Chương 35: Âm mưu bất thành ( Tam )
Mễ Bối
20/11/2019
Không khí xung quanh liền trở nên khó xử.
Lúc này Đinh nữ chủ làm như vô ý buồn bã nghiêng đầu, ánh mắt cũng đỏ ửng, hại cho hai nha hoàn vốn cảnh giác trông chừng A Nam liền tức giận đến trừng mắt nhìn nàng, thì đột ngột Đinh Vị Mân như vô tình phát hiện một vật thể nằm dưới đất, lập tức hoa dung thất sắc, kinh hãi thét lên một tiếng, kéo tới sự chú ý của Yến Liễu Đào và hai nha hoàn kia, bọn họ hoàn toàn sợ hãi run chân thét lên mà nhìn, riêng A Nam nãy giờ vẫn như vô tình quan sát vật thể kia thì bình thản hơn.
Vật thể đó đích xác là thân hình đã chết của Ngô tổng quản, chỉ thấy bà ta chết cực kì thảm, ngã xuống giếng sâu thân hình bị va chạm vỡ ra, tứ chi vặn vẹo gãy lìa, đầu cũng nát bét, máu màu đỏ thẫm xen lẫn vài dịch vàng khác, bốc lên mùi hôi thối kinh khủng khiếp.
Đối với kẻ đã dạo một vòng Qủy môn quan như A Nam thì kiểu này còn bình thường chán so với hắc bạch vô thường đã kéo nàng đi, nếu có thể nhìn thấy bọn họ dám chắc Đinh Vị Mân không chỉ đơn giản sợ hãi khóc lóc yếu đuối trong lòng Dật Lam Phong mà sẽ chết vì kinh hãi ngay lập tức.
Dật Lam Phong bên này bận rộn chăm sóc đám người họ Đinh họ Yến cùng hai họ nha hoàn khóc vì kinh sợ, làm sao còn tâm trạng để ý Trần A Nam một bộ bình thường cúi đầu quan sát kĩ Ngô tổng quản nằm đằng kia.
Trần A Nam vốn thông minh, lại cẩn thận, nàng rất nhanh nhìn một lượt trên dưới Ngô xác chết, không bỏ qua bất kì vật chứng nào, cho tới khi nhìn tới bên bàn tay trái của bà ta nắm chặt một mảnh vải màu lam quen thuộc, nhìn như bị xé đứt đi, vốn vải màu lam rất nhiều, nhưng mảnh vải trong bàn tay của Ngô tổng quản lại có thêu một đường hoa hải đường nối liền nhau, rất đẹp lại đều nét, nét thêu này tất nhiên không xa lạ với A Nam, bởi đây là đường hoa hải đường độc nhất được thêu trên y phục màu lam chính tay nương đã làm cho nàng!
Mảnh vải trên tay Ngô tổng quản, chính là tay áo bị xé, giống như từng có một trận xô xát giữa nàng và bà ta, lúc bà ta bị ngã xuống giếng cạn đã nhanh tay níu lấy tay áo của nàng nhưng cản không được tay áo lập tức bị xé đứt đoạn và rơi xuống.
Đáy mắt A Nam âm trầm, nàng liếc tới thân ảnh yếu đuối của Đinh Vị Mân, quả nhiên rất độc!
Đúng như những gì A Nam suy nghĩ, chỉ thấy Đinh Vị Mân vốn nức nở trong lòng Dật Lam Phong, lập tức hoa lê đái vũ, đau lòng thốt lên.
'' Phong ca ca, mới hôm qua Ngô tổng quản còn vui vẻ giúp muội đi thăm lão phu nhân, lúc nhỏ bà ấy còn chăm sóc muội___''
Dứt lời lập tức oa lên đau lòng, mĩ nhân khóc lóc, chính xác dễ khiến người ta rung động. Dật Lam Phong lập tức vỗ lưng nàng an ủi. Định Vị Mân dựa vào ngực hắn, khẽ nức nở.
