Chương 625: Dám ức hiếp thê tử của ta 8
Nhất thế Phong Lưu
01/06/2013
Bị đại hỏa cùng tiếng nổ vang trời làm cho thất kinh, điên cuồng, xé đứt cương ngựa, lao ra khỏi chuồng, chạy cuồng loạn hướng tới bốn phương tám hướng.
Vạn mã dốc toàn bộ lực lượng, thanh thế kinh thiên động địa.
“Không tốt, chạy mau, chạy mau.”
“Trời ạ, chạy mau a. . . . . .”
Bối rối, nháy mắt, bọn người mười bảy tộc Tiên Ti bao vây Hiên Viên Triệt, không quản thích khách trước mặt, hướng tới bốn phương tám hướng chạy trốn đi.
Vạn mã điên cuồng phi tới phương hướng bọn họ, vạn mã điên cuồng giẫm đạp, cho dù bọn họ tạo ra từ sắt thép, cũng không thể chịu được, lại đừng nói đến bọn họ là người bằng xương bằng thịt.
Chớp mắt, tất cả người mười bảy tộc Tiên Ti ở chỗ này, giống như ruồi bọ không đầu, toàn bộ rối loạn.
“Đừng loạn, giết bọn họ cho ta, đừng loạn, giết thích khách. . . . ..”
“Tất cả dừng lại cho ta, có nghe thấy không. . . . . .”
“Con mẹ nó, trước hết giết thích khách đi. . . . . .”
Các tộc trưởng mười bảy tộc Tiên Ti ở trong náo loạn này, nhất thời thất sắc, bọn họ hoàn toàn không biết thích khách này là ai, không biết có bao nhiêu quan trọng.
Bọn họ chỉ biết là, hôm nay nếu để Lưu Nguyệt chạy đi, ngày sau, chỉ sợ không phải một hai người bọn họ, mà là toàn bộ người của mười bảy tộc Tiên Ti, chỉ sợ đều không có nơi chôn thân.
Thanh âm mệnh lệnh điên cuồng, trong hỗn loạn đinh tai nhức óc, trong tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, căn bản là không có nhiều hiệu quả, người của mười bảy tộc Tiên Ti mắt điếc tai ngơ, chỉ mong trốn càng nhanh càng tốt.
Mà Hiên Viên Triệt cũng không nhanh chân tránh đi, ngược lại hướng tới phương hướng vạn mã điên cuồng mà chạy.
Vó ngựa vang lớn, giống như bay đến.
Vạn mã đen như mực, ở trong bóng đêm đen càng như được thêm hỗ trợ, xa xa phi đến như bão táp, nhanh như tia chớp.
Mà ở trong vạn mã cuồng loạn trước mặt, có thể thấy vài đạo thân ảnh dẫn đầu.
“Lên ngựa.” Ngạn Hổ xông lên phía trước, hướng tới phía dưới đón lấy Hiên Viên Triệt rống to một tiếng, ném roi ngựa trong tay cho Hiên Viên Triệt.
Đột nhiên bước vọt lên, xoay người một cái, bắt được roi ngựa đang bay tới, Hiên Viên Triệt ôm Lưu Nguyệt lập tức ngồi xuống vững vàng.
Phối hợp không sai một ly.
Vạn mã dốc toàn bộ lực lượng, thanh thế kinh thiên động địa.
“Không tốt, chạy mau, chạy mau.”
“Trời ạ, chạy mau a. . . . . .”
Bối rối, nháy mắt, bọn người mười bảy tộc Tiên Ti bao vây Hiên Viên Triệt, không quản thích khách trước mặt, hướng tới bốn phương tám hướng chạy trốn đi.
Vạn mã điên cuồng phi tới phương hướng bọn họ, vạn mã điên cuồng giẫm đạp, cho dù bọn họ tạo ra từ sắt thép, cũng không thể chịu được, lại đừng nói đến bọn họ là người bằng xương bằng thịt.
Chớp mắt, tất cả người mười bảy tộc Tiên Ti ở chỗ này, giống như ruồi bọ không đầu, toàn bộ rối loạn.
“Đừng loạn, giết bọn họ cho ta, đừng loạn, giết thích khách. . . . ..”
“Tất cả dừng lại cho ta, có nghe thấy không. . . . . .”
“Con mẹ nó, trước hết giết thích khách đi. . . . . .”
Các tộc trưởng mười bảy tộc Tiên Ti ở trong náo loạn này, nhất thời thất sắc, bọn họ hoàn toàn không biết thích khách này là ai, không biết có bao nhiêu quan trọng.
Bọn họ chỉ biết là, hôm nay nếu để Lưu Nguyệt chạy đi, ngày sau, chỉ sợ không phải một hai người bọn họ, mà là toàn bộ người của mười bảy tộc Tiên Ti, chỉ sợ đều không có nơi chôn thân.
Thanh âm mệnh lệnh điên cuồng, trong hỗn loạn đinh tai nhức óc, trong tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, căn bản là không có nhiều hiệu quả, người của mười bảy tộc Tiên Ti mắt điếc tai ngơ, chỉ mong trốn càng nhanh càng tốt.
Mà Hiên Viên Triệt cũng không nhanh chân tránh đi, ngược lại hướng tới phương hướng vạn mã điên cuồng mà chạy.
Vó ngựa vang lớn, giống như bay đến.
Vạn mã đen như mực, ở trong bóng đêm đen càng như được thêm hỗ trợ, xa xa phi đến như bão táp, nhanh như tia chớp.
Mà ở trong vạn mã cuồng loạn trước mặt, có thể thấy vài đạo thân ảnh dẫn đầu.
“Lên ngựa.” Ngạn Hổ xông lên phía trước, hướng tới phía dưới đón lấy Hiên Viên Triệt rống to một tiếng, ném roi ngựa trong tay cho Hiên Viên Triệt.
Đột nhiên bước vọt lên, xoay người một cái, bắt được roi ngựa đang bay tới, Hiên Viên Triệt ôm Lưu Nguyệt lập tức ngồi xuống vững vàng.
Phối hợp không sai một ly.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.