Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương
Chương 17: Luyện Hỏa Thuật
Tiểu Vũ Miêu Miêu
26/07/2019
Nàng nghe hắn nói thế, nở một giọng cười đắc ý nói.
"Cái chuyện điều chế thảo dược này ta không cần phải học, ta đã rất thành thục nó rồi."
Hắn cực kỳ ngạc nhiên (Một tiểu nha đầu 10-12 tuổi thế này lại có thể thành thục điều chế thảo dược sao, quả là thiên tài hiếm có, đúng là thú vị a).
"Vậy thì ta sẽ bắt đầu dạy cô dùng hỏa thuật."
Nàng vui vẻ nói.
"Được đó, huynh dạy ta đi."
Hắn nhìn bộ dạng vui vẻ như sắp được tặng quà của cô mà cười thầm, thiên hạ này có mấy ai được hắn đích thân dạy dỗ chứ, hắn nói.
"Cô... à không xưng muội - ta cho dễ được không?"
Nàng nghe hắn nói thế cũng có lý, dẫu sao hắn cũng lớn tuổi hơn nàng.
"Được huynh cứ gọi ta như thế đi, tên của ta là Tinh."
Tinh, nghe cái tên hắn liền biết không phải tên thật, nhưng cũng không nói gì nhiều, bắt đầu ngồi xếp bằng nói.
"Tinh, muội cũng ngồi xếp bằng đi."
Nàng nghe lời hắn, lập tức ngồi xuống, nghiêm chỉnh thẳng lưng, hai người nhắm mắt lại, hắn lên tiếng.
"Cũng may muội là người luyện võ nên cũng dễ dạy hơn, bây giờ muội hãy tập hợp khí ở đan điền, dùng nội tâm biến nó trở thành lửa, rồi dùng tay đẩy khí thật mạnh ra khỏi cơ thể."
Nàng làm theo lời hắn nói, tập trung khí ở trong cơ thể xuống đan điền, suy nghĩ rằng khí đó chính là lửa, mồ hôi của nàng ướt đẫm, nàng dùng toàn lực ép luồng khí đó vào tay rồi vận lực tay thật mạnh, ép toàn bộ luồng khí đó từ trong cơ thể qua tay mà thoát ra ngoài.
"Bùm..."
Nàng và hắn nghe được tiếng ngọn lửa lập tức mở mắt, nàng hết sức kinh ngạc tay của nàng đang bốc cháy, không đúng phải nói là nàng đang cầm lửa trên tay mới đúng, nàng không cảm nhận được sức nóng của nó, hắn cực kỳ ngạc nhiên nói.
"Trên đời này không có mấy ai có thể lần đầu tiên luyện tập mà tạo ra được lửa đâu, muội là thiên tài đó."
Nàng nhìn thành quả của mình mà vui vẻ, nhưng một lúc sau lại lo lắng hỏi.
"Nhưng mà có phải thất bại rồi không, tại sao nó lại không nóng?"
Hắn lắc đầu, lại giải thích.
"Không phải đâu, chỉ là hỏa thuật trời sinh đã có khả năng không tự làm bị thương chủ nhân của mình, nếu không thì ai dám học nó nữa chứ. Đối với muội sẽ không nóng, nhưng đối với ta và những người khác thì lại rất nóng."
Được hắn giảng giải nàng cũng đã hiểu, nàng quơ quơ ngọn lửa trong gió, nhưng nó không hề tắt nàng lại lo lắng hỏi.
"Ta làm sao có thể dập tắt được nó?"
Hắn cười nhìn bộ dạng lo lắng của nàng mà cười.
"Rất đơn giản, nắm bàn tay lại, nó sẽ tự động tắt.
Nàng nắm lòng bàn tay lại, ngọn lửa biến mất, hắn lại nói.
"Hỏa thuật của Dược Sĩ sư sẽ không bị tác động bởi bất kỳ một loại nguyên tố nào cả, đó cũng chính là lý do Dược Sĩ sư có thể trở thành một nghề được tôn trọng như Cường Giả sư và Ngự Thuật sư, nói tóm lại trừ khi muội muốn ngọn lửa ấy không cháy nữa bằng không trên thế gian này không có một ai có thể dập tắt được nó cả, trừ những người Ngự Thuật sư lửa hoặc Dược Sĩ sư cấp độ cao hơn muội ra."
Nàng kinh ngạc, không thể ngờ Dược Sĩ sư lại lợi hại như thế, nói như vậy nàng từ giờ không cần phải kiên dè hai vị tỷ tỷ của nàng nữa rồi.
"Cảm ơn huynh rất nhiều, không nhờ có huynh ta cũng không thể học nhanh như thế, à đúng rồi huynh có thể nói cho ta biết ta hiện giờ là Dược Sĩ sư cấp mấy không?"
