Vương Phi Của Chiến Thần Vương
Chương 7
Bạch Nguyệt
01/12/2015
-" thì ra là vương gia,nhưng mà ngài đêm khuya như vậy đến phòng ta làm chi hả... " Lam Kha liếc mắt nhìn người trước mặt hỏi
-"chúng ta là phu thê, thì cần có việc gì mới đến phòng của nàng được đây " Khắc Thiên nhẹ nhàng vén tóc nàng, trong mắt dâng lên một ngọn lửa thiêu đốt không rõ nguyên nhân.
-" Vương gia ngài nói sai đi, chúng ta chưa hề bái đường thì làm sao mà là phu thê đây " Lam Kha gạt tay hắn, trên mặt mang theo nụ cười trêu chọc.
Khắc Thiên đơ người không biết nói gì.
-"Vương gia, xin ngài trở về phòng của mình, giờ tôi cần nghỉ ngơi "
Khắc Thiên nghe vậy khuôn mặt tươi cười, leo lên giường vừa cởi quần áo vừa nói:
-"tuy chưa bái đường nhưng nàng vẫn là vương phi của ta,phòng của nàng cũng là phòng của ta,vương phi chúng ta cũng nên động phòng thôi "
Lam Kha trong mắt sát khí chợt lóe lạnh như băng nói:
-" động phòng, cũng được! Chờ khi nào ngươi thành nam nhân của ta thì có thể, còn bây giờ..... "
Lam Kha nói tới đó ra vẻ thần bí bước tới gần giường túm lấy áo ai kia quăng ra ngoài cửa sổ.
-".... còn bây giờ thì ngươi nằm mơ đi... " tiếng nói từ trong phòng vọng ra
Khắc Thiên ngơ ngác không hiểu tại sao người mảnh khảnh, không có nội lực như nàng mà có sức mạnh có thể ném hắn ra ngoài như vậy, còn có sát khí đó nữa. Thật là một người không tầm thường...
Thị vệ nghe tiếng động lập tức kéo tới chỉ thấy Khắc Thiên quần áo không chỉnh tề ngơ ngác ngồi trên mặt đất, lập tức hình ảnh vương gia lạnh lùng anh tuấn sụp đổ trong lòng của các thị vệd: ' đây là có chuyện gì nha,tại sao vương gia lại ở trước cửa phòng của vương phi mà quần áo cũng không chỉnh tề, chẳng phải vương gia không thích nữ nhân hay sao, đã xảy ra chuyện gì rồi '.
Khắc Thiên nghe tiếng động thì hồi phục tinh thần nhìn đám thị vệ đang bị đứng hình mà nhìn mình
-" các ngươi đứng đó làm gì, bộ rảnh lắm sao "Khắc Thiên lạnh lùng lên tiếng
Các thị vệ hồi phục lại tinh thần sợ run lên, vương gia vẫn là vương gia đấy thôi...
-" Bẩm Vương gia, chúng thuộc hạ nghe có tiếng động nên tưởng có kẻ đột nhập cho nên lập tức tới đây, nhưng mà tại sao vương gia cũng ở đây. "
-" chẳng lẽ ta ở đâu các ngươi cũng muốn quảng... hử "
Thị vệ nghe tới đó sợ đứng không vững, quỳ xuống nói
-"thuộc hạ không dám "
-"lui hết đi " Khắc Thiên không để ý nói. Tuy thị vệ nghi hoặc nhưng không dám hỏi nhiều:
-" thuộc hạ cáo lui"
Khắc Thiên nhíu mày nhìn chầm chầm cánh cửa đóng chặt, bực mình trở về thư phòng, nhưng mà đêm nay chắc có người sẽ không ngủ được
-"chúng ta là phu thê, thì cần có việc gì mới đến phòng của nàng được đây " Khắc Thiên nhẹ nhàng vén tóc nàng, trong mắt dâng lên một ngọn lửa thiêu đốt không rõ nguyên nhân.
-" Vương gia ngài nói sai đi, chúng ta chưa hề bái đường thì làm sao mà là phu thê đây " Lam Kha gạt tay hắn, trên mặt mang theo nụ cười trêu chọc.
Khắc Thiên đơ người không biết nói gì.
-"Vương gia, xin ngài trở về phòng của mình, giờ tôi cần nghỉ ngơi "
Khắc Thiên nghe vậy khuôn mặt tươi cười, leo lên giường vừa cởi quần áo vừa nói:
-"tuy chưa bái đường nhưng nàng vẫn là vương phi của ta,phòng của nàng cũng là phòng của ta,vương phi chúng ta cũng nên động phòng thôi "
Lam Kha trong mắt sát khí chợt lóe lạnh như băng nói:
-" động phòng, cũng được! Chờ khi nào ngươi thành nam nhân của ta thì có thể, còn bây giờ..... "
Lam Kha nói tới đó ra vẻ thần bí bước tới gần giường túm lấy áo ai kia quăng ra ngoài cửa sổ.
-".... còn bây giờ thì ngươi nằm mơ đi... " tiếng nói từ trong phòng vọng ra
Khắc Thiên ngơ ngác không hiểu tại sao người mảnh khảnh, không có nội lực như nàng mà có sức mạnh có thể ném hắn ra ngoài như vậy, còn có sát khí đó nữa. Thật là một người không tầm thường...
Thị vệ nghe tiếng động lập tức kéo tới chỉ thấy Khắc Thiên quần áo không chỉnh tề ngơ ngác ngồi trên mặt đất, lập tức hình ảnh vương gia lạnh lùng anh tuấn sụp đổ trong lòng của các thị vệd: ' đây là có chuyện gì nha,tại sao vương gia lại ở trước cửa phòng của vương phi mà quần áo cũng không chỉnh tề, chẳng phải vương gia không thích nữ nhân hay sao, đã xảy ra chuyện gì rồi '.
Khắc Thiên nghe tiếng động thì hồi phục tinh thần nhìn đám thị vệ đang bị đứng hình mà nhìn mình
-" các ngươi đứng đó làm gì, bộ rảnh lắm sao "Khắc Thiên lạnh lùng lên tiếng
Các thị vệ hồi phục lại tinh thần sợ run lên, vương gia vẫn là vương gia đấy thôi...
-" Bẩm Vương gia, chúng thuộc hạ nghe có tiếng động nên tưởng có kẻ đột nhập cho nên lập tức tới đây, nhưng mà tại sao vương gia cũng ở đây. "
-" chẳng lẽ ta ở đâu các ngươi cũng muốn quảng... hử "
Thị vệ nghe tới đó sợ đứng không vững, quỳ xuống nói
-"thuộc hạ không dám "
-"lui hết đi " Khắc Thiên không để ý nói. Tuy thị vệ nghi hoặc nhưng không dám hỏi nhiều:
-" thuộc hạ cáo lui"
Khắc Thiên nhíu mày nhìn chầm chầm cánh cửa đóng chặt, bực mình trở về thư phòng, nhưng mà đêm nay chắc có người sẽ không ngủ được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.