Vương Phi Bá Đạo,vương Gia Cưng Chiều
Chương 33
Tuyết Ca
26/09/2019
Hắn ôm eo nàng
- Chỉ hôn 1 cái thôi mà,môi bổn vương cũng rất khô.
Nàng nhéo ngực hắn
- Đau chết ta rồi nàng k đau lòng sao?
- Thần thiếp đau có ích gì thịt trên người vương gia chứ đâu phải trên người ta.
- Nghe vương phi nói bổn vương thật đau lòng mà.
Hắn vờ đau lòng nhìn đi hướng khác,nàng ôm cổ hắn hôn xuống môi hắn,hắn xiết chặt eo nàng hôn luồn lưỡi vào trong dây dưa cùng nàng.
- Xoạt...
Xích huyết quay lại vòng quanh nàng.Nàng buông hắn ra thở...
- Ngươi muốn ta tắc thở chết à?
- Bổn vương chỉ là đáp lại nàng thôi mà.
Hắn vô tội nhìn nàng,nang thu lại xích huyết bước đến chỗ 5 bộ xương.
- Các ngươi lui đi khi nào ta gọi thì xuất hiện.
5 bộ xương rời đi vào màn đêm
- Vương phi nàng có nên cùng bổn vương tiếp tục việc đang dở k?
- Vương gia mai chúng ta còn chính sự chàng xem có nên nghỉ ngơi k?
Hắn bế nàng đặt lên giường.
- Sau này đợi nàng lớn hơn chút ta sẽ đòi lại nợ này.
Nàng cười ôm lấy hắn nằm trong vòng tay hắn từ từ đi vào mộng đẹp
Sáng hôm sau...
- Vương phi người đã tỉnh.
Hiểu linh rời giường rửa mặt,thay y phục.
Lam yên quan sát nàng rồi cười nói
- Vương phi hôm qua người ngủ k ngon sao? Hay vương gia....
Hiểu linh đỏ mặt nhìn Lam yên...
- Bổn cung mới 15t muội nghĩ liệu có gì xảy ra?
Lam yên vỗ nhẹ trán...
- Ây za nô tì quên vương phi còn chưa có nguyệt sự a...sao có thể....
- Muội đấy, là ta chiều hư muội rồi đúng k?
- Ấy vương phi nô tì nào dám để nô tì đưa người đi ăn nhé người đói rồi phải k?
Hiểu linh gõ nhẹ trán Lam yên
- Tạm tha cho muội.
- Ây za đau quá.
Lam yên vờ xoa trán,cả 2 cười nói với nhau vui vẻ.
- Chỉ hôn 1 cái thôi mà,môi bổn vương cũng rất khô.
Nàng nhéo ngực hắn
- Đau chết ta rồi nàng k đau lòng sao?
- Thần thiếp đau có ích gì thịt trên người vương gia chứ đâu phải trên người ta.
- Nghe vương phi nói bổn vương thật đau lòng mà.
Hắn vờ đau lòng nhìn đi hướng khác,nàng ôm cổ hắn hôn xuống môi hắn,hắn xiết chặt eo nàng hôn luồn lưỡi vào trong dây dưa cùng nàng.
- Xoạt...
Xích huyết quay lại vòng quanh nàng.Nàng buông hắn ra thở...
- Ngươi muốn ta tắc thở chết à?
- Bổn vương chỉ là đáp lại nàng thôi mà.
Hắn vô tội nhìn nàng,nang thu lại xích huyết bước đến chỗ 5 bộ xương.
- Các ngươi lui đi khi nào ta gọi thì xuất hiện.
5 bộ xương rời đi vào màn đêm
- Vương phi nàng có nên cùng bổn vương tiếp tục việc đang dở k?
- Vương gia mai chúng ta còn chính sự chàng xem có nên nghỉ ngơi k?
Hắn bế nàng đặt lên giường.
- Sau này đợi nàng lớn hơn chút ta sẽ đòi lại nợ này.
Nàng cười ôm lấy hắn nằm trong vòng tay hắn từ từ đi vào mộng đẹp
Sáng hôm sau...
- Vương phi người đã tỉnh.
Hiểu linh rời giường rửa mặt,thay y phục.
Lam yên quan sát nàng rồi cười nói
- Vương phi hôm qua người ngủ k ngon sao? Hay vương gia....
Hiểu linh đỏ mặt nhìn Lam yên...
- Bổn cung mới 15t muội nghĩ liệu có gì xảy ra?
Lam yên vỗ nhẹ trán...
- Ây za nô tì quên vương phi còn chưa có nguyệt sự a...sao có thể....
- Muội đấy, là ta chiều hư muội rồi đúng k?
- Ấy vương phi nô tì nào dám để nô tì đưa người đi ăn nhé người đói rồi phải k?
Hiểu linh gõ nhẹ trán Lam yên
- Tạm tha cho muội.
- Ây za đau quá.
Lam yên vờ xoa trán,cả 2 cười nói với nhau vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.