Vương Phi Bá Đạo Của Lãnh Vương Gia
Chương 18: Kẻ đã ra lệnh ám sát nàng
Khánh Linh
27/08/2019
Lãnh Băng hét lên
"Mặc nhi cẩn thận"
Vừa nói vừa bay lại phía Hàn Mặc muốn ngăn cản tên thủ lĩnh kia.
Sau tiếng hét, Hàn Mặc lập tức xoay người lại đằng sau hướng về phía tên thủ lĩnh đang xông tới. Nàng quy tụ nội lực ở một bàn tay đánh vào tên thủ lĩnh. Hắn lập tức bị nội lực mạnh mẽ của nàng hất văng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu lập tức nằm bất động ngất đi.
Nàng còn muốn điều tra xem ai là kẻ mượn bọn họ để ám sát nàng lần này nữa nên vừa rồi chỉ dùng một chút công lực không giết chết hắn. Theo như nàng thấy nếu muốn ám sát nàng thì cho dù Lãnh Băng có đi cùng nàng thì vẫn phải giết cả hai nhưng đằng này lại không làm như vậy. Xem ra người đó không muốn Lãnh Băng chết.
Không cho Hàn Mặc suy nghĩ nhiều, đã có mấy tên hắc y nhân tiếp tục xông tới chỗ nàng. Chủy thủ trên tay nàng lập tức vung lên dùng tốc độ rất nhanh cứa qua cổ bọn họ.
Lãnh Băng thấy Hàn Mặc đã an toàn nên cũng tiếp tục chiến đấu. Trực tiếp dùng nội lực đánh về phía đám hắc y nhân. Dám hắc y nhân này được đào tạo khá tốt bất quá sao địch lại hai người họ được.
Rất nhanh đám hắc y nhân đã được giải quyết xong. Hàn Mặc tiến lại chỗ tên thủ lĩnh đã ngất xỉu lúc nãy từ ống tay áo lấy ra một viên dược bỏ vào miệng hắn.
Hắn lập tức tỉnh lại ngay. Nhưng lập tức thấy cả người nóng hết lên, chưa được bao lâu lại chuyển sang lạnh đến rét run. Chưa hết hắn còn cảm thấy cả người rất ngứa ngáy giống như có hàng vạn con kiến bò qua vậy nhưng khi muốn động tay lên gãi thì mới biết hắn đã bị điểm huyệt. Miệng muốn la lên nhưng cũng không được chỉ phát tiếng "Um...Um.."
"Có phải ngươi cảm thấy rất khó chịu hay không yên tâm ngươi không thể cắn lưỡi để tự sát được đâu nếu muốn thuốc giải thì mau nói ra ai là ngươi sai khiến ngươi muốn ta"
Hàn Mặc biết hắn sẽ cắn lưỡi nên đã bóp miệng của hắn không cho hắn thực hiện ý đồ.
Lúc này tên thủ lĩnh đã bị đau đớn làm chủ nên hắn dùng ánh mắt cầu xin Hàn Mặc. Bây giờ hắn mới biết được như thế nào sống không bằng chết, muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
Đương nhiên độc dược của Hàn Mặc rất lợi hại rồi. Nàng biết dùng dược để cứu người thì đương nhiên cũng có thể độc chết người. Y thuật của nàng có thể chắc chắn rằng không ai hơn được Hàn Mặc nàng.
Quên chưa nói lúc nãy khi đánh nhau. Đương nhiên là nàng có để ý đến hắn rồi. Nói Hàn Mặc không để ý chỉ là giả thôi. Với nội lực của nàng thì sao không biết hắn đánh lén nàng chứ.
"Nếu ngươi đồng ý trả lời câu hỏi của ta thì phát ra hai tiếng đi"
Tất nhiên Hàn Mặc vẫn lấy tay giữ cằm hắn. Còn hắn thì ngay lập tức phát ra hai tiếng "um..um". Mặc dù miệng không nói được nhưng vẫn có thể phát ra tiếng được.
Hàn Mặc giải huyệt cho hắn. Nàng chỉ để hắn mở miệng nói nhưng cơ thể vẫn như cũ không cử động được.
"Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước ta sẽ cho ngươi thuốc giải"
Ánh mắt màu hổ phách thâm thúy lạnh lùng cùng với khuôn mặt vì giết người nên máu bắn lên càng tăng lên sự tàn khốc lạnh lùng.
Tên thủ lĩnh thấy dáng vẻ nàng cảm thấy da đầu tê dại vẻ mặt của nàng còn đáng sợ hơn sự đau đớn ngứa ngáy mà hắn phải chịu đựng nhất thời quên đi sự thống khổ của mình.
"Ai là người sai ngươi tới đây giết ta?"
"Ta không rõ lắm nhưng biết người đó là một nữ nhân. Khi đến chỗ ta giao tiền đặt cọc mặc bộ hắc y đội mũ có mành che mặt lại bên cạnh cũng có một cô nương mặc đồ giống hệt vậy"
Giọng nói của hắn run rẩy trả lời nàng.
"Ngươi có nghe được họ nói chuyện với nhau không?"
"Hình như ta nghe cô nương đi theo sau gọi người kia là "tỷ tỷ" còn nói gì mà "tiện nhân" còn có luôn nhắc nhở ta không được làm hại đến Lãnh vương gia nữa"
Hắn nói đến đây nàng đã biết người muốn giết nàng là ai rồi. Không phải hai muội muội "tốt" của nàng thì là ai được nữa xem ra nàng phải dạy dỗ lại hai tỷ muội này mới được. Từ trận đấu lần trước xem ra chưa biết sợ là gì rồi.
Hàn Mặc đang suy nghĩ nên quên mất là còn phải giải độc cho hắn nữa. Hắn thấy Hàn Mặc không nói gì chỉ trầm tư suy nghĩ thì hoảng sợ, sợ nàng không giải độc cho hắn.
"Đại tiểu thư mau giải độc cho ta, ta đã nói hết những gì ta biết rồi"
Nghe vậy Hàn Mặc hồi phục lại tinh thần lấy thuốc giải bỏ vào miệng hắn.
"2 canh giờ sau huyệt của ngươi sẽ tự động giải"
"Đa tạ vì không giết ta"
"Ngươi chỉ cần cứ báo lại với người đã sai ngươi rằng ta đã bị giết rồi chắc ngươi biết cách liên lạc với người đó chứ?"
"Vâng ta biết ta sẽ làm theo"
Lúc này Hàn Mặc quay sang Lãnh Băng. Người nãy giờ chỉ đứng nhìn nàng tra hỏi tên thủ lĩnh kia.
"Còn ngươi, ngươi có thể đi về phủ của ngươi đi ta còn có chuyện"
Dù sao thì nàng còn phải đi chuẩn bị để chỉnh hai muội muội của nàng nữa nếu hắn đi theo thì thật phiền.
"Nàng không cần đuổi ta đi như vậy ta còn muốn đưa nàng về phủ của nàng nữa"
"Ta không cần ngươi đi theo thật rất phiền"
"Mặc nhi cẩn thận"
Vừa nói vừa bay lại phía Hàn Mặc muốn ngăn cản tên thủ lĩnh kia.
Sau tiếng hét, Hàn Mặc lập tức xoay người lại đằng sau hướng về phía tên thủ lĩnh đang xông tới. Nàng quy tụ nội lực ở một bàn tay đánh vào tên thủ lĩnh. Hắn lập tức bị nội lực mạnh mẽ của nàng hất văng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu lập tức nằm bất động ngất đi.
Nàng còn muốn điều tra xem ai là kẻ mượn bọn họ để ám sát nàng lần này nữa nên vừa rồi chỉ dùng một chút công lực không giết chết hắn. Theo như nàng thấy nếu muốn ám sát nàng thì cho dù Lãnh Băng có đi cùng nàng thì vẫn phải giết cả hai nhưng đằng này lại không làm như vậy. Xem ra người đó không muốn Lãnh Băng chết.
Không cho Hàn Mặc suy nghĩ nhiều, đã có mấy tên hắc y nhân tiếp tục xông tới chỗ nàng. Chủy thủ trên tay nàng lập tức vung lên dùng tốc độ rất nhanh cứa qua cổ bọn họ.
Lãnh Băng thấy Hàn Mặc đã an toàn nên cũng tiếp tục chiến đấu. Trực tiếp dùng nội lực đánh về phía đám hắc y nhân. Dám hắc y nhân này được đào tạo khá tốt bất quá sao địch lại hai người họ được.
Rất nhanh đám hắc y nhân đã được giải quyết xong. Hàn Mặc tiến lại chỗ tên thủ lĩnh đã ngất xỉu lúc nãy từ ống tay áo lấy ra một viên dược bỏ vào miệng hắn.
Hắn lập tức tỉnh lại ngay. Nhưng lập tức thấy cả người nóng hết lên, chưa được bao lâu lại chuyển sang lạnh đến rét run. Chưa hết hắn còn cảm thấy cả người rất ngứa ngáy giống như có hàng vạn con kiến bò qua vậy nhưng khi muốn động tay lên gãi thì mới biết hắn đã bị điểm huyệt. Miệng muốn la lên nhưng cũng không được chỉ phát tiếng "Um...Um.."
"Có phải ngươi cảm thấy rất khó chịu hay không yên tâm ngươi không thể cắn lưỡi để tự sát được đâu nếu muốn thuốc giải thì mau nói ra ai là ngươi sai khiến ngươi muốn ta"
Hàn Mặc biết hắn sẽ cắn lưỡi nên đã bóp miệng của hắn không cho hắn thực hiện ý đồ.
Lúc này tên thủ lĩnh đã bị đau đớn làm chủ nên hắn dùng ánh mắt cầu xin Hàn Mặc. Bây giờ hắn mới biết được như thế nào sống không bằng chết, muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
Đương nhiên độc dược của Hàn Mặc rất lợi hại rồi. Nàng biết dùng dược để cứu người thì đương nhiên cũng có thể độc chết người. Y thuật của nàng có thể chắc chắn rằng không ai hơn được Hàn Mặc nàng.
Quên chưa nói lúc nãy khi đánh nhau. Đương nhiên là nàng có để ý đến hắn rồi. Nói Hàn Mặc không để ý chỉ là giả thôi. Với nội lực của nàng thì sao không biết hắn đánh lén nàng chứ.
"Nếu ngươi đồng ý trả lời câu hỏi của ta thì phát ra hai tiếng đi"
Tất nhiên Hàn Mặc vẫn lấy tay giữ cằm hắn. Còn hắn thì ngay lập tức phát ra hai tiếng "um..um". Mặc dù miệng không nói được nhưng vẫn có thể phát ra tiếng được.
Hàn Mặc giải huyệt cho hắn. Nàng chỉ để hắn mở miệng nói nhưng cơ thể vẫn như cũ không cử động được.
"Ngươi trả lời câu hỏi của ta trước ta sẽ cho ngươi thuốc giải"
Ánh mắt màu hổ phách thâm thúy lạnh lùng cùng với khuôn mặt vì giết người nên máu bắn lên càng tăng lên sự tàn khốc lạnh lùng.
Tên thủ lĩnh thấy dáng vẻ nàng cảm thấy da đầu tê dại vẻ mặt của nàng còn đáng sợ hơn sự đau đớn ngứa ngáy mà hắn phải chịu đựng nhất thời quên đi sự thống khổ của mình.
"Ai là người sai ngươi tới đây giết ta?"
"Ta không rõ lắm nhưng biết người đó là một nữ nhân. Khi đến chỗ ta giao tiền đặt cọc mặc bộ hắc y đội mũ có mành che mặt lại bên cạnh cũng có một cô nương mặc đồ giống hệt vậy"
Giọng nói của hắn run rẩy trả lời nàng.
"Ngươi có nghe được họ nói chuyện với nhau không?"
"Hình như ta nghe cô nương đi theo sau gọi người kia là "tỷ tỷ" còn nói gì mà "tiện nhân" còn có luôn nhắc nhở ta không được làm hại đến Lãnh vương gia nữa"
Hắn nói đến đây nàng đã biết người muốn giết nàng là ai rồi. Không phải hai muội muội "tốt" của nàng thì là ai được nữa xem ra nàng phải dạy dỗ lại hai tỷ muội này mới được. Từ trận đấu lần trước xem ra chưa biết sợ là gì rồi.
Hàn Mặc đang suy nghĩ nên quên mất là còn phải giải độc cho hắn nữa. Hắn thấy Hàn Mặc không nói gì chỉ trầm tư suy nghĩ thì hoảng sợ, sợ nàng không giải độc cho hắn.
"Đại tiểu thư mau giải độc cho ta, ta đã nói hết những gì ta biết rồi"
Nghe vậy Hàn Mặc hồi phục lại tinh thần lấy thuốc giải bỏ vào miệng hắn.
"2 canh giờ sau huyệt của ngươi sẽ tự động giải"
"Đa tạ vì không giết ta"
"Ngươi chỉ cần cứ báo lại với người đã sai ngươi rằng ta đã bị giết rồi chắc ngươi biết cách liên lạc với người đó chứ?"
"Vâng ta biết ta sẽ làm theo"
Lúc này Hàn Mặc quay sang Lãnh Băng. Người nãy giờ chỉ đứng nhìn nàng tra hỏi tên thủ lĩnh kia.
"Còn ngươi, ngươi có thể đi về phủ của ngươi đi ta còn có chuyện"
Dù sao thì nàng còn phải đi chuẩn bị để chỉnh hai muội muội của nàng nữa nếu hắn đi theo thì thật phiền.
"Nàng không cần đuổi ta đi như vậy ta còn muốn đưa nàng về phủ của nàng nữa"
"Ta không cần ngươi đi theo thật rất phiền"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.