Lời nói này của nàng nói ra làm hắn cũng tò mò, hắn nói.
"Muội hãy tạo lửa một lần nữa đi, lúc nãy ta không để ý lắm."
Nàng gật đầu, nàng mở lòng bàn tay ra tạo lửa, nàng vừa nghĩ tới lửa lập tức lửa đã hiện ra trên tay, nàng ngạc nhiên nói.
"Sao lại có lửa nhanh thế?"
"Muội không cần lo, sau lần đầu làm được, thì sau này muội có thể tạo lửa nhanh hơn, nếu như luyện tập tốt sau này muội có thể giống như ta, không cần chạm tới vật, vật đã tự cháy."
Nàng bị hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, nàng không thể tin được thế giới song song này lại có nhiều điều thần kỳ và huyền bí đến như thế, nàng lúc này mới nhớ đến chuyện kiểm tra cấp độ nói.
"Thật kỳ diệu, à đúng rồi huynh kiểm tra xem ta là cấp độ nào thế."
Hắn nhìn ngọn lửa của nàng, bên trong ngọn lửa thoát ẩn thoát hiện hình ảnh của một con rồng, hắn dụi mắt không tin vào mắt mình, cố gắng lấy lại bình tĩnh nói.
"Muội đúng là thiên tài ngàn năm có một đó, mới lần đầu luyện hỏa thuật, lại có thể tạo ra được Diêm Đế hỏa, chúc mừng muội, muội chính là trung phẩm Dược sĩ sư rồi đó."
Nàng bị từng câu từng chữ của hắn làm cho chấn động, đến cả một người luôn tự tin về bản thân mình như nàng cũng không thể tin bản thân lại có thể làm được như vậy, nàng hoàn hồn nắm tay hắn hỏi.
"Huynh... huynh nói thật sao, ta là trung phẩm Dược Sĩ sư sao, nói như vậy ta mạnh lắm đúng không?"
Hắn nhìn bộ dạng hớn hở vui mừng của nàng mà gật đầu.
"Đúng vậy, nếu như chỉ tính toàn bộ kinh thành này, với năng lực hiện tại của muội, muội có thể xếp hạng 25 đấy."
Nàng rất vui khi nghe hắn nói như thế, lúc trước khi nghe tới thế giới này là cường giả vi tôn nàng đã rất lo lắng sợ ở thế giới này sẽ bị ức hiếp, giờ đây nàng đã có thể nằm trong top 25 của kinh thành, nói như vậy nàng không cần phải sợ mình là kẻ yếu nhất nữa rồi.
"Cái chuyện điều chế thảo dược này ta không cần phải học, ta đã rất thành thục nó rồi."
Hắn cực kỳ ngạc nhiên (Một tiểu nha đầu 10-12 tuổi thế này lại có thể thành thục điều chế thảo dược sao, quả là thiên tài hiếm có, đúng là thú vị a).
"Vậy thì ta sẽ bắt đầu dạy cô dùng hỏa thuật."
Nàng vui vẻ nói.
"Được đó, huynh dạy ta đi."
Hắn nhìn bộ dạng vui vẻ như sắp được tặng quà của cô mà cười thầm, thiên hạ này có mấy ai được hắn đích thân dạy dỗ chứ, hắn nói.
"Cô... à không xưng muội - ta cho dễ được không?"
Nàng nghe hắn nói thế cũng có lý, dẫu sao hắn cũng lớn tuổi hơn nàng.
"Được huynh cứ gọi ta như thế đi, tên của ta là Tinh."
Tinh, nghe cái tên hắn liền biết không phải tên thật, nhưng cũng không nói gì nhiều, bắt đầu ngồi xếp bằng nói.
"Tinh, muội cũng ngồi xếp bằng đi."
Nàng nghe lời hắn, lập tức ngồi xuống, nghiêm chỉnh thẳng lưng, hai người nhắm mắt lại, hắn lên tiếng.
"Cũng may muội là người luyện võ nên cũng dễ dạy hơn, bây giờ muội hãy tập hợp khí ở đan điền, dùng nội tâm biến nó trở thành lửa, rồi dùng tay đẩy khí thật mạnh ra khỏi cơ thể."
Nàng làm theo lời hắn nói, tập trung khí ở trong cơ thể xuống đan điền, suy nghĩ rằng khí đó chính là lửa, mồ hôi của nàng ướt đẫm, nàng dùng toàn lực ép luồng khí đó vào tay rồi vận lực tay thật mạnh, ép toàn bộ luồng khí đó từ trong cơ thể qua tay mà thoát ra ngoài.
"Bùm..."
Nàng và hắn nghe được tiếng ngọn lửa lập tức mở mắt, nàng hết sức kinh ngạc tay của nàng đang bốc cháy, không đúng phải nói là nàng đang cầm lửa trên tay mới đúng, nàng không cảm nhận được sức nóng của nó, hắn cực kỳ ngạc nhiên nói.