'' Phong ca ca, muội muốn nhìn Ngô tổng quản__''
Dật Lam Phong có chút phản đối, nhưng là mĩ nhân hoa lê đái vũ nũng nịu, lập tức mềm lòng dắt nàng đi qua. Nha hoàn A Hạnh của nàng ta cũng sụt sì nước mắt đi theo nhìn một cái, Trần A Nam đứng cách xa bọn họ, nhìn tất cả mọi người tập trung đau lòng cho hai chủ tử ôm nhau kêu gào Ngô bà bà, không khỏi lạnh lùng trào phúng khẽ cười một cái.
Diễn rất hay!
Đúng như A Nam trông đợi, chỉ thấy không bao lâu liền nghe âm thanh có vẻ giật mình của Đinh Vị Mân vang lên.
'' Phong ca ca___ tay Ngô bà bà có cái gì đó__''
Tất cả mọi người lập tức theo âm thanh nàng nhìn tới, lúc này liền phát hiện một mảnh vải màu lam thêu hoa hải đường được nắm trong tay của Ngô tổng quản. Lập tức có người tiến lên kéo mảnh vải ra ngoài, đưa cho Dật Lam Phong.
Chưa đợi Dật Lam Phong nhíu mày đã thấy A Hạnh bên cạnh Đinh Vị Mân hoảng hồn la lên.
'' A! Đó chẳng phải tay áo của y phục được đem đến phòng tạp vụ hay sao? ''
Dật Lam Phong lập tức nhìn nàng ta, nghiêm giọng hỏi.
'' Y phục nào? ''
A Hạnh lập tức cúi người khẽ báo.
'' Bẩm đại thiếu gia, trong đám y phục hôm qua được đem tới phòng tạp vụ có y phục thêu hoa hải đường rất giống mảnh vải này. Vốn hôm qua nô tài có tới lấy y phục sạch cho tiểu thư, đi ngang thì có thấy bộ đồ màu lam thêu hoa rất đẹp, cả phòng tạp vụ chỉ có duy nhất một y phục đấy có thêu hoa hải đường, nô tài liền kiềm lòng không đậu mà nhìn một cái liền đi.''
Dứt lời, Dật Lam Phong liền cho người đi phòng tạp vụ.
'' Đem những người phụ trách thu y phục hôm qua tới đây. ''
Lúc này Đinh nữ chủ làm như vô ý buồn bã nghiêng đầu, ánh mắt cũng đỏ ửng, hại cho hai nha hoàn vốn cảnh giác trông chừng A Nam liền tức giận đến trừng mắt nhìn nàng, thì đột ngột Đinh Vị Mân như vô tình phát hiện một vật thể nằm dưới đất, lập tức hoa dung thất sắc, kinh hãi thét lên một tiếng, kéo tới sự chú ý của Yến Liễu Đào và hai nha hoàn kia, bọn họ hoàn toàn sợ hãi run chân thét lên mà nhìn, riêng A Nam nãy giờ vẫn như vô tình quan sát vật thể kia thì bình thản hơn.
Vật thể đó đích xác là thân hình đã chết của Ngô tổng quản, chỉ thấy bà ta chết cực kì thảm, ngã xuống giếng sâu thân hình bị va chạm vỡ ra, tứ chi vặn vẹo gãy lìa, đầu cũng nát bét, máu màu đỏ thẫm xen lẫn vài dịch vàng khác, bốc lên mùi hôi thối kinh khủng khiếp.
Đối với kẻ đã dạo một vòng Qủy môn quan như A Nam thì kiểu này còn bình thường chán so với hắc bạch vô thường đã kéo nàng đi, nếu có thể nhìn thấy bọn họ dám chắc Đinh Vị Mân không chỉ đơn giản sợ hãi khóc lóc yếu đuối trong lòng Dật Lam Phong mà sẽ chết vì kinh hãi ngay lập tức.
Dật Lam Phong bên này bận rộn chăm sóc đám người họ Đinh họ Yến cùng hai họ nha hoàn khóc vì kinh sợ, làm sao còn tâm trạng để ý Trần A Nam một bộ bình thường cúi đầu quan sát kĩ Ngô tổng quản nằm đằng kia.
