Vương Phi Bá Đạo,vương Gia Cưng Chiều
Chương 1
Tuyết Ca
18/09/2019
Sáng sớm tiếng chuông điện thoại reo lên:
-Alo...
-Đã dạy chưa hả?
-Mẹ,cho con ngủ 5p nữa thôi!
-Đã mấy giờ rồi còn không chịu dậy đi học
-Mới 6h mà mẹ....
-Nhìn xem mấy giờ rồi hả?Con tính không đi học nữa à?
Mắt nhắm mắt mở,tay với chiếc đồng hồ nhìn:
-aaaaaa......muộn học rồi.....
Bật khỏi giường ngủ chạy vào nhà tắm thì bất ngờ trượt chân ngã....
Một lúc sau....
-Ui ra,đau chết người rồi
-Tiểu thư,tiểu thư người có sao k?
(Cái gì tiểu thư?mk k có nghe nhầm chứ?Đây là đâu đang đóng phim à?)
Hiểu linh tròn mắt nhìn cô gái trước mặt,rồi lên tiếng:
-Đây là đâu? Cô là ai?
-Tiểu thư sao người lại hỏi như vậy? Chả nhẽ người mất trí nhớ?
Cô gái trước mặt lo lắng hỏi:
-Tiểu thư người không sao chứ?
-Ta là ai?Đây là đâu?
-Tiểu thư người là Lãnh Hiểu Linh, đây là phủ thừa tướng.
(Kiểu này là xuyên không rồi,không phải vì bị ngã trong nhà tắm rồi xuyên không đấy chứ? Trời ơi chết lãng xẹt)
-Ta biết rồi,mà cô tên gì?
-Nô tì tên lam yên!
-Ta sao mà bị thương?
-Là tiểu thư bất cẩn bị ngã đập đầu vào đá.
(Không phải xui xẻo thế chứ? -_-)
-Tiểu thư để nô tì đi báo cho lão gia một tiếng,lão gia rất lo cho người.
-Ân!
Lam yên nhanh chóng rời đi,bỗng nhiên có một bóng trắng đi đến trước mặt hiểu linh
-Cô là ai?
-Ta là Hiểu Linh chủ nhân của thể xác này
-Ngươi không phải muốn lấy lại thể xác chứ?
-Ta chết rồi ngươi nhập vào đây là duyên phận
-Vậy ngươi muốn gì ở ta?
-Ta muốn ngươi hảo hảo chăm sóc phụ thân ta
-Lão thừa tướng à?
-Đúng vậy
-Được ta hứa với ngươi
-Ta cũng cần ngươi báo thù.
-Báo thù?
-Đúng vậy!Ta không phải tự dưng chết,mà là có kẻ hại
-Là ai?
-Sư muội của ta.
-Ngươi biết võ công?
-Đúng vậy ta sẽ đưa ngươi kí ức của ta ngươi sẽ dùng được nội lực trong cơ thể ta
-Nếu ngươi giỏi vậy thì sao lại chết?
-Là do sư muội ta hạ độc dược phong tỏa nội lực của ta
-Ta hiểu rồi,ta sẽ thay ngươi chăm sóc tốt nàng ta
-Ân,ta phải đi rồi kí ức này giờ sẽ là của ngươi
Nói xong bóng trắng biến mất,những kí ức dần hiện lên
(Thì ra là như vậy...)
Hiểu linh lạnh lùng cười nhẹ
(Dạ Ẩn là do cô tự chuốc lấy đừng trách ta ác...)
-Alo...
-Đã dạy chưa hả?
-Mẹ,cho con ngủ 5p nữa thôi!
-Đã mấy giờ rồi còn không chịu dậy đi học
-Mới 6h mà mẹ....
-Nhìn xem mấy giờ rồi hả?Con tính không đi học nữa à?
Mắt nhắm mắt mở,tay với chiếc đồng hồ nhìn:
-aaaaaa......muộn học rồi.....
Bật khỏi giường ngủ chạy vào nhà tắm thì bất ngờ trượt chân ngã....
Một lúc sau....
-Ui ra,đau chết người rồi
-Tiểu thư,tiểu thư người có sao k?
(Cái gì tiểu thư?mk k có nghe nhầm chứ?Đây là đâu đang đóng phim à?)
Hiểu linh tròn mắt nhìn cô gái trước mặt,rồi lên tiếng:
-Đây là đâu? Cô là ai?
-Tiểu thư sao người lại hỏi như vậy? Chả nhẽ người mất trí nhớ?
Cô gái trước mặt lo lắng hỏi:
-Tiểu thư người không sao chứ?
-Ta là ai?Đây là đâu?
-Tiểu thư người là Lãnh Hiểu Linh, đây là phủ thừa tướng.
(Kiểu này là xuyên không rồi,không phải vì bị ngã trong nhà tắm rồi xuyên không đấy chứ? Trời ơi chết lãng xẹt)
-Ta biết rồi,mà cô tên gì?
-Nô tì tên lam yên!
-Ta sao mà bị thương?
-Là tiểu thư bất cẩn bị ngã đập đầu vào đá.
(Không phải xui xẻo thế chứ? -_-)
-Tiểu thư để nô tì đi báo cho lão gia một tiếng,lão gia rất lo cho người.
-Ân!
Lam yên nhanh chóng rời đi,bỗng nhiên có một bóng trắng đi đến trước mặt hiểu linh
-Cô là ai?
-Ta là Hiểu Linh chủ nhân của thể xác này
-Ngươi không phải muốn lấy lại thể xác chứ?
-Ta chết rồi ngươi nhập vào đây là duyên phận
-Vậy ngươi muốn gì ở ta?
-Ta muốn ngươi hảo hảo chăm sóc phụ thân ta
-Lão thừa tướng à?
-Đúng vậy
-Được ta hứa với ngươi
-Ta cũng cần ngươi báo thù.
-Báo thù?
-Đúng vậy!Ta không phải tự dưng chết,mà là có kẻ hại
-Là ai?
-Sư muội của ta.
-Ngươi biết võ công?
-Đúng vậy ta sẽ đưa ngươi kí ức của ta ngươi sẽ dùng được nội lực trong cơ thể ta
-Nếu ngươi giỏi vậy thì sao lại chết?
-Là do sư muội ta hạ độc dược phong tỏa nội lực của ta
-Ta hiểu rồi,ta sẽ thay ngươi chăm sóc tốt nàng ta
-Ân,ta phải đi rồi kí ức này giờ sẽ là của ngươi
Nói xong bóng trắng biến mất,những kí ức dần hiện lên
(Thì ra là như vậy...)
Hiểu linh lạnh lùng cười nhẹ
(Dạ Ẩn là do cô tự chuốc lấy đừng trách ta ác...)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.