"Trên đời này không có mấy ai có thể lần đầu tiên luyện tập mà tạo ra được lửa đâu, muội là thiên tài đó."
Nàng nhìn thành quả của mình mà vui vẻ, nhưng một lúc sau lại lo lắng hỏi.
"Nhưng mà có phải thất bại rồi không, tại sao nó lại không nóng?"
Hắn lắc đầu, lại giải thích.
"Không phải đâu, chỉ là hỏa thuật trời sinh đã có khả năng không tự làm bị thương chủ nhân của mình, nếu không thì ai dám học nó nữa chứ. Đối với muội sẽ không nóng, nhưng đối với ta và những người khác thì lại rất nóng."
Được hắn giảng giải nàng cũng đã hiểu, nàng quơ quơ ngọn lửa trong gió, nhưng nó không hề tắt nàng lại lo lắng hỏi.
"Ta làm sao có thể dập tắt được nó?"
Hắn cười nhìn bộ dạng lo lắng của nàng mà cười.
"Rất đơn giản, nắm bàn tay lại, nó sẽ tự động tắt.
Nàng nắm lòng bàn tay lại, ngọn lửa biến mất, hắn lại nói.
"Hỏa thuật của Dược Sĩ sư sẽ không bị tác động bởi bất kỳ một loại nguyên tố nào cả, đó cũng chính là lý do Dược Sĩ sư có thể trở thành một nghề được tôn trọng như Cường Giả sư và Ngự Thuật sư, nói tóm lại trừ khi muội muốn ngọn lửa ấy không cháy nữa bằng không trên thế gian này không có một ai có thể dập tắt được nó cả, trừ những người Ngự Thuật sư lửa hoặc Dược Sĩ sư cấp độ cao hơn muội ra."
Nàng kinh ngạc, không thể ngờ Dược Sĩ sư lại lợi hại như thế, nói như vậy nàng từ giờ không cần phải kiên dè hai vị tỷ tỷ của nàng nữa rồi.
"Cảm ơn huynh rất nhiều, không nhờ có huynh ta cũng không thể học nhanh như thế, à đúng rồi huynh có thể nói cho ta biết ta hiện giờ là Dược Sĩ sư cấp mấy không?"
Lời nói này của nàng nói ra làm hắn cũng tò mò, hắn nói.
"Muội hãy tạo lửa một lần nữa đi, lúc nãy ta không để ý lắm."
Nàng gật đầu, nàng mở lòng bàn tay ra tạo lửa, nàng vừa nghĩ tới lửa lập tức lửa đã hiện ra trên tay, nàng ngạc nhiên nói.
"Sao lại có lửa nhanh thế?"
"Muội không cần lo, sau lần đầu làm được, thì sau này muội có thể tạo lửa nhanh hơn, nếu như luyện tập tốt sau này muội có thể giống như ta, không cần chạm tới vật, vật đã tự cháy."
Nàng bị hết kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, nàng không thể tin được thế giới song song này lại có nhiều điều thần kỳ và huyền bí đến như thế, nàng lúc này mới nhớ đến chuyện kiểm tra cấp độ nói.
"Thật kỳ diệu, à đúng rồi huynh kiểm tra xem ta là cấp độ nào thế."
Hắn nhìn ngọn lửa của nàng, bên trong ngọn lửa thoát ẩn thoát hiện hình ảnh của một con rồng, hắn dụi mắt không tin vào mắt mình, cố gắng lấy lại bình tĩnh nói.
"Muội đúng là thiên tài ngàn năm có một đó, mới lần đầu luyện hỏa thuật, lại có thể tạo ra được Diêm Đế hỏa, chúc mừng muội, muội chính là trung phẩm Dược sĩ sư rồi đó."
Nàng bị từng câu từng chữ của hắn làm cho chấn động, đến cả một người luôn tự tin về bản thân mình như nàng cũng không thể tin bản thân lại có thể làm được như vậy, nàng hoàn hồn nắm tay hắn hỏi.
"Huynh... huynh nói thật sao, ta là trung phẩm Dược Sĩ sư sao, nói như vậy ta mạnh lắm đúng không?"
Hắn nhìn bộ dạng hớn hở vui mừng của nàng mà gật đầu.
"Đúng vậy, nếu như chỉ tính toàn bộ kinh thành này, với năng lực hiện tại của muội, muội có thể xếp hạng 25 đấy."
Nàng rất vui khi nghe hắn nói như thế, lúc trước khi nghe tới thế giới này là cường giả vi tôn nàng đã rất lo lắng sợ ở thế giới này sẽ bị ức hiếp, giờ đây nàng đã có thể nằm trong top 25 của kinh thành, nói như vậy nàng không cần phải sợ mình là kẻ yếu nhất nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.