Vương Mệnh

Chương 394: SỰ LO LẮNG CỦA GIANG PHONG

Giang Hoài Ngọc

04/12/2021

Nguyên Thành. Tam Tổ Thần Điện.

Tam Tổ Thần Điện là nơi thờ phụng Phục Hy – tổ của Phục Hy tộc, Nữ Oa – tổ của Nữ Oa tộc và Đế Giang – tổ của Giang tộc. Phục Hy và Nữ Oa đều được người phương bắc và người phương nam xem là tổ tiên. Còn Đế Giang, trong mắt người phương bắc chỉ là một trong các vị Vu thần, nhưng đối với người phương nam, Ngài còn là một vị tổ, là tổ tiên của những tộc người sinh sống bên bờ sông Giang. Ngài là người khởi đầu của thời đại thứ ba, khởi nguyên của văn minh nông nghiệp trồng trọt ở vùng đất phương nam này.

Bên trong mỗi tòa Thần Điện đều có một bức tượng lớn cao hàng chục mét, được cư dân Nguyên Thành xem là thánh vật. Trước đây, thánh địa của Văn Tổ Thần Miếu là Thần Miếu ở An Phú Thành, nhưng giờ đây đã chuyển thành Tam Tổ Thần Điện ở Nguyên Thành. Các hàng giáo phẩm cao cấp đều tập trung ở đây. Và người chủ trì Tam Tổ Thần Điện chính là Giang lão, ông nội của An An.

Sau khi Lân nhi và bọn Mizu đều thành thần, Giang Phong nhớ đến An An, liền cùng Long nhi đến Thần Điện tìm Giang lão và An An. Thấy Giang Phong đến, Giang lão cười nói :

- Lâu lắm rồi mới gặp cậu đó !

Giang Phong nói :

- Gần đây bận nhiều việc quá.

Long nhi hỏi :

- Ông ơi ! An An đâu rồi ạ ?

Giang lão cười nói :

- An An đang chơi ở hậu viên.

Long nhi liền nói với Giang Phong :

- Phụ vương ơi ! Long nhi đi chơi với An An nha !

Giang Phong mỉm cười bảo :

- Được rồi. Long nhi đi chơi đi.

Long nhi vâng dạ, lon ton chạy ra phía hậu viên. Giang lão lúc này mới hỏi :

- Cậu đến tìm ta có việc gì không ?

Giang Phong nói :

- Lân nhi vừa phát hiện sát tử thần giai quái vật có thể tích lũy kinh nghiệm mà thành thần. Không biết ông với An An có định … ?



Giang lão lắc đầu nói :

- Chuyện đó ta biết rồi. Đó cũng là một trong những cách đơn giản để thành thần. Nhưng không nên thành thần bằng cách đó !

Giang Phong ngạc nhiên hỏi :

- Sao thế ạ ?

Giang lão nói :

- Cách đó thành thần nhanh, đơn giản, nhưng lại khiến cho cơ sở không tốt, sau này rất khó tiến giai. Thành thần bằng cách đó, tối đa chỉ đạt đến thượng vị thần. Trừ khi có kỳ tích, bằng không thì không thể nào tiến giai thành đại thần được. Bỏ cơ bản, mất tương lai, lợi ít hại nhiều.

Giang Phong cau mày, ngẫm nghĩ giây lát, rồi hỏi :

- Để thành thần một cách chính thường thì phải làm sao ạ ?

Giang lão nói :

- Chỉ cần đạt được 70 cấp là có thể tu luyện mật quyết, tinh luyện pháp lực chuyển hóa dần thành thần lực. Sau khi pháp lực chuyển hóa hoàn toàn thành thần lực thì có thể thành thần. An An dù sao cũng còn nhỏ, ổn định cơ sở trước đã, tương lai còn dài mà.

Các vị Tôn sư, Đại Tôn sư đều tu luyện với tốc độ rất chậm chạp. Hóa ra là để củng cố cơ sở. Trong khi đã có không ít người chơi đã trở thành trung vị thần, thì Đại Tôn sư của Vạn Niên Cung chỉ mới là cao giai bán thần. Xem ra NPC đều coi trọng cơ sở tu luyện. Nhưng cho dù có biết được điều đó, đa số người chơi có lẽ sẽ chọn cách thành thần ngay, bởi đẳng cấp càng lên cao, càng khó thăng cấp. Đối với người chơi, tiến giai thành đại thần, xa xôi quá ! Trong lúc Giang Phong đang suy nghĩ thì lại nghe Giang lão nói :

- Cơ sở tu luyện rất quan trọng. Cậu đừng thấy giai vị chênh lệch mà lầm. Ta tuy chưa là thần giai, nhưng mấy gã dị nhân đã tiến giai thành trung vị thần chưa chắc đã địch nổi ta. Bọn chúng chỉ có giai vị cao, nhưng kỹ năng rất thô thiển. Nhiều cao cấp kỹ năng có uy lực không thua gì Thần thuật đâu. Mà Thần thuật thì cần Thần lực mới sử dụng được, trong khi cao cấp kỹ năng chỉ cần pháp lực.

Một thông tin quan trọng a ! Sử dụng Thần thuật cần tiêu hao Thần lực, trong khi Thần lực hồi phục rất chậm. Bán thần sau mỗi ngày chỉ hồi phục được 1 điểm Thần lực, hạ vị thần 2 điểm, trung vị thần 3 điểm, … Hầu như tất cả người chơi đã thành thần đều than phiền không đủ Thần lực để thi triển ‘đại chiêu’, khi sát quái luyện cấp đều phải sử dụng phổ thông công kích, tốc độ thăng cấp cực kỳ chậm chạp. Trong khi đó, pháp lực hồi phục rất nhanh. Chẳng hạn như Giang Phong, nếu như không sử dụng lam dược, khi cạn pháp lực, chỉ sau vài phút là lại đầy (bộ trang bị của Giang Phong có thuộc tính mỗi giây hồi phục 5 điểm pháp lực, chức nghiệp thuộc tính lại có thêm 5 điểm mỗi giây nữa). Đương nhiên, nếu như ngồi yên luyện công thì sẽ càng nhanh hơn. Thật ra chuyện này cũng không có gì là lạ. Trong game, không phải lúc nào người có đẳng cấp cao hơn cũng mạnh hơn. Người có đẳng cấp cao nhưng không có đại chiêu đánh thua người có đẳng cấp thấp hơn nhưng có đại chiêu vẫn là chuyện bình thường.

Nghĩ đến đó, Giang Phong chợt giật mình, không nhớ ra mình đạt bao nhiêu cấp khi thành thần. Nếu lỡ như chưa đủ 70 cấp, chẳng lẽ không thể trở thành đại thần, không thể kiến lập Thần quốc được. Nghe Giang Phong nói về sự lo lắng của mình, Giang lão suy nghĩ hồi lâu, rồi bảo :

- Cậu kể lại quá trình thành thần của cậu cho ta nghe thử xem !

Giang Phong liền kể về việc tu luyện, tham ngộ đại đạo của mình ở Linh hồ. Giang lão ngẫm nghĩ một lát, rồi nói :

- Có lẽ không sao ! Cậu không thể tự động thành thần khi đạt đủ đạo hạnh, mà phải tu luyện, tham ngộ đại đạo, chứng tỏ quá trình bình thường. Giống như ta giờ đây vẫn đang tu luyện để tinh luyện pháp lực. Nhưng để chắc chắn hơn, cậu nên hỏi lại Giang sứ xem sao.

Giang Phong lo lắng việc đó, nên vội từ biệt Giang lão, ra hậu viên gọi Long nhi, rồi lập tức lên đường đi đến Thần sơn tìm Giang sứ. Giang Phong đang chuẩn bị để thăng cấp Văn Đức lĩnh địa thành thần quốc, nên thu thập rất nhiều tài liệu, tài nguyên cần thiết. Nếu như Giang Phong không thể tiến giai thành đại thần được, thì việc chuẩn bị sẽ thành ra vô ích, vừa tốn thời gian công sức mà cũng vừa ảnh hưởng đến sự phát triển của lĩnh địa sau này.



Giang Phong đã nhiều lần đến Thần sơn, nên quen thuộc đường lối, và người của Giang tộc ở đây đều nhận biết Giang Phong. Hơn nữa, do sự tồn tại của Thiếu Quân Lâu, Giang Phong còn được xem là người ở đây, muốn lên núi lúc nào cũng được, và có thể đi vào cấm địa Linh hồ của Thần Sơn (không đi vào làm sao đến Thiếu Quân Lâu được). Linh hồ nằm ở phía hậu sơn, là chỗ tu luyện của Giang sứ, và cũng là cấm địa của Giang tộc. Có điều Giang Phong không phải là đối tượng bị cấm, bởi Giang Phong có Thiếu Quân Lâu ở trong đó. Giang Phong đến Linh hồ cũng giống như về nhà mình mà thôi.

Đến Linh hồ, nhìn thấy Giang sứ đang nằm dưới một gốc liễu, Long nhi vừa vẫy tay vừa gọi :

- Ông rùa ơi ! Long nhi đến thăm ông nè !

Giang sứ quay đầu nhìn về phía Long nhi và Giang Phong, cười bảo :

- Long nhi bấy lâu nay có ngoan không nè ?

Long nhi hớn hở nói :

- Long nhi lúc nào cũng ngoan hết đó nha ! Ông ơi ! Long nhi giờ đã là hạ vị thần rồi đó nha !

Giang Phong bế Long nhi đi đến bên cạnh Giang sứ, rồi cung kính nói :

- Đại nhân. Ta lại đến phiền Đại nhân rồi.

Giang sứ cười nói :

- Phiền gì đâu. Cậu với Long nhi đến đây chơi, càng vui vẻ chứ sao !

Trò chuyện với Giang sứ hồi lâu, Giang Phong liền trình bày sự lo lắng của mình. Giang sứ cười bảo :

- Cậu không cần phải lo. Chúng ta là Hiền giả, tu đạo chứ không phải tu thần. Tuy đường tu đạo gian nan, đòi hỏi nhiều cơ ngộ, nhưng chúng ta không bị ảnh hưởng của những vấn đề mà kẻ tu thần gặp phải. Hơn nữa, Hiền giả không phân biệt thần hay đại thần, dù 1 vạn năm đạo hạnh hay 2 vạn năm đạo hạnh cũng cứ vẫn là Hiền giả. Khi nào tiến giai đến Đại Hiền giả là tương đương với Thánh giả của tu thần.

Giang sứ có gần 4 vạn năm đạo hạnh mà vẫn là Hiền giả, trong khi thực lực so với đa số các vị đại thần còn lợi hại hơn. Hiền giả còn đại biểu cho trí tuệ, mà đôi khi, trí tuệ còn quan trọng hơn lực lượng. Đối với người phương nam, rùa đi liền với trí tuệ, nên mới có hình tượng ‘con rùa đội bia’ trong các đình miếu, kể cả trong Văn Miếu cũng có con rùa đội bia tiến sĩ. Sở dĩ có hình tượng đó là do người phương nam thời cổ dùng mai rùa để khắc văn tự, gọi là Quy đồ, Quy lịch, …

Không phải lo vấn đề tiến giai của mình, Giang Phong lại hỏi đến chuyện của Long nhi :

- Đại nhân. Long nhi chưa đủ 70 cấp mà đã thành thần, vậy có vấn đề gì không ạ ?

Giang sứ nói :

- Long nhi là trường hợp đặc biệt. Long nhi là con của cậu, được cậu đưa lên thượng giới, sinh sống trên đó, rồi thành thần, có thể xem như là người thượng giới bản địa. Triển vọng tương lai của Long nhi còn tốt hơn cả cậu nữa. Bao giờ cũng vậy, người thượng giới bản địa vẫn có nhiều ưu thế hơn người hạ giới phi thăng.

Yên tâm, Giang Phong ở lại nói chuyện với Giang sứ, nhân tiện hỏi về các thắc mắc của mình. Giang sứ là NPC có trí tuệ cao nhất mà Giang Phong gặp được, biết được rất nhiều điều mà người khác không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook