Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia

Chương 31

Khánh Linh

27/08/2019

Hàn Mặc bước vào phòng lại chỗ Lãnh Băng bắt mạch cho hắn xem hắn trúng cổ gì.

Hàn Mặc không ngờ được Lãnh Băng làm thế nào lại có thể chịu đựng sự đau đớn trong mười mấy năm được. Cổ mà hắn trúng là một loại cổ ở trong cơ thể người dần dần ăn mòn đi lục phủ ngũ tạng sau đó sẽ chết mà người bị hạ cổ cũng không sống qua được 20 năm. Lãnh Băng bị hạ cổ tính đến nay đã được mười mấy năm nếu không lấy cổ ra được sẽ chết. Nhưng cơ thể Lãnh Băng lại khỏe mạnh nên cổ sống trong cơ thể cũng không ảnh hưởng đến sức khỏe nhiều chỉ cần sau khi lấy cổ ra được điều dưỡng lại là sẽ được như ban đầu.

"Vân nhi em đem kim châm lại đây cho ta."

Trước tiên cần phải áp chế cổ này lại đã rồi tính tiếp. Hiện tại hắn cũng chưa biết được ai là người hạ cổ nếu tìm được phải lập tức giết chết mà người giết không phải là người bị hạ cổ. Với y thuật của nàng thì ngoài ra còn một cách khác là dùng dược để ép nó ra nhưng mấy loại dược này cũng hiếm cứ tam thời áp chế lại đợi hắn tỉnh lại rồi tính tiếp.

Hàn Mặc thi triển ngân châm trong tay lưu loát đem từng cái kim châm chính xác cắm vào từng huyệt vị trên người Lãnh Băng. Mà Lãnh Băng lúc được đưa vào phòng rốt cuộc chịu không nổi nên đã hôn mê. Lúc nàng cắm kim châm vào người có lẽ cảm thấy thoải mái hơn ít khó chịu nên lông mày cũng dãn ra không ít.

Hàn Mặc để như vậy một lúc đến khi cơ thể Lãnh Băng không còn thứ gì ngọ nguậy nữa thì thu kim châm lại. Lãnh Băng cũng hôn mê không sâu nên khi được nàng châm cứu thấy thoải mái hơn nên đã tỉnh lại. Lãnh Băng mở mắt ra bắt gặp hình ảnh Hàn Mặc đang ngồi bên cạnh xem xét lại tình hình của Lãnh Băng.

"Cảm ơn nàng đã cứu ta"

Giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn vang lên.

"Không cần ngươi cảm ơn đâu chỉ ngươi mau khỏe lại đừng có làm phiền ta là được."

"Ta đương nhiên sẽ không làm phiền nàng nữa nàng yên tâm đi."



Nhưng ta chỉ tới viện cùa nàng chơi thôi tuyệt đối không phiền. Lãnh Băng âm thầm bồi thêm một câu ở trong lòng.

"Nếu ngươi tỉnh rồi thì về phủ của mình đi ngươi đang chiếm giường của ta đó"

"Ta còn mệt lắm chưa đi được đâu hay là nàng ngủ cùng ta luôn đi"

Khóe môi Hàn Mặc hơi hơi co giật. Nàng chưa thấy ai như hắn rõ ràng lúc nãy bị đau đớn như vậy đến giờ thần sắc vẫn còn tái nhợt nhưng lại có thể nói ra những lời như vậy.

"Ta có bị sao mới ngủ với ngươi nếu thích thì ở đây ngủ đi ta qua phòng khác ngủ"

Hàn Mặc bỏ lại một câu rồi xoay người bước ra khỏi phòng để lại một mình Lãnh Băng nhìn theo thân ảnh của nàng. Xem ra để nàng chịu chấp nhận hắn thì còn lâu lắm mà ngày thành hôm sắp tới rồi Lãnh Băng muốn Hàn Mặc để ý tới hắn trước lễ thành thân.

Lãnh Băng cung nằm im ở căn phòng của nàng từ từ tiến vào giác ngủ.

Hàn Mặc mở cửa bước ra thì thấy Song nhi gục đầu vào vai Hắc Dạ ngủ còn Vân nhi thì gục vào Bạch Dạ ngủ say đến nổi nàng đi ra cũng không biết. Nàng đi qua căn phòng khác để ngủ mặc dù là tiểu viện thì vẫn có nhiều phòng nên chọn một cái rồi ngủ luôn đến sáng.

Sáng hôm sau,

Hắc Dạ và Bạch Dạ tĩnh dậy trước tiên. Cảm thấy vai và tay mình tê cứng không có cảm giác gì cả. Vai của cả hai đều bị dựa vào nên cảm thấy như vậy là đương nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook