Vương Mệnh

Chương 97: Thuyền Trưởng

Giang Hoài Ngọc

06/09/2021

Nguyên Thành.

Giang Phong vừa tiến thành thì Vương Đại tướng quân hối hả đến báo là Nguyên Thành có nguy cơ bị giảm cấp. Mọi người kinh ngạc đến ngay Phủ Đường kiểm tra tình hình. Sau khi kiểm tra mới biết dân số của thành gồm cả binh sĩ mới hơn năm vạn một chút. Do Man binh tử trận gần sáu nghìn, làm cho dân số của thành giảm xuống dưới mức tối thiểu cho phép. Tạm thời chính lệnh trong thành vẫn có thể miễn cưỡng duy trì. Nhưng trong mười ngày nữa nếu dân số không bổ sung cho đủ thì Châu Thành sẽ bị giảm cấp xuống thành Đại Trấn.

Sự tình không có gì nghiêm trọng, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thì quân đội tạm thời cũng phải nghỉ ngơi dưỡng sức, chưa xuất chinh ngay lúc này, Giang Phong bảo Vương Đại tướng quân cho binh sĩ tạm thời nhập tịch Nguyên Thành cho đủ số. Đồng thời truyền lệnh cho lão Lâm An huy động dân chúng đến đây định cư. Số hàng binh cũng được đưa về An Phú Trấn cho tiện quản lý.

Nguyên Thành tuy là một tòa Châu Thành, kiến trúc thành thị đầy đủ, dân số so với An Phú Trấn nhiều hơn gấp năm lần, nhưng vô cùng kém phát triển, sự thịnh vượng kém xa An Phú Trấn. Nơi đây tuyệt đối là một tòa quân sự thành thị, các ngành nghề, kiến trúc, sinh sản hoàn toàn phục vụ cho mục đích quân sự, dân chúng cũng sinh hoạt theo hình thức quân quản. Ở đây quân đội là tất cả.

Trước khi định đoạt phương hướng phát triển mới cho thành thị, Giang Phong quyết định đi thị sát các nơi trong thành. Khi vừa mới đến, Giang Phong đã chú ý đến những chiếc thuyền buồm đậu dưới Bến thuyền. Do vậy mà điểm thị sát đầu tiên là nơi tạo ra những chiếc thuyền đó - Thuyền trường (công trường đóng thuyền – công trình thăng cấp của Nhà tạo thuyền ở cấp thôn trấn). Theo Giang Phong được biết, chỉ có cao cấp Thuyền trường mới có thể tạo được thuyền buồm, mà chỉ đến cấp độ Vương Thành mới có cao cấp Thuyền trường. Nguyên Thành chỉ là Châu Thành, theo lẽ thì chỉ có sơ cấp Thuyền trường mà thôi.

Sau trận chiến, bờ sông lặng lẽ như tờ, mọi người dân đều ẩn trong các kiến trúc, bên ngoài chỉ có binh sĩ tuần tra. Không khí thật khẩn trương. Giang Phong khẽ cau mày, cho người truyền lệnh Vương Đại tướng quân bố trí nhân lực để các hoạt động sản xuất được tiếp tục. Năm vạn người không làm việc, thiệt hại biết bao. Thời gian là vàng ngọc a.

Vào đến Thuyền trường, một lão già tuổi độ lục tuần, nhưng vẫn còn cường tráng khỏe mạnh, cởi trần lộ ra bắp thịt cuồn cuộn, tay cầm cây thước mộc, bước ra nghênh đón Giang Phong. Nhìn lão mộc lúc, Giang Phong cau mày hỏi :

- Lão không phải Man tộc ?

Lão già sợ hãi nói :

- Hồi bẩm đại nhân. Tiểu nhân là người Kinh, nguyên quán ở Tương Nguyên.

Giang Phong trầm giọng :

- Lão vốn là người Kinh, lại bất kể Kinh tộc an nguy, trợ giặc làm ác, giúp bọn chúng đóng thuyền để tấn công bản tộc, sao lại thế được cơ chứ.

Lão già kinh hãi phục lạy rối rít nói :

- Đại nhân khai ân, đại nhân tha mạng. Tiểu nhân gia quyến bị giặc bắt, uy hiếp tiểu nhân …



Vừa nói lão vừa nức nở nghẹn ngào. Nhìn lão già tuổi đã quá sáu mươi lại khóc lóc nức nở, Giang Phong khe khẽ lắc đầu, xua tay nói :

- Được rồi. Dù sao thì chuyện cũng chưa xảy ra. Sau này cho lão lập công chuộc tội.

Lão già mừng rỡ cảm tạ rối rít :

- Tạ đại nhân khai ân.

Giang Phong bảo lão đứng dậy, hỏi :

- Thuyền trường ở đây toàn do lão phụ trách ?

Lão già cung kính hồi đáp :

- Hồi bẩm đại nhân. Man tộc không thiện đóng thuyền. Toàn bộ ba Thuyền trường ở đây toàn do tiểu nhân phụ trách. Ngay cả thợ mộc đại đa số cũng là do bọn chúng bắt người bản tộc về đây làm việc cho chúng.

Giang Phong chợt nhớ đến sự kiện “Man binh gây loạn” trước đây. Từng toán nhỏ Man binh do Man tướng, thậm chí Man tộc đại vu thống lãnh chia nhau hoạt động rất mạnh ở những khu vực dọc Nguyên Giang. Có lẽ bọn chúng phụ trách thu gom thợ mộc về đây.

