Vương Mệnh

Chương 51: Chiêu binh mãi mã

Giang Hoài Ngọc

29/08/2021

Lại nói, Giang Phong mang “Lục Hoa quân lệnh” đến Giáo trường chiêu mộ binh sĩ. Sau khi thăng cấp lên châu thành, Giáo trường đã mở rộng đến mười lần, trở thành một doanh trại cực lớn, có thể chứa đến 5000 binh sĩ.

Dưới sự hộ tống của viên tiền tướng quân họ Hà, một trong ba viên tướng quân của Lục Hoa Thành, Giang Phong vào trung doanh. Trung doanh đại trướng được dựng bằng gỗ, mái phủ trướng bồng, vách tường treo la liệt đủ loại binh khí. Ngay chính giữa là một bức Quy đồ lớn, đường kính hơn 2 mét, chạm khắc trên nền cẩm thạch.

Giang Phong cầm “Lục Hoa quân lệnh” đứng trước Quy đồ, nghĩ đến chiêu mộ binh sĩ. Một khung trong suốt hiện lên, cho biết Lục Hoa Thành hiện có 6218 tráng đinh có thể chuyển chức thành binh sĩ. Chi phí để chuyển chức một sĩ binh là 50 ngân tệ, đội trưởng là 2 kim tệ, và thống lĩnh là 5 kim tệ. Suy nghĩ một lúc, Giang Phong chiêu mộ 100 viên thống lĩnh, 200 viên đội trưởng và 2000 sĩ binh. Tổng chi phí hết 1900 kim tệ. Và tiền lương mỗi ngày lên đến 5 kim tệ. Nhưng vì cần dùng, lại sẵn có nhiều tiền nên Giang Phong cũng không tiếc. Vả lại, có đầu tư mới có lợi nhuận chứ. Chỉ cần trật tự trị an ở An Phú Trấn được đảm bảo, người chơi đến nhiều, chỉ riêng khoảng cho thuê thuyền và trang viện cũng đã rất đáng kể.

Sau khi Giang Phong mang kim tệ đặt vào giữa Quy đồ, ngũ sắc quang mang sáng rực, kim tệ biến mất, sau đó hàng loạt sĩ binh xuất hiện trên Quy đồ, tuần tự bước ra ngoài doanh trướng tập hợp.

Khi tất cả binh sĩ đều đã tập hợp, Giang Phong chia sĩ binh thành 2 vệ, và lấy 20 thống lĩnh chỉ huy 20 đoàn thuộc 2 vệ đó. Số thống lĩnh còn lại sẽ là thân vệ của Giang Phong. Xong đâu đấy, Giang Phong chỉ giữ lại thân vệ, lệnh cho đại quân hành quân về trấn.

Lo lắng chuyện vật tư, Giang Phong lại sang Chợ mua thêm gỗ, đá mỗi loại 50 vạn đơn vị nữa, hết 138 kim tệ. Sau đó sang Mã trường bên cạnh. Mã trường có bán ngựa, gồm phổ thông mã (dùng để cưỡi, kéo xe) và chiến mã (chỉ Mã trường ở cấp châu thành trở lên mới có chiến mã). Chiến mã có 3 loại : phổ thông chiến mã, tốc độ tăng 10%, giá 20 ngân tệ; trung đẳng chiến mã, tốc độ tăng 20%, giá 50 ngân tệ; thượng đẳng chiến mã, tốc độ tăng 30%, giá 1 kim tệ. Và do Giang Phong đang giữ “Lục Hoa quân lệnh”, nên còn có thể mua quân bị chiến mã, gồm : lương câu, tốc độ tăng 40%, giá 2 kim tệ; tuấn mã, tốc độ tăng 60%, giá 5 kim tệ và long câu, tốc độ tăng 100%, giá 10 kim tệ. Đó chỉ là giá gốc, còn giá bình thường thì gấp đôi. Giang Phong mua 100 tuấn mã và 10 long câu, chọn toàn bạch sắc, tốn thêm 600 kim tệ nữa. Do binh sĩ chưa ai học được kỵ thuật, nên chiến mã chỉ đành dắt bộ.

Đang định đi về Phủ Đường trả “Lục Hoa quân lệnh”, chợt thấy bên đại lộ có gian Châu Bảo Hiệu. Nghĩ đến bảo ngọc, Giang Phong ghé vào xem thử. Trong điếm cũng có bán bảo ngọc, nhưng là ngọc thô, chưa được mài giũa, tuy kích thước khá lớn, gần bằng nắm tay, nhưng giá lại rất cao, 80 kim tệ mỗi viên. Theo lời lão chủ hiệu thì sau khi được mài giũa thành ngọc khí, giá phải lên đến hàng trăm. Suy tính một lúc, Giang Phong cắn răng mua 21 viên.

Nghĩ đến việc tiền ra nhanh quá, Giang Phong không đi dạo quanh các đường phố trong thành nữa, lập tức đi trả “Lục Hoa quân lệnh”, rồi lên mã xa về trấn ngay.

Về đến trấn, Giang Phong lập tức gọi Tiêu Kỵ Đại tướng Quân Vương Minh đến, giao cho lão phụ trách chỉ huy, huấn luyện binh sĩ. Chỉ huy hàng ngàn binh sĩ, lão có được cảm giác cầm quân như ngày trước, nên vô cùng hoan hỉ. Giang Phong giao luôn đội thân vệ gồm 80 viên thống lĩnh cho lão, để lão huấn luyện thành kỵ binh. Còn long câu là để dành cho những long đầu của An Phú Trấn như Giang lão, Hồ lão phu tử, lão sư gia, Vương đại tướng quân, … sử dụng. Thật ra bọn họ chỉ quanh quẩn trong trấn, cưỡi long câu chẳng qua để chứng minh thân phận cao quý mà thôi.

