Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi (Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu)
Chương 845
A Thiên
16/01/2022
Mộ Dung Phong sửng sốt: “sao lại không cân bằng?”
Tiểu Vân Triệt trừng mắt tức giận hỏi: “Mẫu thân chọc họa, người nói có người che chở, con chọn một chút họa, các người sẽ đánh mông con. Khó trách vụ thúc thúc nói người trong sắc khinh bạn, ngay cả đứa con này người cũng không cần luôn”
Hình như là có chuyện như vậy.
Mộ Dung Phong không biết làm sao: “Mẫu thân con là nữ nhân, hai chúng ta lại là nam tử hán dĩ nhiên phải bảo vệ nàng rồi”
Tiểu Vân Triệt bĩu môi, trong lòng không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lúc bà ấy đánh con tuyệt đối không giống nữ nhân”
Chuyện này Lãnh Băng Cơ thật sự rất oan uổng.
Tuy là Tiểu Vân Triệt Nghịch ngợm hay gây chuyện nhưng mỗi lần nàng cũng chỉ nói chứ chưa làm, đem nhóc con để trên băng ghế dài, nằm sấp lột quần la mắng hù dọa là xong, có lúc thi thoảng đánh hai bàn tay, nhưng tên nhóc này chính là thích cáo trạng, nói đến bản thân như đang ở nước sôi lửa bỏng, đáng thương vô cùng để được thương hại đồng tình.
Mộ Dung Phong đều không thể nhìn được nói: “Lần sau không được chạy tới chỗ hoàng gia gia và hoàng tổ mẫu của con cáo trạng bậy bạ, mẫu thân con khi nào đã đánh con đâu?”
Tiểu Vân Triệt trả lại phụ thân một cái xem thường: “Sao người có thể ngốc như vậy chứ? Không nói vợ người dữ một chút, lỡ có ai cướp đi mất thì sao? Người xem, con cùng mấy bạn bè trong học đường nói về mẫu thân, bọn họ đã vô cùng sợ hãi, không ai dám chạy tới cướp mẹ với con, người nhìn lại người đi!”
Phong vương gia không kìm lòng được hút một hơi, đây là một lời bừng tỉnh người trong mộng nha, giống như có ai đổ một chậu nước lạnh xuống người người khiến người lập tức tỉnh táo lại.
Từ khi tin tức mình có được Lãnh Băng Cơ truyền ra, vừa phải từ trong tay thái tử Nam Chiếu cướp nàng về, vừa phải đề phòng nàng cùng Cừu Thiếu Chủ bỏ trốn, nơm nớp lo sợ, hết lòng lo lắng, rất không dễ dàng nha.
Chàng liên tục vuốt cằm: “Con nói có lí, bắt đầu từ hôm nay, phụ thân phải càng chiều chuộng mẫu thân con hơn, chiều đến nàng vô pháp vô thiên, hung thần ác sát, ai gặp đều tránh xa. Con thấy như vậy được không?”
Tiểu Vân Triệt lại vô cùng đồng ý gật đầu: “Phụ thân thông minh- nhất định phải chiều. Nhưng mà, người không sợ cũng có người muốn cướp con trai của người sao? Con trai cũng phải chiều”
“Con thì có thể lại sinh đứa khác, nhưng vợ thì chỉ có một người mà thôi.”
Hai người người tới ta đi, nói chuyện, nói đến khiến cho Lãnh Băng Cơ phải buồn cười.
Một nhà ba người nhỏ giọng nói chuyện, trêu chọc lẫn nhau, hòa thuận vui vẻ, hoàng đế bên trên nói cái gì bên dưới đều không nghe thấy.
Tiệc tôi bắt đầu, các quán ăn uống linh đình, mà Na Trát Nhất Nặc kia cũng là nữ tử không thua nam nhân, rượu ai mời thì uống, rất hào khí sảng khoái, vừa nhìn đã biết lực rượu tốt. Nhưng mà Na Dạ Bạch vì nguyên nhân thân thể không thể uống rượu được
Có người muốn khiến sứ thần Nam Chiếu mất mặt, nghĩ mình rộng rãi, rất nhiệt tình kính rượu Na Trát Nhất Nặc, thậm chí còn có tính chất muốn đấu rượu. Na Trát Nhất Nặc kia ai đến cũng không từ chối, không có vẻ say rượu, khiến người trố mắt sợ hãi lực uống rượu của nàng ta.
Lãnh Băng Cơ nghĩ, trong người nàng ta nhất định là có cổ rượu, hấp thu hết rượu mà nàng ta uống xuống, khiến cho rượu này không khác gì nước lã, có khác thì chính là ngàn chén không say. Người muốn đẩu rượu không phải là tự tìm tội chịu sao?
Sau ba lần rượu, Na Trát Nhất Nặc kia đứng dậy, cầm trong tay chén rượu, gương mặt đỏ lên. nói: “Hôm nay cảm ơn hoàng đế anh minh đã tận tình tiếp đãi, Trường An vương triều quả thật nhiệt tình hiếu khách, nam nhân hòa sảng oai hùng, Na Trát Nhất Nặc cảm thấy kính yêu sâu sắc, Nguyện ý vĩnh viễn ở lại Trường An vương triều, gả cho một vị anh hùng của Trường An vương triều, mong rằng hoàng đế bạ hạ có thể cho phép”
Tiểu Vân Triệt trừng mắt tức giận hỏi: “Mẫu thân chọc họa, người nói có người che chở, con chọn một chút họa, các người sẽ đánh mông con. Khó trách vụ thúc thúc nói người trong sắc khinh bạn, ngay cả đứa con này người cũng không cần luôn”
Hình như là có chuyện như vậy.
Mộ Dung Phong không biết làm sao: “Mẫu thân con là nữ nhân, hai chúng ta lại là nam tử hán dĩ nhiên phải bảo vệ nàng rồi”
Tiểu Vân Triệt bĩu môi, trong lòng không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lúc bà ấy đánh con tuyệt đối không giống nữ nhân”
Chuyện này Lãnh Băng Cơ thật sự rất oan uổng.
Tuy là Tiểu Vân Triệt Nghịch ngợm hay gây chuyện nhưng mỗi lần nàng cũng chỉ nói chứ chưa làm, đem nhóc con để trên băng ghế dài, nằm sấp lột quần la mắng hù dọa là xong, có lúc thi thoảng đánh hai bàn tay, nhưng tên nhóc này chính là thích cáo trạng, nói đến bản thân như đang ở nước sôi lửa bỏng, đáng thương vô cùng để được thương hại đồng tình.
Mộ Dung Phong đều không thể nhìn được nói: “Lần sau không được chạy tới chỗ hoàng gia gia và hoàng tổ mẫu của con cáo trạng bậy bạ, mẫu thân con khi nào đã đánh con đâu?”
Tiểu Vân Triệt trả lại phụ thân một cái xem thường: “Sao người có thể ngốc như vậy chứ? Không nói vợ người dữ một chút, lỡ có ai cướp đi mất thì sao? Người xem, con cùng mấy bạn bè trong học đường nói về mẫu thân, bọn họ đã vô cùng sợ hãi, không ai dám chạy tới cướp mẹ với con, người nhìn lại người đi!”
Phong vương gia không kìm lòng được hút một hơi, đây là một lời bừng tỉnh người trong mộng nha, giống như có ai đổ một chậu nước lạnh xuống người người khiến người lập tức tỉnh táo lại.
Từ khi tin tức mình có được Lãnh Băng Cơ truyền ra, vừa phải từ trong tay thái tử Nam Chiếu cướp nàng về, vừa phải đề phòng nàng cùng Cừu Thiếu Chủ bỏ trốn, nơm nớp lo sợ, hết lòng lo lắng, rất không dễ dàng nha.
Chàng liên tục vuốt cằm: “Con nói có lí, bắt đầu từ hôm nay, phụ thân phải càng chiều chuộng mẫu thân con hơn, chiều đến nàng vô pháp vô thiên, hung thần ác sát, ai gặp đều tránh xa. Con thấy như vậy được không?”
Tiểu Vân Triệt lại vô cùng đồng ý gật đầu: “Phụ thân thông minh- nhất định phải chiều. Nhưng mà, người không sợ cũng có người muốn cướp con trai của người sao? Con trai cũng phải chiều”
“Con thì có thể lại sinh đứa khác, nhưng vợ thì chỉ có một người mà thôi.”
Hai người người tới ta đi, nói chuyện, nói đến khiến cho Lãnh Băng Cơ phải buồn cười.
Một nhà ba người nhỏ giọng nói chuyện, trêu chọc lẫn nhau, hòa thuận vui vẻ, hoàng đế bên trên nói cái gì bên dưới đều không nghe thấy.
Tiệc tôi bắt đầu, các quán ăn uống linh đình, mà Na Trát Nhất Nặc kia cũng là nữ tử không thua nam nhân, rượu ai mời thì uống, rất hào khí sảng khoái, vừa nhìn đã biết lực rượu tốt. Nhưng mà Na Dạ Bạch vì nguyên nhân thân thể không thể uống rượu được
Có người muốn khiến sứ thần Nam Chiếu mất mặt, nghĩ mình rộng rãi, rất nhiệt tình kính rượu Na Trát Nhất Nặc, thậm chí còn có tính chất muốn đấu rượu. Na Trát Nhất Nặc kia ai đến cũng không từ chối, không có vẻ say rượu, khiến người trố mắt sợ hãi lực uống rượu của nàng ta.
Lãnh Băng Cơ nghĩ, trong người nàng ta nhất định là có cổ rượu, hấp thu hết rượu mà nàng ta uống xuống, khiến cho rượu này không khác gì nước lã, có khác thì chính là ngàn chén không say. Người muốn đẩu rượu không phải là tự tìm tội chịu sao?
Sau ba lần rượu, Na Trát Nhất Nặc kia đứng dậy, cầm trong tay chén rượu, gương mặt đỏ lên. nói: “Hôm nay cảm ơn hoàng đế anh minh đã tận tình tiếp đãi, Trường An vương triều quả thật nhiệt tình hiếu khách, nam nhân hòa sảng oai hùng, Na Trát Nhất Nặc cảm thấy kính yêu sâu sắc, Nguyện ý vĩnh viễn ở lại Trường An vương triều, gả cho một vị anh hùng của Trường An vương triều, mong rằng hoàng đế bạ hạ có thể cho phép”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.