Chương 152: Phong vân tái khởi (8)
Nhất thế Phong Lưu
31/05/2013
Thiên Thần không có Hiên Viên Triệt, nhưng còn có Lưu Nguyệt.
Nàng không hiểu, nhưng nàng có thể học, chỉ cần nàng còn ở đây, những người dám hăm he Thiên Thần quốc, đều phải quắn đít quay về nhà.
Thần binh cùng tướng tài ở đây, ai sợ ai.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã ba năm.
Xuân về hoa nở, lại thêm một năm xuân đến sớm.
Dương liễu mọc ra cành mới, giữa không khí xuân tuỳ ý rũ rũ, mềm mại, nước sông êm đềm róc rách chảy xuôi, thật nhẹ nhàng, thật thư thái.
Bầu trời xanh thăm thẳm, mây trắng nhè nhẹ chơi cút bắt, cười vui.
Lúc thì hoá thành một chú thỏ non đáng yêu ngây thơ, lúc thì hoá thành một con hổ to lớn uy vũ, mây lớn mây nhỏ, hàng vạn hàng nghìn hình tượng.
Núi sông vẫn tuyệt đẹp như xưa.
Thành trấn to lớn nhất phía nam Hậu Kim quốc, Nghi Thuỷ Thành.
Lúc này, hoa đào nở rộ, tung bay trong gió, vốn đã vào tiết xuân, nơi này lại có không khí nóng nực như hè về.
Từ nam đến bắc, mọi người đều hướng về phía Nghi Thuỷ thành, thành này hiện là thành náo nhiệt nhất cả nước.
Không vì cái gì khác ngoài chuyện thành chủ Nghi Thuỷ thành phát ra Anh hùng thiếp, mời người từ cả bảy quốc gia đến, mặc kệ là thế gia công tử, hay đao khách một tay, chỉ cần có năng lực tranh đoạt danh hiệu Thiên hạ đệ nhất cao thủ này, mời đến Nghi Thuỷ thành tham gia Đại hội võ lâm.
Tham gia Đại hội võ lâm không cần điều kiện gì, bất quá Hậu Kim quốc chủ đã nói, ai đạt được danh hiệu thiên hạ đệ nhất này, lập tức phong thành Tam phẩm tướng quân Hậu Kim quốc, đứng trong hàng văn võ bá quan triều đình, người nhà trở thành quý tộc, một bước gà chó lên trời.
Đứng thứ hai, thứ ba, ban cho vạn lượng hoàng kim, cùng liệt vào hạng Tứ phẩm võ tướng.
Tin tức này truyền ra, lập tức kinh động tất cả cao thủ thất quốc, đảo mắt trở thành thống lĩnh quân đội, thật là trời cho cơ hội hiếm có khó tìm.
Chuyện tốt khó gặp như vậy, ai lại không muốn tranh đua.
Cao thủ võ công tranh đoạt, lục quốc còn lại bụng dạ khó lường, Đại hội võ lâm của Hậu Kim quốc này, nhất thời như gió nổi mây phun.
Đồng thời, phụ trách tổ chức Đại hội võ lâm lần này, thành chủ Nghi Thuỷ thành, cũng có nói.
Để đáp tại đồng đạo võ lâm đã cho hắn mặt mũi, hắn nguyện xuất ra trấn phủ chi bảo (bảo vật trấn phủ = bảo vật tốt nhất trong phủ), Huyết Thiềm Thừ, làm giải thưởng.
Huyết Thiềm Thừ, có thể chữa bách bệnh, giải độc chữa thương gì cũng là nhất đẳng trong nhất đẳng, chính là bảo vật cực kỳ quý trọng, bình thường không dễ thấy được.
Nhưng mà, hôm nay thành chủ Nghi Thuỷ thành cư nhiên lại dám lấy ra làm phần thưởng, nhất thời, khiến ai cũng động tâm.
Nàng không hiểu, nhưng nàng có thể học, chỉ cần nàng còn ở đây, những người dám hăm he Thiên Thần quốc, đều phải quắn đít quay về nhà.
Thần binh cùng tướng tài ở đây, ai sợ ai.
Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt đã ba năm.
Xuân về hoa nở, lại thêm một năm xuân đến sớm.
Dương liễu mọc ra cành mới, giữa không khí xuân tuỳ ý rũ rũ, mềm mại, nước sông êm đềm róc rách chảy xuôi, thật nhẹ nhàng, thật thư thái.
Bầu trời xanh thăm thẳm, mây trắng nhè nhẹ chơi cút bắt, cười vui.
Lúc thì hoá thành một chú thỏ non đáng yêu ngây thơ, lúc thì hoá thành một con hổ to lớn uy vũ, mây lớn mây nhỏ, hàng vạn hàng nghìn hình tượng.
Núi sông vẫn tuyệt đẹp như xưa.
Thành trấn to lớn nhất phía nam Hậu Kim quốc, Nghi Thuỷ Thành.
Lúc này, hoa đào nở rộ, tung bay trong gió, vốn đã vào tiết xuân, nơi này lại có không khí nóng nực như hè về.
Từ nam đến bắc, mọi người đều hướng về phía Nghi Thuỷ thành, thành này hiện là thành náo nhiệt nhất cả nước.
Không vì cái gì khác ngoài chuyện thành chủ Nghi Thuỷ thành phát ra Anh hùng thiếp, mời người từ cả bảy quốc gia đến, mặc kệ là thế gia công tử, hay đao khách một tay, chỉ cần có năng lực tranh đoạt danh hiệu Thiên hạ đệ nhất cao thủ này, mời đến Nghi Thuỷ thành tham gia Đại hội võ lâm.
Tham gia Đại hội võ lâm không cần điều kiện gì, bất quá Hậu Kim quốc chủ đã nói, ai đạt được danh hiệu thiên hạ đệ nhất này, lập tức phong thành Tam phẩm tướng quân Hậu Kim quốc, đứng trong hàng văn võ bá quan triều đình, người nhà trở thành quý tộc, một bước gà chó lên trời.
Đứng thứ hai, thứ ba, ban cho vạn lượng hoàng kim, cùng liệt vào hạng Tứ phẩm võ tướng.
Tin tức này truyền ra, lập tức kinh động tất cả cao thủ thất quốc, đảo mắt trở thành thống lĩnh quân đội, thật là trời cho cơ hội hiếm có khó tìm.
Chuyện tốt khó gặp như vậy, ai lại không muốn tranh đua.
Cao thủ võ công tranh đoạt, lục quốc còn lại bụng dạ khó lường, Đại hội võ lâm của Hậu Kim quốc này, nhất thời như gió nổi mây phun.
Đồng thời, phụ trách tổ chức Đại hội võ lâm lần này, thành chủ Nghi Thuỷ thành, cũng có nói.
Để đáp tại đồng đạo võ lâm đã cho hắn mặt mũi, hắn nguyện xuất ra trấn phủ chi bảo (bảo vật trấn phủ = bảo vật tốt nhất trong phủ), Huyết Thiềm Thừ, làm giải thưởng.
Huyết Thiềm Thừ, có thể chữa bách bệnh, giải độc chữa thương gì cũng là nhất đẳng trong nhất đẳng, chính là bảo vật cực kỳ quý trọng, bình thường không dễ thấy được.
Nhưng mà, hôm nay thành chủ Nghi Thuỷ thành cư nhiên lại dám lấy ra làm phần thưởng, nhất thời, khiến ai cũng động tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.