Giang Phong nhìn những chiếc thuyền buồm dưới bến, hỏi :

- Nơi đây mà đóng được thuyền buồm, chắc là nhờ tay nghề của lão ?

Lão già trong ánh mắt lộ ra vẻ tự hào, nói :

- Hồi bẩm đại nhân. Gia tộc tiểu nhân làm nghề đóng thuyền đã sáu đời nay, kinh nghiệm tích lũy vô số, trải qua nhiều đời cố gắng, đã hình thành đặc thù năng lực : Tạo buồm. Loại thuyền nào tiểu nhân cũng có thể tạo buồm. Thuyền lớn buồm lớn, thuyền nhỏ buồm nhỏ. Buồm có thể thay cho nhân lực chèo thuyền, chỉ cần một người cầm lái là đủ.

Giang Phong nói :



- Thủy quân ở Tương Giang, Động Đình đều dùng thuyền ba cột buồm, sao thuyền do lão đóng chỉ có một cột buồm thế ?

Lão già gãi đầu nói :

- Hồi bẩm đại nhân. Tiểu nhân tay nghề còn kém, chưa thể đóng được thuyền ba cột buồm. Phải đạt đến tôn sư cấp tạo thuyền sư thì mới có thể đóng được thuyền ba cột buồm. Tiểu nhân chỉ mới là đại sư cấp. Đặc thù năng lực của gia tộc tiểu nhân, sơ cấp tạo thuyền sư chỉ tạo buồm được cho tiểu thuyền, trung cấp tạo buồm được đến cấp trung thuyền, cao cấp tạo buồm được đến cấp đại thuyền, đại sư cấp tạo buồm được đến cấp lâu thuyền, nhưng đều chỉ là một cột buồm. Thuyền một cột buồm tốc độ chỉ cao hơn tốc độ bình thường khi dụng nhân lực chèo thuyền từ khoảng 10% đến 30%. Còn thuyền ba cột buồm tốc độ gấp đôi thuyền một cột buồm.

Giang Phong cảm thấy tội nghiệp cho lão. Đặc thù kỹ năng này tác dụng không lớn, chỉ được các tiểu Thuyền trường hoan nghênh. Đại Thuyền trường nguyên bản đã đóng được thuyền ba cột buồm, còn cần gì đến lão. Hèn gì mà lão không được triều đình trọng dụng. Thấy Giang Phong trầm ngâm không nói gì, lão lại nói thêm :

- Đại nhân yên tâm. Tay nghề của tiểu nhân đã sớm đạt đến đại sư cấp đỉnh phong. Chỉ cần tiểu nhân đóng thêm vài chục chiếc lâu thuyền nữa thì có thể thăng cấp đến tôn sư cấp. Đến khi đó tiểu nhân sẽ có thể đóng được thuyền ba cột buồm. Nhưng chỉ có Lâu thuyền mới tạo được ba cột buồm mà thôi.

Giang Phong nói :

- Được rồi. Mọi sự ở Thuyền trường ta giao hết cho lão. Cố gắng sớm thăng cấp thành tôn sư đấy nhé.

Lão già cung kính nói :

- Vâng. Đại nhân.

Giang Phong rời Thuyền trường đi qua Bến thuyền xem các Lâu thuyền đang neo đậu ở đấy. Đây là lần đầu tiên Giang Phong nhìn thấy Lâu thuyền, thật ra có thể xem Lâu thuyền là tiểu hình quân hạm. Lâu thuyền dài 16 mét, rộng 5 mét, có hai tầng, sức chứa 160 người, cần 8 người chèo thuyền, tốc độ 50 – 60 dặm/ canh giờ, nếu sử dụng buồm thì tốc độ sẽ là 55 – 78 dặm/ canh giờ. Đương nhiên nếu vừa dùng buồm vừa chèo thuyền thì tốc độ sẽ càng nhanh hơn.

Nhìn những chiếc Lâu thuyền “khổng lồ” (so với những chiếc thuyền Giang Phong vẫn dùng trước giờ), Giang Phong quyết định phương hướng phát triển của Nguyên Thành sẽ là “tạo thuyền”. Nam phương nhiều sông hồ, khi game mở rộng địa vực ra ngoài Tương Nguyên (chắc chắn không lâu nữa), thuyền bè sẽ rất có thị trường. Giang Phong không định đóng thuyền để dùng, mà còn bán nữa. Đại lượng thuyền bè, để không thật phí.

Đang đi dạo dưới bến sông, chợt hệ thống công cáo khiến Giang Phong không khỏi giật mình.

- Đinh. Hệ thống công cáo. Chúc mừng Long Phi Thiên thành lập Thủy Thần Giáo, tuyên dương Thủy Thần giáo nghĩa, thu nhận quảng đại tín đồ. Vì là người chơi đầu tiên sáng lập tôn giáo, hệ thống đặc thù tưởng lệ. Mong người chơi tiếp tục phấn đấu, lập nên công tích, để được danh lưu thanh sử.

Ai ! Cường nhân đâu đâu cũng có a. Trong khi đại đa số người chơi vẫn còn lấy việc thành lập bang phái làm mục tiêu, đã có người tự lập tôn giáo rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook