Vương Phi Hai Mặt Độc Sủng Của Vương
Chương 8: Phục Hay Không Phục.
Tiểu Vũ Miêu Miêu
16/07/2019
Nàng nghe những lời nói của Thanh Uyển Ngọc mà lửa giận bừng lên, chuyển người quay lại tát vào mặt gươm mặt thanh tú trắng nõn của Thanh Uyển Ngọc, nàng quát lớn.
Cường giả vi tôn? Cường giả vi tôn thì thế nào, Phong lệnh bài thì sao? Ngươi chỉ là thứ nữ của di nương trong phủ, lấy tư cách gì mà dám hỗn láo với ta, di nương ngươi không dạy dỗ ngươi sao, được vậy thì bổn quận chúa hôm nay sẽ thay bà ấy dạy dỗ ngươi, người đâu!
Nghe thấy lời nói của nàng, một đám gia binh tầm 5-7 người đứng trước từ đường chờ nàng sai khiến, nàng quay mặt đi nói.
Mau giúp đại tỷ ta thay tang phục, nếu chống cự thì đánh cho ta!
Thanh Uyển Ngọc bị đám gia binh và hai tỳ nữ ép thay y phục tức quá, tụ khí trong đan điền lòng bàn tỳ của nàng ta xuất hiện một cơn lốc nhỏ, nàng ta dùng nó tấn công vào đám gia binh và tỳ nữ.
Thanh Thương Phong*!
* Thanh Thương Phong: tên chiêu thức.
Nàng ta sau khi thoát được đám gia binh đứng dậy tức giận nhìn nàng, lốc nhỏ trong tay đã chuyển thành hai lưỡi đao gió sắc nhẹm lao trong tốc độ cực nhanh phóng tới chỗ nàng, ả ta cười thầm trong bụng(Lúc nãy dám tát ta? Lần này ta cho ngươi bị hủy dung).
Có điều không biết vì sao hai lưỡi đao bằng sức gió đó khi tới được khuôn mặt của nàng thì lại bỗng nhiên ta biến, Thanh Uyển Ngọc không tin vào mắt mình, tiếp tục phóng thêm 3-4 lưỡi đao bằng gió nữa, hy vọng có thể hủy luôn được cả dung mạo của nàng, nhưng lưỡi đao ấy lại giống như lúc nãy khi vừa tới gần khuôn mặt của nàng thì lập tức tan thành hư vô, Thanh Uyển Ngọc tức tối nghĩ nàng lại dùng thủ đoạn gì đó nên không muốn tấn công bằng chiêu này nữa, tạo một luồng gió dưới chân, nàng ta phi thân lao tới chỗ sau lưng nàng một cách nhanh và uyển chuyển, trên tay tạo thành hai con dao nhỏ bằng gió tính chém vào sau lưng nàng nhưng vẫn giống như lúc nãy khi con dao bằng gió ấy chém tới chỗ nàng thì nó lại hóa thành hư vô, nàng quay người lại nhìn thấy Thanh Uyển Ngọc đang cố ám sát mình, nàng tức giận đá vào bụng ả ta một cái, ả ta đau quá mà ngã xuống đất, nàng từ trên cao nhìn xuống ả, ánh mắt cực kỳ kinh bỉ, giống như ánh mắt khi nhìn một con kiến, nàng giọng nói lạnh như băng nói.
Còn không thay y phục cho đại tỷ.
Lúc này đám gia binh bị Thanh Uyển Ngọc đánh bay cũng đã đứng dậy đầy đủ, bước tới chỗ Thanh Uyển Ngọc nắm lấy tay ả nói.
Mời đại tiểu thư thay áo.
Thanh Uyển Ngọc tức giận nội lực dồn xuống đan điền muốn tấn công một chiêu cực mạnh về phía bọn họ, có điều khi nàng ta định ra tay lại bị một cách tay khác nắm chặt tay, lực tay chặt tức mức gần như muốn bót nát xương tay của ả, ả ngước mắt lên nhìn kẻ đang siết chặt cổ tay của ả ta chính là nàng, nàng ánh mắt kiêu ngạo, không thèm để Thanh Uyển Ngọc vào mắt, giọng nói vang lên một cách lạnh lùng.
Ngươi phục hay là không phục?
Cường giả vi tôn? Cường giả vi tôn thì thế nào, Phong lệnh bài thì sao? Ngươi chỉ là thứ nữ của di nương trong phủ, lấy tư cách gì mà dám hỗn láo với ta, di nương ngươi không dạy dỗ ngươi sao, được vậy thì bổn quận chúa hôm nay sẽ thay bà ấy dạy dỗ ngươi, người đâu!
Nghe thấy lời nói của nàng, một đám gia binh tầm 5-7 người đứng trước từ đường chờ nàng sai khiến, nàng quay mặt đi nói.
Mau giúp đại tỷ ta thay tang phục, nếu chống cự thì đánh cho ta!
Thanh Uyển Ngọc bị đám gia binh và hai tỳ nữ ép thay y phục tức quá, tụ khí trong đan điền lòng bàn tỳ của nàng ta xuất hiện một cơn lốc nhỏ, nàng ta dùng nó tấn công vào đám gia binh và tỳ nữ.
Thanh Thương Phong*!
* Thanh Thương Phong: tên chiêu thức.
Nàng ta sau khi thoát được đám gia binh đứng dậy tức giận nhìn nàng, lốc nhỏ trong tay đã chuyển thành hai lưỡi đao gió sắc nhẹm lao trong tốc độ cực nhanh phóng tới chỗ nàng, ả ta cười thầm trong bụng(Lúc nãy dám tát ta? Lần này ta cho ngươi bị hủy dung).
Có điều không biết vì sao hai lưỡi đao bằng sức gió đó khi tới được khuôn mặt của nàng thì lại bỗng nhiên ta biến, Thanh Uyển Ngọc không tin vào mắt mình, tiếp tục phóng thêm 3-4 lưỡi đao bằng gió nữa, hy vọng có thể hủy luôn được cả dung mạo của nàng, nhưng lưỡi đao ấy lại giống như lúc nãy khi vừa tới gần khuôn mặt của nàng thì lập tức tan thành hư vô, Thanh Uyển Ngọc tức tối nghĩ nàng lại dùng thủ đoạn gì đó nên không muốn tấn công bằng chiêu này nữa, tạo một luồng gió dưới chân, nàng ta phi thân lao tới chỗ sau lưng nàng một cách nhanh và uyển chuyển, trên tay tạo thành hai con dao nhỏ bằng gió tính chém vào sau lưng nàng nhưng vẫn giống như lúc nãy khi con dao bằng gió ấy chém tới chỗ nàng thì nó lại hóa thành hư vô, nàng quay người lại nhìn thấy Thanh Uyển Ngọc đang cố ám sát mình, nàng tức giận đá vào bụng ả ta một cái, ả ta đau quá mà ngã xuống đất, nàng từ trên cao nhìn xuống ả, ánh mắt cực kỳ kinh bỉ, giống như ánh mắt khi nhìn một con kiến, nàng giọng nói lạnh như băng nói.
Còn không thay y phục cho đại tỷ.
Lúc này đám gia binh bị Thanh Uyển Ngọc đánh bay cũng đã đứng dậy đầy đủ, bước tới chỗ Thanh Uyển Ngọc nắm lấy tay ả nói.
Mời đại tiểu thư thay áo.
Thanh Uyển Ngọc tức giận nội lực dồn xuống đan điền muốn tấn công một chiêu cực mạnh về phía bọn họ, có điều khi nàng ta định ra tay lại bị một cách tay khác nắm chặt tay, lực tay chặt tức mức gần như muốn bót nát xương tay của ả, ả ngước mắt lên nhìn kẻ đang siết chặt cổ tay của ả ta chính là nàng, nàng ánh mắt kiêu ngạo, không thèm để Thanh Uyển Ngọc vào mắt, giọng nói vang lên một cách lạnh lùng.
Ngươi phục hay là không phục?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.