Trần A Nam vốn thông minh, lại cẩn thận, nàng rất nhanh nhìn một lượt trên dưới Ngô xác chết, không bỏ qua bất kì vật chứng nào, cho tới khi nhìn tới bên bàn tay trái của bà ta nắm chặt một mảnh vải màu lam quen thuộc, nhìn như bị xé đứt đi, vốn vải màu lam rất nhiều, nhưng mảnh vải trong bàn tay của Ngô tổng quản lại có thêu một đường hoa hải đường nối liền nhau, rất đẹp lại đều nét, nét thêu này tất nhiên không xa lạ với A Nam, bởi đây là đường hoa hải đường độc nhất được thêu trên y phục màu lam chính tay nương đã làm cho nàng!
Mảnh vải trên tay Ngô tổng quản, chính là tay áo bị xé, giống như từng có một trận xô xát giữa nàng và bà ta, lúc bà ta bị ngã xuống giếng cạn đã nhanh tay níu lấy tay áo của nàng nhưng cản không được tay áo lập tức bị xé đứt đoạn và rơi xuống.
Đáy mắt A Nam âm trầm, nàng liếc tới thân ảnh yếu đuối của Đinh Vị Mân, quả nhiên rất độc!
Đúng như những gì A Nam suy nghĩ, chỉ thấy Đinh Vị Mân vốn nức nở trong lòng Dật Lam Phong, lập tức hoa lê đái vũ, đau lòng thốt lên.
'' Phong ca ca, mới hôm qua Ngô tổng quản còn vui vẻ giúp muội đi thăm lão phu nhân, lúc nhỏ bà ấy còn chăm sóc muội___''
Dứt lời lập tức oa lên đau lòng, mĩ nhân khóc lóc, chính xác dễ khiến người ta rung động. Dật Lam Phong lập tức vỗ lưng nàng an ủi. Định Vị Mân dựa vào ngực hắn, khẽ nức nở.
'' Phong ca ca, muội muốn nhìn Ngô tổng quản__''
Dật Lam Phong có chút phản đối, nhưng là mĩ nhân hoa lê đái vũ nũng nịu, lập tức mềm lòng dắt nàng đi qua. Nha hoàn A Hạnh của nàng ta cũng sụt sì nước mắt đi theo nhìn một cái, Trần A Nam đứng cách xa bọn họ, nhìn tất cả mọi người tập trung đau lòng cho hai chủ tử ôm nhau kêu gào Ngô bà bà, không khỏi lạnh lùng trào phúng khẽ cười một cái.
Diễn rất hay!
Đúng như A Nam trông đợi, chỉ thấy không bao lâu liền nghe âm thanh có vẻ giật mình của Đinh Vị Mân vang lên.
'' Phong ca ca___ tay Ngô bà bà có cái gì đó__''
Tất cả mọi người lập tức theo âm thanh nàng nhìn tới, lúc này liền phát hiện một mảnh vải màu lam thêu hoa hải đường được nắm trong tay của Ngô tổng quản. Lập tức có người tiến lên kéo mảnh vải ra ngoài, đưa cho Dật Lam Phong.
Chưa đợi Dật Lam Phong nhíu mày đã thấy A Hạnh bên cạnh Đinh Vị Mân hoảng hồn la lên.
'' A! Đó chẳng phải tay áo của y phục được đem đến phòng tạp vụ hay sao? ''
Dật Lam Phong lập tức nhìn nàng ta, nghiêm giọng hỏi.
'' Y phục nào? ''
A Hạnh lập tức cúi người khẽ báo.
'' Bẩm đại thiếu gia, trong đám y phục hôm qua được đem tới phòng tạp vụ có y phục thêu hoa hải đường rất giống mảnh vải này. Vốn hôm qua nô tài có tới lấy y phục sạch cho tiểu thư, đi ngang thì có thấy bộ đồ màu lam thêu hoa rất đẹp, cả phòng tạp vụ chỉ có duy nhất một y phục đấy có thêu hoa hải đường, nô tài liền kiềm lòng không đậu mà nhìn một cái liền đi.''
Dứt lời, Dật Lam Phong liền cho người đi phòng tạp vụ.
'' Đem những người phụ trách thu y phục hôm qua tới đây. ''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.