Vương Phi Của Ta Là Minh Chủ Võ Lâm
Chương 28
Punnie1310
08/03/2024
Đúng như kế hoạch đã định ra, Lam Phong âm thầm dẫn theo một toáng binh lính tiếp cận Hà Thành, bọn họ bên ngoài giết sạch cảnh vệ rồi sau đó trèo tường vào bên trong thành, các binh lình khác cải trang thay thế vị trí của cảnh vệ bị giết
Trà trộn vào bên trong thành công, Lam Phong liền sai người chia ra một bên đi hạ độc lương thực, còn chính bản thân hắn sẽ đi giết kẻ đang nắm giữ Hà Thành
Kẻ đang nắm giữ Hà Thành là con dân Thịnh Hà quốc nhưng kẻ này sớm đã bán nước cầu vinh, quy phục trước đám người Bắc quốc làm con chó cho Bắc quốc, kẻ như thế tuyệt đối không thể để sống được
Lam Phong thân thủ vô vùng giỏi quả thật không uổng phí mấy năm Tống Xuân dạy dỗ, hắn thành công vào trong phủ đệ của tên quan lại kia, bên trong canh phòng không mấy nghiêm ngặt, có thể vì đa số binh lính cùng cảnh vệ đã ở doanh trại chiến đấu cho nên nơi này chẳng khác nào miếng mồi ngon cả
Vượt qua rất nhiều rốt cuộc hắn cũng đến gian phòng mà tên quan kia đang ở, không cần phải động đến đao kiếm, Lam Phong lấy thứ được Tống Tịnh tặng cho mình, một kim phóng đến cổ của tên quan lại kia, hắn liền trợn mắt một cái rồi ngã xuống
Kim châm sớm được bôi độc, độc này vô cùng mạnh là của loại rắn độc nhất ở ma giáo, loại rắn này bình thường không cắn người rất thân thiện nhưng một khi đã phát điên lên độc của chúng chính là vũ khí giết người không thuốc cứu chữa, chỉ cần độc này nhỏ vào nước uống hoặc thức ăn hoặc chỉ cầm tẩm vào kim châm, chỉ một chút thôi thì người bị trúng phải liền lập tức chết, nhưng loại rắn này rất hiếm lại còn rất ít, muốn lấy nọc của bọn chúng không hề dễ dàng một chút nào
Lam Phong thành công chiếm phủ đệ của tên quan lại kia, bây giờ chỉ đợi phía Tá An nữa mà thôi
Bên phía Tá An bất ngờ dẫn binh trực tiếp đối đầu với binh lính Bắc quốc, Lam Phong đã lên kế hoạch đánh bất ngờ này, còn không quên căn dặn Tá An lần này hãy xử dụng sự nhanh nhẹn của binh lính, tháo bỏ bớt áo giáp cũng như thay vì xử dụng giáo bọn họ sẽ đánh như cách của ám vệ nhanh nhẹn cắt đứt cổ của quân sĩ
Bắc quốc
Tá An làm theo lời Lam Phong trận này mang theo không nhiều người nhưng tất cả đều có xuất thân là ám vệ, thân thủ nhanh nhạy hơn hết còn di chuyển chớp nhoáng, quân lính Bắc quốc đối với chuyện này vô cùng bất ngờ không thể phán đoán được, có những kẻ chưa kịp hiểu chuyện gì thì cổ đã lạnh một đường rồi ngã xuống
Tấn công bất ngờ khiến lòng quân Bắc quốc hoang mang tán loạn, Tá An nhìn rất nhiều binh sĩ Bắc quốc to khoẻ từ từ ngã xuống mà trong lòng thầm khen ngợi
Lam Phong quả thật có tài, nhưng trận này chủ yếu là hâm doạ Bắc quốc rài bẫy chúng cũng như thiêu rụi lương thực của bọn chúng để bọn chúng phải cần tri viện từ Hà Thành
Tá An chính mình đốt cháy kho lương của Bắc quốc sau đó nhanh chóng rút quân, quân lính Bắc quốc loạn thành một đoàn sau cuộc tấn công bất ngờ
Tá An trở về doanh trại được người báo tin Lam Phong đã thành công chiếm được thành, quả thật là tài giỏi phong cách không khác gì tướng quân trước đây
Đúng như dự đoán của Lam Phong, tướng quân Bắc quốc đã nhanh chóng cho người về Hà thành lấy lương thực, Lam Phong thuận thế cho người mang lương thực đã được tẩm độc mang đi, còn vô cùng tốt bụng sai người mang thêm dược liệu trị thương cho các binh sĩ
Quân lương nhanh chóng được chuyển đi, Lam Phong ở trên tường thành nhìn quân lương được chuyển đi chỉ đắc ý cười, Hà thành đã trong tay sắp tới là những toà thành còn lại, hắn nhất định sẽ lập công lớn sau đó trở về bảo vệ ca ca của hắn còn có nhanh chóng đón Y Liên đến kinh thành cùng hắn cũng như điều tra về chuyện của phụ vương hắn, hắn nhất định không bỏ qua bất cứ việc gì cả
Ở Kinh thành có chút bình yên không sống gió, đườn nhiên là vì Lam Nhiên viện cớ thân thể không tốt liên tục ở trong phủ không đi ra ngoài cũng không gặp ai,
Hoàng đế có vài lần đến thăm đều bị từ chối, đương nhiên diễn một màn bệnh tật này còn có sự trợ giúp của Hoàng tổ mẫu cùng thị vệ bên cạnh y là Doãn Ninh
Y không rõ tại sao Doãn Ninh lại giúp mình nhưng như vậy cũng tốt, y không muốn ai làm phiền mình càng không muốn Lam Phong ở biên cương chinh chiến phải lo lắng cho y, y không vô dụng đến mức không bảo vệ được mình
Doãn Ninh bên cạnh nhìn Lam Nhiên đang luyện võ, thân thủ y ngày càng tiến bộ, nếu như không phải nói thì đến hắn cũng chẳng tin y là song nhi đâu, y so với bọn hắn chẳng sai lệch gì cả
"Doãn Ninh biên cương có tin tức gì hay không"
Lam Nhiên luôn sai người theo dõi sát sao tin tức ở biên cương báo về cho y biết
"Bẩm điện hạ biên cương vẫn chưa có tin tức gì mới nhưng dạo gần đây trong triều không yên ổn, vị trí thái tử để trống, bá quan văn võ đang hối thúc Hoàng thượng chọn ra thái tử để đào tạo người thừa kế giang sơn Thịnh Hà quốc"
Lam Nhiên nghe vậy cười nhạt, vị trí thái tử hay sao, bọn họ đều không xứng, ngay cả Hoàng đế hiện tại cũng chẳng xứng ngồi ở vị trí kia, y thấy thật nực cười mà
"Vậy sao, vậy trong cung Hoàng hậu cùng các phi tần có hoàng tự e là đang đấu đá nhau lắm đây"
"Bẩm điện hạ quả thật Hoàng hậu nương nương bề ngoài không quan trọng những việc này nhưng sau lưng đã bắt đầu hành động, nhưng Hoàng thượng vẫn là chưa có chủ ý chọn ai, có người bảo rằng Hoàng thượng lập người là Vương giá chính là vì tương lai lập người làm thái tử"
Lam Nhiên cười lớn, lập y làm thái tử sao, thật nực cười, Hoàng đế có nằm mơ cũng chẳng lập y làm thái tử đâu, Hoàng đế xem thường song nhi làm sao có thể để một song nhi như y làm thái tử được cơ chứ, tất cả chỉ là đang để đám Hoàng tử còn lại hướng mũi giáo về phía y mà thôi
"Điện hạ sao lại cười"
"Đương nhiên là phải cười, có lẽ ngươi không biết nhưng ta biết rõ nhất Hoàng đế xem thường song nhi như thế nào, lập ta làm thái tử sao, có chỉ là nằm mơ, ta càng không nghĩ bản thân sẽ trở thành Hoàng đế, ta muốn dọn sạch được để Phong nhi đệ ấy một bước lên thẳng vị trí đó, lấy lại toàn bộ nhưng thứ thuộc về chúng ta"
