Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Chương 13:

An Khinh Tâm

28/10/2024

Kính mụ sững sờ đến ngây người.

"Thanh Phong, cử người đưa họ đến đó và nói rằng đây là ý của bản vương."

"Dạ!"

Thanh Linh và Thanh Âm vẫn chưa hoàn toàn hiểu chuyện, nhưng suốt mười năm qua họ đã được dạy dỗ rằng phải tuyệt đối trung thành với Vương gia và tuân theo mọi mệnh lệnh của ngài. Dù trong lòng mơ hồ, họ vẫn hành lễ lui ra để chuẩn bị đến Lục phủ.

Vương gia bước xuống xe ngựa, khoanh tay sau lưng, ngẩng lên nhìn ba chữ "Tấn Vương phủ" trên biển treo, ánh mắt không rõ suy nghĩ.

Quản gia và Kính mụ đều lo lắng nhìn chân ngài.

"Vương gia, chân ngài... thế nào rồi?"

"Vẫn như cũ, đi chậm vài bước không sao." Vương gia bước vào cửa chính.

Vậy tức là vẫn chưa khỏi?

Quản gia và Kính mụ nhìn nhau, cùng thở dài, vội vàng theo vào.

Kính mụ cố nén ý định đỡ Vương gia, xót xa nhìn ngài. Bà là người đã chăm sóc Vương gia từ nhỏ, trái tim bà đau đớn thay cho ngài.

"Vương gia, Thanh Linh và Thanh Âm hiểu chuyện, siêng năng và ngoan ngoãn, lão nô thấy rằng trong phòng ngài không có người hầu hạ, nên đã đào tạo họ cẩn thận. Sao lại cử họ đi nơi khác? Chẳng lẽ nhị tiểu thư Lục gia có gì không ổn sao?"

Kính mụ nghĩ rằng Lục nhị tiểu thư có vấn đề gì đó, Vương gia cử Thanh Linh và Thanh Âm tới để giám sát, hoàn toàn không dám nghĩ đến phương diện nào khác.

Việc này chỉ cần người khác làm là được, Thanh Linh và Thanh Âm là hai a hoàn mà bà đã dày công đào tạo cho Vương gia, bà vốn mong rằng hai người có thể trở thành người trong phòng của ngài.



Hình ảnh của Lục Chiêu Linh thoáng hiện trong đầu Vương gia.

Có gì không ổn? Cô gái đó không có chỗ nào là bình thường cả.

“Lục nhị tiểu thư... là vị hôn thê của bản vương.” Ngài nói.

“Vương gia nói gì? Khụ khụ khụ!” Kính mụ giật mình đến mức ho sặc sụa.

“Vị hôn thê?!” Quản gia cũng kêu lên như vịt già bị bóp cổ.

Khi nào Vương gia có vị hôn thê mà bọn họ lại không hề hay biết?

"Ừm, vừa mới định, ngay giữa đường."

Vương gia nghĩ đến những chuyện vừa trải qua, khóe môi không kiềm được mà hơi nhếch lên. Ngài nhìn xuống vạt áo mình, trong đầu hiện lên cảnh Lục Chiêu Linh quả quyết xé mở cổ áo của ngài, yết hầu không khỏi di chuyển một chút.

Quản gia và Kính mụ trợn mắt há mồm.

Kính mụ thậm chí còn đưa tay ôm ngực, sự kích thích quá lớn, bà cảm thấy khó lòng chịu nổi!

"Vương gia không phải vẫn nói rằng cả kinh thành chỉ toàn phấn son tục tằn, khiến ngài chán ngấy sao?" Quản gia lắp bắp.

Nhiều năm nay Thái hậu chưa bao giờ bỏ cuộc, cố gắng vài lần muốn ban hôn cho Vương gia, nhưng lần nào ngài cũng chê bai từng người, giờ đã hai mươi tuổi mà vẫn không thấy bóng dáng Tấn Vương phi đâu. Thế mà bỗng dưng lại có vị hôn thê?

Trời ơi, ai mà tin nổi chứ!



"Ừm, gặp được một người không đến nỗi nào." Vương gia ngồi xuống.

"Thật sự là Lục nhị tiểu thư sao?" Kính mụ mắt sáng rực, "Vương gia để ý cô ấy?"

Vương gia gõ nhẹ ngón tay xuống bàn, lắc đầu.

"Đúng ra là cô ấy để ý bản vương, cầu xin bản vương cưới mình." Ngài nói.

Ngay cả lúc ngất đi cũng ngã nhào vào lòng ngài.

Lục Chiêu Linh: Bị oan.

Kính mụ ôm chặt lấy ngực mình, "Là Lục đại nhân Lục Minh sao? Lão nô từng gặp ba vị tiểu thư của ông ta, đều không có gì đặc biệt."

Vương gia, không phải ngài lại có sở thích kỳ lạ đấy chứ?

Hơn nữa, ngoài đại tiểu thư, hai người còn lại một là thứ nữ, một là con gái của thiếp. Con gái của Lục đại nhân mà lại muốn làm Tấn Vương phi sao? Thân phận này quá chênh lệch rồi!

"Nghe nói là đứng thứ hai, nhị tiểu thư."

"Người đó... cư xử như thứ nữ, trông tầm thường lắm, Vương gia—" Kính mụ sắp khóc đến nơi, "Ngài không cân nhắc lại sao?"

Vương gia khẽ cười.

"Mụ à, là nhị tiểu thư vừa từ quê trở về, chắc bà chưa gặp qua."

"Từ quê trở về sao?" Kính mụ thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại hồi hộp, hóa ra Lục đại nhân còn có một tiểu thư nuôi ở quê sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook