Chương 3: Ông nội của An An
Giang Hoài Ngọc
29/08/2021
An An dẫn Giang Phong về nhà. Nhà An An nằm trong góc xa nhất của thôn, quang cảnh vắng vẻ yên tĩnh. Giang Phong theo An An vào trong nhà. Ở góc nhà có một hồ cá nhỏ, bên trong có một con cá bảy đuôi màu đỏ, to bằng nắm tay, trông rất đẹp. An An lấy giun cho cá ăn, vui vẻ nói :
- Bảo Bảo ăn no mau lớn nha.
Giang Phong bước đến bên hồ cá, mỉm cười nói :
- Bảo Bảo dễ thương thật.
An An hớn hở nói :
- Ca ca cũng thấy thế à. Bảo Bảo ngoan lắm. Bảo Bảo là quà sinh nhật của ông nội cho An An đó.
Giang Phong chưa kịp nói gì thêm thì bên ngoài có tiếng người nói vọng vào :
- An An. Có khách đến nhà à.
An An bỏ hộp đựng giun xuống đất, vừa chạy ra vừa nói :
- Ông nội. Ca ca giúp An An bắt giun cho Bảo Bảo ăn. Ca ca còn khen Bảo Bảo dễ thương nữa.
Giang Phong nhìn ra, thấy An An nắm tay một cụ già râu tóc bạc phơ, mặc áo vải thô nhưng sạch sẽ, tay cầm cần câu cá. Giang Phong cúi chào nói :
- Xin chào ông ạ.
Cụ già nhìn Giang Phong, gật đầu nói :
- Xem ra cậu cũng thích cá đấy nhỉ. Cậu có muốn học nghề của lão không ?
Hệ thống thanh âm lại vang lên :
- Đinh. Do Thiếu Quân hoàn mỹ hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ “Giúp đỡ An An”. An An hiện đang rất vui vẻ. Ông nội của An An muốn truyền thụ ẩn tàng kỹ năng : sơ cấp điếu ngư thuật. Có tiếp nhận hay không ?
- Tiếp nhận.
Đương nhiên là tiếp nhận rồi. Tuy chưa biết thuật câu cá có tác dụng gì, nhưng có vẫn còn hơn không. Hệ thống thanh âm lại cất lên :
- Đinh. Chúng mừng Thiếu Quân học được sơ cấp điếu như thuật. Vì là người đầu tiên học được điếu ngư thuật, tưởng lệ thanh vọng 10.
Giang Phong mở thuộc tính bản ra xem :
Điếu ngư thuật : sơ cấp (0/200), phụ trợ kỹ năng.
Ông nội của An An lại đưa cho Giang Phong cần câu đang cầm trên tay, nói :
- Cần phải có cần câu mới câu cá được. Lão cho cậu cần câu của lão đây.
Giang Phong nhận lấy, cảm tạ, cất vào hành trang, rồi từ biệt hai ông cháu An An. Trước khi đi, ông nội của An An chợt nói :
- Nghe nói Hồ lão đầu ở Dược điếm đang cần giúp đỡ. Cậu sang bên đó xem sao.
Liên hoàn nhiệm vụ. Giang Phong nghĩ thế, liền lập tức cáo từ, đi nhanh sang bên dược điếm. Vừa bước đến trước cửa dược điếm, Giang Phong chợt thấy có một gã thanh niên hướng vào dược sư hỏi :
- Lão gia gia, có cần cháu giúp đỡ gì không ? Việc gì cũng được hết.
Giọng sủng nịnh Giang Phong nghe mà thấy lạnh cả người. Lão dược sư vẫn từ tốn nói :
- Hồng dược là sinh mạng thứ hai. Lam dược hỗ trợ kỹ năng, tăng chiến lực. Mua đi. Mua đi.
Gã kia tức giận bỏ ra, hầm hầm nói :
- Tưởng đâu có nhiệm vụ, nào ngờ … Hừ. Dược mắc như thế, ai thèm mua chứ.
Dược điếm ở thôn chỉ có bán tiểu hồng dược và tiểu lam dược. Tiểu hồng dược mỗi giây tăng 1 sinh mạng, liên tục trong 30 giây, giá 10 đồng tệ 1 bình. Tiểu lam dược mỗi giây tăng 1 pháp lực, liên tục trong 30 giây, giá 15 đồng tệ 1 bình.
1 kim nguyên bảo = 100 kim tệ = 10.000 ngân tệ = 1.000.000 đồng tệ. Theo công bố của “Kinh Vương Tập đoàn”, 1 kim nguyên bảo là một nén vàng, tương đương 10 lượng vàng trong hiện thực. 1 kim tệ tương đương 1 chỉ vàng, 1 ngân tệ tương đương 1 ly vàng. Còn 1 đồng tệ tương đương 1% ly, tức khoảng 300 VN đồng.
Mỗi người khi đăng nhập vào game đều được hệ thống phát cho 1 ngân tệ. Hiện tại hệ thống chưa cho đổi tiền Việt sang tiền trong game nên ai nấy cũng đều nghèo như nhau, cả gia tài chỉ đủ mua 10 bình tiểu hồng dược hay 6 bình tiểu lam dược mà thôi.
Đợi gã kia đi xa, Giang Phong mới bước vào, chắp tay lễ phép nói :
- Hồ dược sư. Ông nội của An An nói dược sư có việc cần giúp đỡ phải không ạ ?
Lão dược sư nhìn Giang Phong một lúc, chợt vuốt râu tủm tỉm cười nói :
- Cậu học được điếu ngư thuật của Giang lão tiên sinh rồi phải không ?
Giang Phong đáp :
- Vâng. Nhưng chỉ mới đạt sơ cấp thôi.
Lão dược sư nói :
- Không cần vội. Không cần vội. Vừa học xong là phải như vậy rồi. Lão đang nghiên cứu một vị thuốc mới, cần gan kim lý ngư dùng làm thuốc dẫn. Cậu có giúp lão được không ?
Hệ thống thanh âm :
- Đinh. Thiếu Quân khai khải ẩn tàng nhiệm vụ “Giúp đỡ Hồ dược sư”. Xin hỏi có tiếp nhận không ?
- Tiếp nhận.
Đương nhiên là tiếp nhận rồi. Giang Phong lại hướng Hồ lão dược sự nói :
- Hồ lão yên tâm. Ta sẽ cố tìm được gan kim lý ngư cho Hồ lão. Nhưng Hồ lão có biết kim lý ngư thường xuất hiện ở chỗ nào không ?
Lão dược sư nói :
- Nghe Giang lão tiên sinh nói, kim lý ngư thường xuất hiện ở Thủy Kính Hồ. Ra khỏi thôn, cậu đi về phía tây khoảng 2 dặm là đến. Lão chỉ cần gan kim lý ngư thôi nên cậu không cần mang cả con về.
Hệ thống thanh âm :
- Đinh. Hồ dược sư định truyền thụ sơ cấp thái tập thuật. Xin hỏi có tiếp nhận hay không ?
- Tiếp nhận.
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân học được sơ cấp thái tập thuật. Vì là người thứ ba học được thái tập thuật, tưởng lệ thanh vọng 6.
Giang Phong nói :
- Hồ lão yên tâm. Ta sẽ lập tức ra Thủy Kính Hồ bắt kim lý ngư ngay.
Nói rồi từ biệt Hồ dược sư, đến chỗ giúp An An đào giun khi nãy đào một ít giun, sau đó lập tức rời thôn, theo chỉ dẫn của Hồ dược sư đi về phía tây.
Bên ngoài thôn, quái vật là gà rừng, không chủ động công kích, sinh mạng không cao, chỉ 50 điểm nên kinh nghiệm cũng không nhiều. Thế nhưng đa số tân thủ tổng công kích lực chỉ khoảng từ 10 đến 20, phải chém từ 3 đến 5 lần mới giết được. Vì thế phần lớn tân thủ đều luyện cấp tại đây.
Đi qua khu vực gà rừng là đến khu vực heo rừng. Heo rừng phân bố cách thôn khoảng 1 dặm, không chủ động công kích, huyết cao phòng hậu, sinh mạng 100. Tân thủ muốn giết được heo rừng thì phải chém đến hơn chục lần. Mà bị heo rừng ủi trúng vài lần là tử. Tuy vậy, kinh nghiệm cao hơn gà rừng nên cũng có một số ít người tổ đội sát heo rừng.
Qua khỏi khu vực heo rừng là đến khu vực sói hoang. Sói hoang phân bố cách thôn khoảng 2 dặm, chủ động công kích, huyết cao, linh hoạt, công kích tê lợi, sinh mạng 200, lại sống bầy đàn, mỗi bầy đàn từ khoảng 5 đến 10 con. Hiện tại, tân thủ chưa đủ thực lực khiêu chiến sói hoang. Một con sói hoang thì còn có thể giải quyết. Nhưng một bầy sói hoang thì …
Cũng may là Thủy Kính Hồ nằm giữa ranh giới khu vực sói hoang với khu vực heo rừng. Xung quanh hồ là một khoảng rừng thưa, cây to cao nhưng không rậm rạp. Trong rừng không hề có quái vật. Nếu không thì với đẳng cấp 0 như Giang Phong thật khó hoàn thành nhiệm vụ.
Nhìn quanh không thấy ai, Giang Phong bước nhanh vào rừng. Ẩn sau một gốc cây to bên hồ, Giang Phong mắc mồi, thả câu, kiên nhẫn ngồi đợi. Nghĩ tới lực lượng chỉ có 2, Giang Phong còn cẩn thận dùng dây buộc chặt cần câu vào gốc cây sau lưng, đề phòng bất trắc.
Chỉ vài phút sau …
Dây câu động đậy, Giang Phong giật dây. Không phải kim lý ngư mà là một loại cá trắng. Thất vọng định gỡ bỏ, chợt đâu linh quang nhất thiểm, Giang Phong để cá trên mặt đất rồi dùng mộc kiếm đâm mấy cái. Quả nhiên, hồng quang thoáng qua, cá chết, Giang Phong được 120 điểm kinh nghiệm. Phán đoán không hề sai, cá cũng được xem là quái vật, vì nằm giữa khu vực heo rừng và khu vực sói hoang nên kinh nghiệm cũng nằm trong khoảng giữa hai loại quái đó.
Vậy là Giang Phong vừa câu cá vừa luyện cấp. Sau khi câu được con cá thứ tám thì bắt được kim lý ngư. Đâm chết kim lý ngư, chợt nghe hệ thống thanh âm thông báo :
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân thăng cấp lên cấp 1. Có 1 điểm thuộc tính tự do có thể phân phối.
Vì muốn luyện pháp sư nên Giang Phong lập tức gia điểm vào trí lực. Sau đó thi triển thái tập thuật thu lấy gan kim lý ngư. Qua 1 phút thì cá chết sẽ bị loát mất.
- Bảo Bảo ăn no mau lớn nha.
Giang Phong bước đến bên hồ cá, mỉm cười nói :
- Bảo Bảo dễ thương thật.
An An hớn hở nói :
- Ca ca cũng thấy thế à. Bảo Bảo ngoan lắm. Bảo Bảo là quà sinh nhật của ông nội cho An An đó.
Giang Phong chưa kịp nói gì thêm thì bên ngoài có tiếng người nói vọng vào :
- An An. Có khách đến nhà à.
An An bỏ hộp đựng giun xuống đất, vừa chạy ra vừa nói :
- Ông nội. Ca ca giúp An An bắt giun cho Bảo Bảo ăn. Ca ca còn khen Bảo Bảo dễ thương nữa.
Giang Phong nhìn ra, thấy An An nắm tay một cụ già râu tóc bạc phơ, mặc áo vải thô nhưng sạch sẽ, tay cầm cần câu cá. Giang Phong cúi chào nói :
- Xin chào ông ạ.
Cụ già nhìn Giang Phong, gật đầu nói :
- Xem ra cậu cũng thích cá đấy nhỉ. Cậu có muốn học nghề của lão không ?
Hệ thống thanh âm lại vang lên :
- Đinh. Do Thiếu Quân hoàn mỹ hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ “Giúp đỡ An An”. An An hiện đang rất vui vẻ. Ông nội của An An muốn truyền thụ ẩn tàng kỹ năng : sơ cấp điếu ngư thuật. Có tiếp nhận hay không ?
- Tiếp nhận.
Đương nhiên là tiếp nhận rồi. Tuy chưa biết thuật câu cá có tác dụng gì, nhưng có vẫn còn hơn không. Hệ thống thanh âm lại cất lên :
- Đinh. Chúng mừng Thiếu Quân học được sơ cấp điếu như thuật. Vì là người đầu tiên học được điếu ngư thuật, tưởng lệ thanh vọng 10.
Giang Phong mở thuộc tính bản ra xem :
Điếu ngư thuật : sơ cấp (0/200), phụ trợ kỹ năng.
Ông nội của An An lại đưa cho Giang Phong cần câu đang cầm trên tay, nói :
- Cần phải có cần câu mới câu cá được. Lão cho cậu cần câu của lão đây.
Giang Phong nhận lấy, cảm tạ, cất vào hành trang, rồi từ biệt hai ông cháu An An. Trước khi đi, ông nội của An An chợt nói :
- Nghe nói Hồ lão đầu ở Dược điếm đang cần giúp đỡ. Cậu sang bên đó xem sao.
Liên hoàn nhiệm vụ. Giang Phong nghĩ thế, liền lập tức cáo từ, đi nhanh sang bên dược điếm. Vừa bước đến trước cửa dược điếm, Giang Phong chợt thấy có một gã thanh niên hướng vào dược sư hỏi :
- Lão gia gia, có cần cháu giúp đỡ gì không ? Việc gì cũng được hết.
Giọng sủng nịnh Giang Phong nghe mà thấy lạnh cả người. Lão dược sư vẫn từ tốn nói :
- Hồng dược là sinh mạng thứ hai. Lam dược hỗ trợ kỹ năng, tăng chiến lực. Mua đi. Mua đi.
Gã kia tức giận bỏ ra, hầm hầm nói :
- Tưởng đâu có nhiệm vụ, nào ngờ … Hừ. Dược mắc như thế, ai thèm mua chứ.
Dược điếm ở thôn chỉ có bán tiểu hồng dược và tiểu lam dược. Tiểu hồng dược mỗi giây tăng 1 sinh mạng, liên tục trong 30 giây, giá 10 đồng tệ 1 bình. Tiểu lam dược mỗi giây tăng 1 pháp lực, liên tục trong 30 giây, giá 15 đồng tệ 1 bình.
1 kim nguyên bảo = 100 kim tệ = 10.000 ngân tệ = 1.000.000 đồng tệ. Theo công bố của “Kinh Vương Tập đoàn”, 1 kim nguyên bảo là một nén vàng, tương đương 10 lượng vàng trong hiện thực. 1 kim tệ tương đương 1 chỉ vàng, 1 ngân tệ tương đương 1 ly vàng. Còn 1 đồng tệ tương đương 1% ly, tức khoảng 300 VN đồng.
Mỗi người khi đăng nhập vào game đều được hệ thống phát cho 1 ngân tệ. Hiện tại hệ thống chưa cho đổi tiền Việt sang tiền trong game nên ai nấy cũng đều nghèo như nhau, cả gia tài chỉ đủ mua 10 bình tiểu hồng dược hay 6 bình tiểu lam dược mà thôi.
Đợi gã kia đi xa, Giang Phong mới bước vào, chắp tay lễ phép nói :
- Hồ dược sư. Ông nội của An An nói dược sư có việc cần giúp đỡ phải không ạ ?
Lão dược sư nhìn Giang Phong một lúc, chợt vuốt râu tủm tỉm cười nói :
- Cậu học được điếu ngư thuật của Giang lão tiên sinh rồi phải không ?
Giang Phong đáp :
- Vâng. Nhưng chỉ mới đạt sơ cấp thôi.
Lão dược sư nói :
- Không cần vội. Không cần vội. Vừa học xong là phải như vậy rồi. Lão đang nghiên cứu một vị thuốc mới, cần gan kim lý ngư dùng làm thuốc dẫn. Cậu có giúp lão được không ?
Hệ thống thanh âm :
- Đinh. Thiếu Quân khai khải ẩn tàng nhiệm vụ “Giúp đỡ Hồ dược sư”. Xin hỏi có tiếp nhận không ?
- Tiếp nhận.
Đương nhiên là tiếp nhận rồi. Giang Phong lại hướng Hồ lão dược sự nói :
- Hồ lão yên tâm. Ta sẽ cố tìm được gan kim lý ngư cho Hồ lão. Nhưng Hồ lão có biết kim lý ngư thường xuất hiện ở chỗ nào không ?
Lão dược sư nói :
- Nghe Giang lão tiên sinh nói, kim lý ngư thường xuất hiện ở Thủy Kính Hồ. Ra khỏi thôn, cậu đi về phía tây khoảng 2 dặm là đến. Lão chỉ cần gan kim lý ngư thôi nên cậu không cần mang cả con về.
Hệ thống thanh âm :
- Đinh. Hồ dược sư định truyền thụ sơ cấp thái tập thuật. Xin hỏi có tiếp nhận hay không ?
- Tiếp nhận.
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân học được sơ cấp thái tập thuật. Vì là người thứ ba học được thái tập thuật, tưởng lệ thanh vọng 6.
Giang Phong nói :
- Hồ lão yên tâm. Ta sẽ lập tức ra Thủy Kính Hồ bắt kim lý ngư ngay.
Nói rồi từ biệt Hồ dược sư, đến chỗ giúp An An đào giun khi nãy đào một ít giun, sau đó lập tức rời thôn, theo chỉ dẫn của Hồ dược sư đi về phía tây.
Bên ngoài thôn, quái vật là gà rừng, không chủ động công kích, sinh mạng không cao, chỉ 50 điểm nên kinh nghiệm cũng không nhiều. Thế nhưng đa số tân thủ tổng công kích lực chỉ khoảng từ 10 đến 20, phải chém từ 3 đến 5 lần mới giết được. Vì thế phần lớn tân thủ đều luyện cấp tại đây.
Đi qua khu vực gà rừng là đến khu vực heo rừng. Heo rừng phân bố cách thôn khoảng 1 dặm, không chủ động công kích, huyết cao phòng hậu, sinh mạng 100. Tân thủ muốn giết được heo rừng thì phải chém đến hơn chục lần. Mà bị heo rừng ủi trúng vài lần là tử. Tuy vậy, kinh nghiệm cao hơn gà rừng nên cũng có một số ít người tổ đội sát heo rừng.
Qua khỏi khu vực heo rừng là đến khu vực sói hoang. Sói hoang phân bố cách thôn khoảng 2 dặm, chủ động công kích, huyết cao, linh hoạt, công kích tê lợi, sinh mạng 200, lại sống bầy đàn, mỗi bầy đàn từ khoảng 5 đến 10 con. Hiện tại, tân thủ chưa đủ thực lực khiêu chiến sói hoang. Một con sói hoang thì còn có thể giải quyết. Nhưng một bầy sói hoang thì …
Cũng may là Thủy Kính Hồ nằm giữa ranh giới khu vực sói hoang với khu vực heo rừng. Xung quanh hồ là một khoảng rừng thưa, cây to cao nhưng không rậm rạp. Trong rừng không hề có quái vật. Nếu không thì với đẳng cấp 0 như Giang Phong thật khó hoàn thành nhiệm vụ.
Nhìn quanh không thấy ai, Giang Phong bước nhanh vào rừng. Ẩn sau một gốc cây to bên hồ, Giang Phong mắc mồi, thả câu, kiên nhẫn ngồi đợi. Nghĩ tới lực lượng chỉ có 2, Giang Phong còn cẩn thận dùng dây buộc chặt cần câu vào gốc cây sau lưng, đề phòng bất trắc.
Chỉ vài phút sau …
Dây câu động đậy, Giang Phong giật dây. Không phải kim lý ngư mà là một loại cá trắng. Thất vọng định gỡ bỏ, chợt đâu linh quang nhất thiểm, Giang Phong để cá trên mặt đất rồi dùng mộc kiếm đâm mấy cái. Quả nhiên, hồng quang thoáng qua, cá chết, Giang Phong được 120 điểm kinh nghiệm. Phán đoán không hề sai, cá cũng được xem là quái vật, vì nằm giữa khu vực heo rừng và khu vực sói hoang nên kinh nghiệm cũng nằm trong khoảng giữa hai loại quái đó.
Vậy là Giang Phong vừa câu cá vừa luyện cấp. Sau khi câu được con cá thứ tám thì bắt được kim lý ngư. Đâm chết kim lý ngư, chợt nghe hệ thống thanh âm thông báo :
- Đinh. Chúc mừng Thiếu Quân thăng cấp lên cấp 1. Có 1 điểm thuộc tính tự do có thể phân phối.
Vì muốn luyện pháp sư nên Giang Phong lập tức gia điểm vào trí lực. Sau đó thi triển thái tập thuật thu lấy gan kim lý ngư. Qua 1 phút thì cá chết sẽ bị loát mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.