Doãn Ninh im lặng, hắn không rõ, hắn chỉ biết được một số chuyện, nhưng hắn sớm đã được giao là thị vệ bảo vệ cho Lam Nhiên hắn nhất định làm tròn trách nhiệm của mình còn chuyện khác hắn không quan tâm đến
Trà trộn vào bên trong thành công, Lam Phong liền sai người chia ra một bên đi hạ độc lương thực, còn chính bản thân hắn sẽ đi giết kẻ đang nắm giữ Hà Thành
Kẻ đang nắm giữ Hà Thành là con dân Thịnh Hà quốc nhưng kẻ này sớm đã bán nước cầu vinh, quy phục trước đám người Bắc quốc làm con chó cho Bắc quốc, kẻ như thế tuyệt đối không thể để sống được
Lam Phong thân thủ vô vùng giỏi quả thật không uổng phí mấy năm Tống Xuân dạy dỗ, hắn thành công vào trong phủ đệ của tên quan lại kia, bên trong canh phòng không mấy nghiêm ngặt, có thể vì đa số binh lính cùng cảnh vệ đã ở doanh trại chiến đấu cho nên nơi này chẳng khác nào miếng mồi ngon cả
Vượt qua rất nhiều rốt cuộc hắn cũng đến gian phòng mà tên quan kia đang ở, không cần phải động đến đao kiếm, Lam Phong lấy thứ được Tống Tịnh tặng cho mình, một kim phóng đến cổ của tên quan lại kia, hắn liền trợn mắt một cái rồi ngã xuống
Kim châm sớm được bôi độc, độc này vô cùng mạnh là của loại rắn độc nhất ở ma giáo, loại rắn này bình thường không cắn người rất thân thiện nhưng một khi đã phát điên lên độc của chúng chính là vũ khí giết người không thuốc cứu chữa, chỉ cần độc này nhỏ vào nước uống hoặc thức ăn hoặc chỉ cầm tẩm vào kim châm, chỉ một chút thôi thì người bị trúng phải liền lập tức chết, nhưng loại rắn này rất hiếm lại còn rất ít, muốn lấy nọc của bọn chúng không hề dễ dàng một chút nào
Lam Phong thành công chiếm phủ đệ của tên quan lại kia, bây giờ chỉ đợi phía Tá An nữa mà thôi
Bên phía Tá An bất ngờ dẫn binh trực tiếp đối đầu với binh lính Bắc quốc, Lam Phong đã lên kế hoạch đánh bất ngờ này, còn không quên căn dặn Tá An lần này hãy xử dụng sự nhanh nhẹn của binh lính, tháo bỏ bớt áo giáp cũng như thay vì xử dụng giáo bọn họ sẽ đánh như cách của ám vệ nhanh nhẹn cắt đứt cổ của quân sĩ
Bắc quốc
Tá An làm theo lời Lam Phong trận này mang theo không nhiều người nhưng tất cả đều có xuất thân là ám vệ, thân thủ nhanh nhạy hơn hết còn di chuyển chớp nhoáng, quân lính Bắc quốc đối với chuyện này vô cùng bất ngờ không thể phán đoán được, có những kẻ chưa kịp hiểu chuyện gì thì cổ đã lạnh một đường rồi ngã xuống
Tấn công bất ngờ khiến lòng quân Bắc quốc hoang mang tán loạn, Tá An nhìn rất nhiều binh sĩ Bắc quốc to khoẻ từ từ ngã xuống mà trong lòng thầm khen ngợi
Lam Phong quả thật có tài, nhưng trận này chủ yếu là hâm doạ Bắc quốc rài bẫy chúng cũng như thiêu rụi lương thực của bọn chúng để bọn chúng phải cần tri viện từ Hà Thành
Tá An chính mình đốt cháy kho lương của Bắc quốc sau đó nhanh chóng rút quân, quân lính Bắc quốc loạn thành một đoàn sau cuộc tấn công bất ngờ
Tá An trở về doanh trại được người báo tin Lam Phong đã thành công chiếm được thành, quả thật là tài giỏi phong cách không khác gì tướng quân trước đây
Đúng như dự đoán của Lam Phong, tướng quân Bắc quốc đã nhanh chóng cho người về Hà thành lấy lương thực, Lam Phong thuận thế cho người mang lương thực đã được tẩm độc mang đi, còn vô cùng tốt bụng sai người mang thêm dược liệu trị thương cho các binh sĩ
Quân lương nhanh chóng được chuyển đi, Lam Phong ở trên tường thành nhìn quân lương được chuyển đi chỉ đắc ý cười, Hà thành đã trong tay sắp tới là những toà thành còn lại, hắn nhất định sẽ lập công lớn sau đó trở về bảo vệ ca ca của hắn còn có nhanh chóng đón Y Liên đến kinh thành cùng hắn cũng như điều tra về chuyện của phụ vương hắn, hắn nhất định không bỏ qua bất cứ việc gì cả
Ở Kinh thành có chút bình yên không sống gió, đườn nhiên là vì Lam Nhiên viện cớ thân thể không tốt liên tục ở trong phủ không đi ra ngoài cũng không gặp ai,
Hoàng đế có vài lần đến thăm đều bị từ chối, đương nhiên diễn một màn bệnh tật này còn có sự trợ giúp của Hoàng tổ mẫu cùng thị vệ bên cạnh y là Doãn Ninh
Y không rõ tại sao Doãn Ninh lại giúp mình nhưng như vậy cũng tốt, y không muốn ai làm phiền mình càng không muốn Lam Phong ở biên cương chinh chiến phải lo lắng cho y, y không vô dụng đến mức không bảo vệ được mình
Doãn Ninh bên cạnh nhìn Lam Nhiên đang luyện võ, thân thủ y ngày càng tiến bộ, nếu như không phải nói thì đến hắn cũng chẳng tin y là song nhi đâu, y so với bọn hắn chẳng sai lệch gì cả
"Doãn Ninh biên cương có tin tức gì hay không"
Lam Nhiên luôn sai người theo dõi sát sao tin tức ở biên cương báo về cho y biết
"Bẩm điện hạ biên cương vẫn chưa có tin tức gì mới nhưng dạo gần đây trong triều không yên ổn, vị trí thái tử để trống, bá quan văn võ đang hối thúc Hoàng thượng chọn ra thái tử để đào tạo người thừa kế giang sơn Thịnh Hà quốc"
Lam Nhiên nghe vậy cười nhạt, vị trí thái tử hay sao, bọn họ đều không xứng, ngay cả Hoàng đế hiện tại cũng chẳng xứng ngồi ở vị trí kia, y thấy thật nực cười mà
"Vậy sao, vậy trong cung Hoàng hậu cùng các phi tần có hoàng tự e là đang đấu đá nhau lắm đây"
"Bẩm điện hạ quả thật Hoàng hậu nương nương bề ngoài không quan trọng những việc này nhưng sau lưng đã bắt đầu hành động, nhưng Hoàng thượng vẫn là chưa có chủ ý chọn ai, có người bảo rằng Hoàng thượng lập người là Vương giá chính là vì tương lai lập người làm thái tử"
Lam Nhiên cười lớn, lập y làm thái tử sao, thật nực cười, Hoàng đế có nằm mơ cũng chẳng lập y làm thái tử đâu, Hoàng đế xem thường song nhi làm sao có thể để một song nhi như y làm thái tử được cơ chứ, tất cả chỉ là đang để đám Hoàng tử còn lại hướng mũi giáo về phía y mà thôi
"Điện hạ sao lại cười"
"Đương nhiên là phải cười, có lẽ ngươi không biết nhưng ta biết rõ nhất Hoàng đế xem thường song nhi như thế nào, lập ta làm thái tử sao, có chỉ là nằm mơ, ta càng không nghĩ bản thân sẽ trở thành Hoàng đế, ta muốn dọn sạch được để Phong nhi đệ ấy một bước lên thẳng vị trí đó, lấy lại toàn bộ nhưng thứ thuộc về chúng ta"
Doãn Ninh im lặng, hắn không rõ, hắn chỉ biết được một số chuyện, nhưng hắn sớm đã được giao là thị vệ bảo vệ cho Lam Nhiên hắn nhất định làm tròn trách nhiệm của mình còn chuyện khác hắn không quan tâm đến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.