đã dừng lại ở vài lần động thìa rồi thôi, lúc nghe báo cáo anh tức đến muốn đánh mông y, vì sao lại kén ăn như vậy, không sợ con trong bụng đói sao, dù sao y cũng đang mang trong bụng thêm một miệng ăn, chỉ vài miếng đã no, nói ra buồn cười đến mức nào?
Tuy không biết Finn Wilson xảy ra chuyện gì, nhưng nội việc em ấy không quan tâm đến sức khỏe của mình và con đã khiến anh không thể tha thứ cho hành động này, anh có thể nhắm mắt bỏ qua nhiều việc cho y nhưng không thể làm ngơ việc y làm tổn hại cơ thể.
Felix Evans nhìn Finn Wilson chỉ ăn một con tôm thôi đã phải mất gần mười phút, anh thả nhẹ giọng nhưng trong lời nói đã giấu rất nhiều sự tức giận khó có thể kìm nén.
- Finn này, lần cuối đừng để ta phát hiện ra bất cứ triệu chứng bất thường nào của em nhé?
- - Finn Wilson mím môi, biết chuyện mình biếng ăn đã bị anh phát hiện, y khó khăn gật đầu ấp úng hứa. - Bữa ăn sau em không như vậy nữa.
Ngoan. - Felix Evans hôn nhẹ vào trán của Finn Wilson cổ vũ tinh thần cho y. - Gắng ăn nhiều vào, nếu không bữa tới e là em phải ngồi ăn với ta đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.