Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 28
Khánh Linh
27/08/2019
Hàn Nguyệt giờ mới hiểu ra rằng muội muội của
mình đã bị lừa. Không nàng nhất định sẽ chối, không thể để mọi người
biết được mình mới là người chủ mưu trong chuyện này, nhất định phải đổ
hết tội cho tam muội nếu không thì tất cả của nàng sẽ không còn gù hết.
Lần trước nàng đã thua Hàn Mặc đã là sự nhục nhã lớn nhất của nàng rồi
không thể để chuyện này cũng thua dưới tay Hàn Mặc một lần nữa.
Hàn Nguyệt nghĩ vậy liền khôi phục thần sắc quay sang nói với Hàn Tinh.
"Muội muội ta không ngờ muội là người hại tỷ tỷ, chả trách lúc chúng ta vào một tiệm vải ta liền không thấy muội đâu, chỉ nghĩ là muội đi lựa vải nên cũng không có tìm muội, đợi một lúc lâu sau muội mới quay lại thì ra lúc đó là muội đi muội đi.... ta không ngờ muội lại làm như vậy."
"Nhị tỷ, tỷ nói gì vậy? Rõ ràng muội đi với tỷ không có rời đi mà."
"Tam muội, muội mau nói thật đi có phải lúc đó muội đi hại tỷ tỷ không?"
"Nhị tỷ, có phải tỷ muốn đỗ hết mọi chuyện lên đầu ta đúng không? Được nếu tỷ đã muốn chối như vậy thì ta cũng sẽ nói hết ra cho mọi người biết."
"Đúng vậy hôm nay chính là ta và nhị tỷ đã đến chỗ hắn sai hắn giết tỷ tỷ, nhưng ta chỉ đi theo thôi còn mọi chuyện là do nhị tỷ tự sắp xếp nói kế hoạch cho hắn biết."
"Tam muội sao muội lại vu oan cho ta. Ta không có làm gì hết muội mới là người làm hại tỷ tỷ. Ta không ngờ thường ngày ta đối tốt với muội như vậy mà muội lại vu oan cho ta.... huhu.. sao muội lại thành như thế này."
"Hàn Nguyệt ngươi được lắm vậy mà lại đỗ hết tội cho ta, ta nhất định sẽ không bao giờ giúp ngươi bất cứ lần nào nữa."
"Ta nói thật mà tại sao muội lại muốn kéo ta xuống theo chứ? Huhu..huhu... xin mọi người hãy tin ta ta không có làm gì hại tỷ tỷ."
Hàn Mặc nhìn một màn trước mặt mà nhếch môi cười khinh thường. Đúng là tỷ muội tình thâm nha, chỉ mới một chút đó mà đã không ngừng đổ tội cho nhau rồi. Nhìn giống như hai con cẩu đang cắn ngược nhau vậy.
Hàn Nguyệt tính cách rất trầm ổn thâm sâu. Trong đầu luôn suy tính những gì có lợi cho mình, luôn lợi dụng Hàn Tinh để thực hiện mục đích của mình.
Còn Hàn Tinh thì khỏi phải nói. Có thể nói là cực kì ngu ngốc bị lợi dụng mà không biết. Tính cách lúc nào cũng nóng nảy, bướng bỉnh, hống hách. Thích gây chuyện với nàng, không biết nguyên chủ trước đây làm sao lại chịu đựng được để hai tỷ muội này ức hiếp như vậy.
Nếu để hai tỷ muội này đứng nói qua nói lại tới tối cũng không phân biệt được ai là hung thủ mất. Hàn Mặc định lên tiếng thì đã có người thay nàng rồi.
"Các ngươi có im đi không, đừng tưởng ta không biết rằng cả hai ngươi đều liên quan đến chuyện này. Cùng là tỷ muội với nhau lại có thể ám hại nhau như vậy các ngươi không biết xấu hổ hay sao? Nếu để chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi của cái phủ này để đâu nữa hả?"
Hàn Vũ lúc này đã rất tức giận quát lên với Hàn Nguyệt và Hàn Tinh.
"Phụ thân người sao lại bênh vực ả ta như vậy, ả xứng được với Lãnh vương gia hay sao? Hứ"
"Ngươi còn dám nói sao, bộ ngươi xứng với ngài ấy hay sao? Còn nói nữa thì cút ra khỏi đây luôn cho ta"
"Lão gia, ông bớt giận đi dù sao hai đứa nó còn nhỏ ông tức giận như vậy làm gì?"
"Bà còn dám nói, chuyện hôm nay lớn như vậy chắc chắn đã truyền ra ngoài rồi thanh danh của ta đều bị hai đứa con gái tốt của bà gây ra hết? Cũng tại bà dạy dỗ chúng không được nên mới thành như thế này, bà vừa lòng rồi chứ? Hừ"
Hàn Vũ lúc này đã bị làm cho tức đến cực điểm không nghe lọt tai bất kì lời nói nào.
"Mặc nhi chuyện hôm nay đã làm con hoảng sợ rồi, con về nghỉ ngơi đi"
"Phụ thân, ta không sao ta cần giải quyết chuyện này nếu Lãnh vương gia đem chuyện này nói với hoàng thượng vương phi tương lai của ngài ấy bị chính muội muội ruột hãm hại không biết sẽ làm ra chuyện gì."
Hừ ngươi vậy mà dám lấy Lãnh vương gia ra uy hiếp ta, nếu ngươi không phải là vương phi tương lai của ngài ấy thì ta đã không nhượng bộ ngươi rồi. Ngươi chẳng qua cũng không phải là con ruột của ta chỉ là đứa bé bị bỏ rơi được ta nhặt được để thế cho đứa con vừa mới sinh ra đã chết của ta thôi.
Nói đúng ra Hàn Mặc cũng không phải con của Hàn Vũ mà là đứa trẻ bị bỏ rơi được hắn gặp được ôm về nuôi để che mắt thiên hạ thôi. Do mẫu thân lúc đó là cháu của hoàng thái hậu nên khi Hàn Vũ bẩm báo chuyện này lên đã rất vui mừng nếu để hoàng thái hậu biết được đứa bé chết thì lớn chuyện nên hắn mới phải làm vậy.
Mẫu thân nàng dù biết nàng không phải con ruột nhưng vẫn đối tốt với nàng. Sau khi bà chết thì Hàn Mặc cũng bị đối xử lạnh nhạt. Hàn Mặc đã biết chuyện này nhưng vẫn đang điều tra nên chưa công bố thôi.
"Con yên tâm ta sẽ xử lí ổn thỏa con cứ nghỉ ngơi đi"
Hàn Nguyệt nghĩ vậy liền khôi phục thần sắc quay sang nói với Hàn Tinh.
"Muội muội ta không ngờ muội là người hại tỷ tỷ, chả trách lúc chúng ta vào một tiệm vải ta liền không thấy muội đâu, chỉ nghĩ là muội đi lựa vải nên cũng không có tìm muội, đợi một lúc lâu sau muội mới quay lại thì ra lúc đó là muội đi muội đi.... ta không ngờ muội lại làm như vậy."
"Nhị tỷ, tỷ nói gì vậy? Rõ ràng muội đi với tỷ không có rời đi mà."
"Tam muội, muội mau nói thật đi có phải lúc đó muội đi hại tỷ tỷ không?"
"Nhị tỷ, có phải tỷ muốn đỗ hết mọi chuyện lên đầu ta đúng không? Được nếu tỷ đã muốn chối như vậy thì ta cũng sẽ nói hết ra cho mọi người biết."
"Đúng vậy hôm nay chính là ta và nhị tỷ đã đến chỗ hắn sai hắn giết tỷ tỷ, nhưng ta chỉ đi theo thôi còn mọi chuyện là do nhị tỷ tự sắp xếp nói kế hoạch cho hắn biết."
"Tam muội sao muội lại vu oan cho ta. Ta không có làm gì hết muội mới là người làm hại tỷ tỷ. Ta không ngờ thường ngày ta đối tốt với muội như vậy mà muội lại vu oan cho ta.... huhu.. sao muội lại thành như thế này."
"Hàn Nguyệt ngươi được lắm vậy mà lại đỗ hết tội cho ta, ta nhất định sẽ không bao giờ giúp ngươi bất cứ lần nào nữa."
"Ta nói thật mà tại sao muội lại muốn kéo ta xuống theo chứ? Huhu..huhu... xin mọi người hãy tin ta ta không có làm gì hại tỷ tỷ."
Hàn Mặc nhìn một màn trước mặt mà nhếch môi cười khinh thường. Đúng là tỷ muội tình thâm nha, chỉ mới một chút đó mà đã không ngừng đổ tội cho nhau rồi. Nhìn giống như hai con cẩu đang cắn ngược nhau vậy.
Hàn Nguyệt tính cách rất trầm ổn thâm sâu. Trong đầu luôn suy tính những gì có lợi cho mình, luôn lợi dụng Hàn Tinh để thực hiện mục đích của mình.
Còn Hàn Tinh thì khỏi phải nói. Có thể nói là cực kì ngu ngốc bị lợi dụng mà không biết. Tính cách lúc nào cũng nóng nảy, bướng bỉnh, hống hách. Thích gây chuyện với nàng, không biết nguyên chủ trước đây làm sao lại chịu đựng được để hai tỷ muội này ức hiếp như vậy.
Nếu để hai tỷ muội này đứng nói qua nói lại tới tối cũng không phân biệt được ai là hung thủ mất. Hàn Mặc định lên tiếng thì đã có người thay nàng rồi.
"Các ngươi có im đi không, đừng tưởng ta không biết rằng cả hai ngươi đều liên quan đến chuyện này. Cùng là tỷ muội với nhau lại có thể ám hại nhau như vậy các ngươi không biết xấu hổ hay sao? Nếu để chuyện này truyền ra ngoài thì mặt mũi của cái phủ này để đâu nữa hả?"
Hàn Vũ lúc này đã rất tức giận quát lên với Hàn Nguyệt và Hàn Tinh.
"Phụ thân người sao lại bênh vực ả ta như vậy, ả xứng được với Lãnh vương gia hay sao? Hứ"
"Ngươi còn dám nói sao, bộ ngươi xứng với ngài ấy hay sao? Còn nói nữa thì cút ra khỏi đây luôn cho ta"
"Lão gia, ông bớt giận đi dù sao hai đứa nó còn nhỏ ông tức giận như vậy làm gì?"
"Bà còn dám nói, chuyện hôm nay lớn như vậy chắc chắn đã truyền ra ngoài rồi thanh danh của ta đều bị hai đứa con gái tốt của bà gây ra hết? Cũng tại bà dạy dỗ chúng không được nên mới thành như thế này, bà vừa lòng rồi chứ? Hừ"
Hàn Vũ lúc này đã bị làm cho tức đến cực điểm không nghe lọt tai bất kì lời nói nào.
"Mặc nhi chuyện hôm nay đã làm con hoảng sợ rồi, con về nghỉ ngơi đi"
"Phụ thân, ta không sao ta cần giải quyết chuyện này nếu Lãnh vương gia đem chuyện này nói với hoàng thượng vương phi tương lai của ngài ấy bị chính muội muội ruột hãm hại không biết sẽ làm ra chuyện gì."
Hừ ngươi vậy mà dám lấy Lãnh vương gia ra uy hiếp ta, nếu ngươi không phải là vương phi tương lai của ngài ấy thì ta đã không nhượng bộ ngươi rồi. Ngươi chẳng qua cũng không phải là con ruột của ta chỉ là đứa bé bị bỏ rơi được ta nhặt được để thế cho đứa con vừa mới sinh ra đã chết của ta thôi.
Nói đúng ra Hàn Mặc cũng không phải con của Hàn Vũ mà là đứa trẻ bị bỏ rơi được hắn gặp được ôm về nuôi để che mắt thiên hạ thôi. Do mẫu thân lúc đó là cháu của hoàng thái hậu nên khi Hàn Vũ bẩm báo chuyện này lên đã rất vui mừng nếu để hoàng thái hậu biết được đứa bé chết thì lớn chuyện nên hắn mới phải làm vậy.
Mẫu thân nàng dù biết nàng không phải con ruột nhưng vẫn đối tốt với nàng. Sau khi bà chết thì Hàn Mặc cũng bị đối xử lạnh nhạt. Hàn Mặc đã biết chuyện này nhưng vẫn đang điều tra nên chưa công bố thôi.
"Con yên tâm ta sẽ xử lí ổn thỏa con cứ nghỉ ngơi đi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.