Tiếp đó, Giang Phong huy động toàn bộ thợ mộc của trấn khẩn trương xây dựng thêm 4 Kho để chứa vật tư, cùng 2000 tòa lâu các để bố trí số dân vừa thiên cư đến. Cũng may số vật tư Giang Phong mua lúc sáng đã kịp đến nơi nên mới đủ vật tư để xây dựng.

Xong đâu đấy, Giang Phong đến ngay Thần Miếu để chuẩn bị cho cuộc lễ buổi chiều. Hai mươi vị tế tự của trấn, gồm cả Giang lão, An An và Long nhi đều đã tề tựu tại đấy, lo chuẩn bị pháp đàn, lễ vật, hương đăng trà quả. An An và Long nhi cũng lăng xăng chạy qua chạy lại, giúp đỡ mọi người.



Thấy Giang Phong về đến, Long nhi lon ton chạy ra đón, hớn hở khoe :

- Ba ba. Long nhi cũng giúp đỡ mọi người này.

Giang Phong bật cười, xoa đầu Long nhi khen :

- Long nhi ngoan lắm. Biết giúp đỡ mọi người rồi nga.

Đoạn quay sang nói với mọi người :

- Mọi người hãy cứ tiếp tục. Ta đi luyện chế pháp khí cho mọi người.

Giang lão nói :

- Nhớ luyện chế đủ bộ cho lão nhé.

Giang Phong bật cười, nói :

- Lần này không chế hoàng kim pháp khí nữa, cho tiên sinh sử dụng ngọc khí cấp luôn.

Sau đó đi lên tầng trên cùng, bắt tay vào luyện chế pháp khí. Đầu tiên dùng 21 viên bảo ngọc luyện chế 1 bộ ngọc khí cấp tế tự pháp khí, và 3 bộ khác chỉ có 5 thứ, thiếu huy chương, để cho Giang lão, An An và Long nhi dùng. Sau đó luyện chế thêm 1 bộ hoàng kim pháp khí, 20 bộ ngân cấp pháp khí, 10 bộ đồng cấp pháp khí, 20 bộ thiết cấp pháp khí.

Sau khi luyện xong hết thì trời đã về chiều. Giang Phong mang xuống cho mọi người trang bị vào, sao đó ghi tên tất cả vào chú sách. Đến lúc này, Thần Miếu đã chính thức có 1 đại sư cấp tế tự và 19 trung cấp tế tự. Giang Phong cho Giang lão, An An, và Long nhi trang bị ngọc khí cấp pháp khí, 17 tế tự còn lại đều dùng ngân cấp pháp khí, đương nhiên huy chương vẫn phải là đồng cấp.



Số còn dư, Giang Phong luyện chế thêm những thứ còn thiếu để được trọn bộ, gồm 1 bộ ngọc khí cấp pháp khí, 2 bộ hoàng kim pháp khí, 4 bộ ngân cấp pháp khí, 10 bộ đồng cấp pháp khí và 20 bộ thiết cấp pháp khí. Tất cả được bày biện trong gian sảnh mé tả để triển lãm.

Xem lại, vẫn còn gần 3 giờ nữa mới đến giờ làm lễ, Giang Phong đến Nha Phủ kiểm tra chính sự. Thấy chỉ còn thiếu Vũ Quán, Đổ trường và Hý Trường nữa là đã có thể thăng cấp lên Hương trấn. Kiểm tra dân cư, đã có cả võ sư và nhạc sư do Vương Đại tướng quân và Hồ lão phu tử đào tạo nên, liền cho xây dựng ngay.

Nửa giờ sau …

- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân sau nhiều cố gắng, An Phú Trấn đủ điều kiện thăng cấp lên Hương trấn. Xin hỏi có chấp thuận thăng cấp hay không ?

- Chấp thuận.

- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân, An Phú Trấn thăng cấp từ tiểu trấn lên Hương trấn. Mong tiếp tục phấn đấu phát triển An Phú Trấn ngày càng phồn vinh.

Sau khi thăng cấp thành công, bạch quang từ trên trời chiếu xuống bao phủ toàn trấn, giữa tiếng nhạc du dương, quy mô trấn lại được mở rộng, ngang dọc mỗi bề 1000 mét, tổng diện tích 100 vạn mét vuông. Thăng cấp lên Hương trấn, cảnh quan cũng có nhiều thay đổi đáng kể. Đường phố, đại lộ mở rộng thêm, phố xá khang trang hơn, Nha Phủ quy mô cũng hùng vĩ hơn. Tường thành đắp bằng đất cũng được thay bằng tường thành xây bằng gạch, cao 4 mét rất kiên cố, khả năng phòng thủ được tăng cường thêm rất nhiều. Trên bảng chức năng cũng xuất hiện một số kiến trúc mới :

“Bách Hoa Lâu : diện tích 20x20; gỗ 500, đá 500, ngân tệ 10; cần quản gia.”

“Kim Hoàn Hiệu : diện tích 20x20; gỗ 500, đá 500, ngân tệ 10; cần quản gia.”

“Liệp trường : diện tích 50x50; gỗ 1000, đá 500, ngân tệ 20; cần cung thủ.”

Kiểm duyệt xong, Giang Phong cho thăng cấp “Nha Phủ - lâu các” tốn gỗ 500, đá 500, ngân tệ 25. Lâu các trở thành một tòa lầu cao 6 tầng, là nơi cao nhất trấn. Từ đấy có thể quan sát toàn cảnh An Phú Trấn, và các vùng lân cận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook