Vương Mệnh

Chương 405: LẠI ĐẾN LINH SƠN

Giang Hoài Ngọc

29/12/2021

Văn Đức Thành.

Lúc này cả tòa đại thành thị giống như một đại công trường, khắp nơi đều thấy việc xây dựng, kiến thiết. Việc cải kiến Cung điện đang được tiến hành với quy mô lớn. Hàng loạt Tiểu lâu, Trang viên được xây dựng thêm. Giang Phong đang có kế hoạch tăng dân số thành thị lên trên 810 người để thăng cấp thành thị. Gần đây mưa thuận gió hòa, xóm làng yên ổn, mùa mùa bội thu. Hiện tại trong các kho chứa đang chất đầy lương thực. Giang Phong thấy cần sử dụng bớt để khỏi chiếm chỗ vô ích, lại tăng thêm nhân khẩu, một công đôi việc. Để tiết kiệm diện tích xây dựng và tạo cảnh quan đô thị, Giang Phong không sử dụng kiến trúc Tiểu viện nữa, mà chọn toàn Tiểu lâu với Trang viên. Tiểu viện chỉ thích hợp với cảnh quan nông thôn. Tiểu lâu chiếm diện tích tương đương Tiểu viện, nhưng ở được đến 3 hộ, thích hợp với quy hoạch thành thị. Còn Trang viên đương nhiên dành cho tầng lớp trên sinh sống.

Ngoài ra, một Nhà vườn mới được xây dựng thêm, chuyên để trồng dưa hấu. Chỉ đáng tiếc Giang Phong chỉ có một ít hạt giống, nên quy mô Nhà vườn không lớn. Đồng thời, nhân lúc này Giang Phong quyết định cho xây dựng tất cả những kiến trúc nào có thể xây dựng được, kiểu như Trà quán, Ca kịch viện, … Để phục vụ cho việc kiến thiết, Giang Phong phái Hàn Thế Kiệt đi theo bọn Mizu, để sát tử những cao cấp quái, thu thập Nội đan về luyện thành Thần lực kết tinh. Bọn Mizu luyện cấp, còn bọn Hàn Thế Kiệt thu thập Nội đan, cũng là một công đôi việc.

Giang Phong chỉ cần quy hoạch, thiết kế, còn việc thi công đã có các quan viên của Hành chính viện phụ trách. Giang Phong biết cách giao quyền cho thủ hạ, nên rất an nhàn. Trong lúc chờ đợi, Giang Phong hạ phàm, về Nguyên Thành xem xét việc triều chính của Thần Thánh quốc độ. Hiện tại, bốn phương phẳng lặng, tứ hải thanh bình, … à không, quốc gia bình yên, nên thần dân an cư lạc nghiệp, quân chính đại sự của triều đình không có vấn đề gì quan trọng. Chỉ có các nước lân bang gặp ít nhiều rắc rối vì nội loạn trong nước. Quân vụ đại thần Vương Nguyên soái nghiên cứu rất kỹ về chuyện này, nên tâu báo :

- Khải tấu Bệ hạ. Với sự hỗ trợ của Thần tộc Nghị hội Chấp pháp giả, Đông Hải Liên minh đã phát hiện được những phần tử phản nghịch, cấu kết với Bắc triều gây loạn, hiện đang tiến hành thảo phạt. Kinh triều cũng đang chinh thảo tàn dư của Thủy Thần. Chỉ có Man tộc là còn hơi hỗn loạn, bọn phản nghịch tuy thế lực yếu ớt, nhưng rất xảo quyệt, thường xuyên ẩn náu trong những vùng rừng núi, chuyển chiến khắp nơi, nên gây khó khăn cho việc chinh phạt.

Giang Phong chợt nhớ đến Thủy Thần giáo của Long Phi Thiên, tôn giáo do người chơi thành lập sớm nhất trong game (xem chương 97). Từ khi nghe hệ thống công cáo Thủy Thần giáo thành lập, Giang Phong đã nghĩ đến tình cảnh của ngày hôm nay, Thủy Thần giáo bị Kinh triều thảo phạt. Giang Phong nói :

- Hãy nói về Thủy Thần giáo !

Vương Nguyên soái tâu :

- Khải tấu Bệ hạ. Cái gã Thủy Thần này là một kẻ giả mạo, nguyên hình là một con cá sấu ở Động Đình Hồ tu luyện thành tinh, tục gọi là Ngư Tinh. Gã này ỷ thế mình có họ hàng với gã Đại Ngư Tinh ngoài Đông Hải, nên tự phong thần, nhiễu loạn nhân gian. Từ sau trận Ngân Châu Trấn, thế lực của gã Đại Ngư Tinh suy yếu, gã Ngư Tinh kia mất đi ngoại viện, đối diện Kinh triều thảo phạt, tình thế ngày càng khó khăn. Hiện tại, thái tử Kinh triều là Sùng Lãm đang chỉ huy đại quân chinh phạt Thủy Thần giáo. Phi Thiên Trấn đang bị quân Kinh triều bao vây.

Nghe nhắc đến Kinh triều, Ngoại vụ đại thần Âu Khang Tử tâu :

- Khải tấu Bệ hạ. Hôm trước, Bách Tuế Tôn Sư có gửi thư đến, hy vọng Bệ hạ có thể đến Linh Sơn một chuyến.

Giang Phong nghe nói đến việc Thái tử Kinh triều cầm quân chinh phạt Ngư Tinh, nghĩ rằng việc này có được nhắc đến trong truyền thuyết, sắp tới chắc còn có cả Hồ Tinh và Mộc Tinh nữa, nên quyết định đến dự khán. Dù sao thì lúc này Giang Phong cũng rảnh rỗi. Thế là Giang Phong quyết định đến Linh Sơn một lần nữa.



Linh Sơn, một trong những thánh địa của Kinh tộc, nơi có Vạn Niên Cung cổ kính, nơi có Linh Hầu cốc thần bí, nơi tu hành của Bách Tuế Tôn Sư và rất nhiều vị chân nhân, trưởng giả khác. Vạn Niên Cung vẫn hào xưng là Thiên hạ đệ nhất đại phái, đệ tử vô số, danh tiếng lẫy lừng.

Đường lên núi tuy quanh co, nhưng đều được lát đá thành bậc thang cho dễ đi. Dưới chân núi có một tấm bia đá lớn, trên khắc hai chữ lớn theo lối cổ tự : “Linh Sơn”, để báo hiệu cho khách thập phương biết rằng đã bước chân vào địa phận của Thiên hạ đệ nhất danh sơn.

Vượt qua nơi đó, đi dọc theo con đường lát đá dẫn đến chân núi, sẽ gặp phải một dòng suối nhỏ nước trong vắt, uốn lượn quanh co. Dòng suối này cũng là một danh tuyền, rất quen thuộc với các môn đồ Vạn Niên Cung, nơi mà đầu nguồn của nó có rất nhiều cá sấu tinh, mọi đệ tử của Vạn Niên Cung đều phải đến đó để hoàn thành nhiệm vụ nhập môn.

Trên dòng suối có một chiếc cầu đá xinh xinh bắc qua khe suối. Hai bên vệ đường, hai hàng dương liễu thẳng tắp, xung quanh hoa cỏ tốt tươi, tiếng chim hót ríu rít, tiếng suối chảy róc rách, xen lẫn với tiếng cành lá đung đưa xào xạc, phong cảnh nên thơ ưu nhã, khiến lữ khách cảm thấy sảng khoái lâng lâng, như đang đi lạc vào chốn thiên thai tiên cảnh.



Giang Phong nhẹ nhàng rảo bước. Trên đường lên núi, nhiều giang hồ hiệp khách đang hối hả đi lên đi xuống. Ai nấy đều biểu lộ sự thành kính khi đặt chân lên thánh địa (thật ra thì môn quy của Vạn Niên Cung nghiêm cấm gây ồn ào nhiệt náo, vì chư vị Tôn sư cần tĩnh tâm tu luyện). Giữa không gian tĩnh lặng, tức cảnh sinh tình, Giang Phong khe khẽ ngâm nga :

“Trời nam riêng một cõi doanh bồng,

Sơn thủy thiên nhiên cảnh lạ lùng,

Mấy chòm cổ thụ khoe bóng mát,

Một dãy cao phong thế chập chùng.

Véo von vượn hú trên đầu núi,

Lác đác hươu ăn dưới rặng tùng.

Dáng tỏa chiều hôm chim ríu rít,

Mây che buổi sớm khói mịt mùng.

Phong quang bốn mặt như tranh vẽ,

Mấy tòa cung điện vút tầng không.

Rèm ngọc đung đưa mây núi bắc,

Lầu vàng sừng sững bóng chiều đông.

Tôn sư nhàn nhã rê trượng trúc,

Theo sau có mấy gã tiểu đồng.

Khi mang bầu rượu qua sườn núi,

Lúc dạo cung đàn ngắm suối trong.



Thủng thẳng cuộc cờ khi gió mát,

Ung dung ngâm vịnh lúc trời trong.

Linh Sơn tiên cảnh thân nhàn nhã,

Ngắm cảnh non sông thỏa tấc lòng.”

Giọng ngâm trầm ấm êm tai, khiến người nghe càng thêm hảo cảm. Nhiều người nhận ra Giang Phong, chắp tay chào hỏi. Ai nấy xầm xì bàn tán, cho rằng sắp có đại sự phát sinh. Giang Phong ngoại xuất, hẳn có đại sự. Mọi người đã quen với khái niệm đó. Trong khi đó, không ít thiếu nữ nhìn Giang Phong với ánh mắt si mê. Giang Phong đầu đội bạch ngọc quan, thân vận bạch ti pháp bào, chân mang bạch ngọc hài, lưng thắt bạch ngọc yêu đái có nạm minh châu, tay cầm Thánh Điển, toàn thân một màu tuyết bạch thánh khiết, hợp với dung mạo tuấn tú, phong độ tiêu sái, khí thế uy vũ, thần thái tôn quý, khiến người đối diện tự nhiên sinh lòng ngưỡng mộ.

Vượt qua sơn môn, đặt chân lên sơn đạo xây bằng đá tảng, quanh co dẫn lên đỉnh núi, Giang Phong đã quen đường đi nước bước, nên nhanh chóng đi thẳng đến Thành Đức Điện, nơi ở của Bách Tuế Tôn sư. Phía trước Thành Đức Điện là một hoa viên lớn, chính giữa có một hồ nước trong vắt, trong hồ có hoa sen và non bộ. Phong cảnh u nhã nhưng cũng không kém phần khí phái. Dù sao thì Bách Tuế Tôn sư cũng là lĩnh tụ tinh thần của Kinh tộc kia mà.

Khi Giang Phong đến, Bách Tuế Tôn sư đã được báo cho biết trước, nên ra ngoài điện nghênh đón. Như thường lệ, sau một phen chào hỏi, cả hai dẫn nhau vào trong mật thất nghị sự. Sau khi phân ngôi chủ khách cùng ngồi, Giang Phong hỏi ngay vào chính đề :

- Đại Tôn sư mời ta đến đây, không biết có việc gì không ?

Bách Tuế Tôn sư nói :

- Triều đình sắp giải quyết xong Thủy Thần giáo. Sắp tới sẽ đến lúc chinh thảo Hoan Hỷ giáo của Hồ Tinh. Chỉ có điều, trong Hoan Hỷ giáo có rất nhiều giáo đồ là dị nhân, mà đa phần là mỹ nữ. Tấn công Hoan Hỷ giáo có thể dẫn đến một số phiền phức. Chúng ta hy vọng Thần sư Đại nhân cho thể cho ý kiến về việc đó.

Hoan Hỷ giáo có nhiều vị giáo chủ, cầm đầu là Hồ Tinh, hay còn tự xưng là Hồ Ly Đại Tiên, chiêu mộ nhiều môn đồ là mỹ nữ trong số người chơi, rồi phái những mỹ nữ này đi chiêu dụ những người chơi khác, giống như Bạch Tú Châu từng lên Linh Sơn chiêu dụ những đệ tử của Vạn Niên Cung vậy. Giang Phong ngẫm nghĩ một hồi lâu, rồi nói :

- Ta có kế này. Tuy tốn nhiều công sức một chút, nhưng có thể giải quyết vấn đề một cách triệt để.

Bách Tuế Tôn sư vội nói :

- Không sao ! Không sao ! Chỉ cần giải quyết được vấn đề mà thôi !

Giang Phong hạ giọng nói :

- Nên làm như thế … như thế …

Bách Tuế Tôn sư vừa nghe vừa không ngừng gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook