Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Chương 19:

An Khinh Tâm

28/10/2024

Hoàng đế hơi nheo mắt nhìn Thẩm Tương Quân.

Mặc dù bao năm qua, hắn luôn thích đi ngược lại ý của Tấn Vương. Bất cứ điều gì Tấn Vương không muốn làm, không muốn có, hoặc phản cảm, hắn đều cố tình làm ngược lại. Nhưng thấy con gái Thừa tướng Thẩm tha thiết muốn gả cho Tấn Vương, hắn cũng có phần hoài nghi.

Thừa tướng Thẩm luôn trung thành với hắn.

Theo lý, Thẩm Tương Quân đáng lẽ phải gả cho Thái tử hoặc các hoàng tử khác để củng cố quan hệ quân thần giữa Thừa tướng và hoàng tộc.

Nhưng không hiểu sao Thừa tướng Thẩm lại ngầm chấp thuận con gái mình cầu hôn Tấn Vương? Điều này mang lại lợi ích gì cho Thừa tướng Thẩm?

Chẳng lẽ ông ấy nghĩ rằng, bao năm qua, hắn đã đóng vai một người huynh trưởng tốt đến mức làm cho Thừa tướng Thẩm hiểu lầm rằng hắn và Tấn Vương thật sự là huynh đệ tình thâm?

Thẩm Tương Quân vốn là một tài nữ nổi tiếng kinh thành.

“Không muốn ra ngoài ư? Vậy có thể tự mình đóng cửa ở trong phủ.” Tấn Vương lạnh lùng đáp.

Phụt!

Đây thật sự là một câu nói tàn nhẫn.

Thẩm Tương Quân kinh ngạc đến mức quên cả khóc.

"Vương gia?" Thái hậu không kìm được hỏi, “Tấn Vương muốn cưới ai? Chẳng lẽ là người hồng nhan tri kỷ mà ngài gặp bên ngoài suốt bao năm qua sao?”



Một câu này đã khiến người Tấn Vương muốn cưới bị định nghĩa là kẻ không ra gì.

Chứ ai đời một tiểu thư danh chính ngôn thuận lại là hồng nhan tri kỷ của đàn ông chứ?

"Hoàng thượng, Thái thượng hoàng thổ huyết rồi!"

Bên ngoài vang lên một tiếng kêu cấp bách khiến tất cả đều biến sắc.

Đồng thời, mây đen cuồn cuộn kéo đến trên bầu trời, ánh sáng tối sầm lại, mây đen phủ kín bầu trời, dấu hiệu báo trước một trận mưa to sắp tới.

Sự thay đổi đột ngột này khiến hoàng đế cũng có phần sợ hãi.

Tấn Vương đã nhanh chóng lao ra ngoài.

Thanh Phong, người đứng bên ngoài, thấy hắn đi gấp gáp thì lo lắng đuổi theo, hạ thấp giọng, “Vương gia, chân của ngài...”

Vương gia bình thường cũng chỉ có thể bước đi chậm rãi, còn không thể đi nhiều, nếu không xương chân sẽ đau thấu xương, vậy mà giờ đây ngài ấy lại đi nhanh như vậy!

“Hãy mời Phó đại phu đến!” Tấn Vương chỉ trầm giọng ra lệnh.

“Nhanh lên, đến Ninh Thọ cung!” Phía sau, Hoàng đế và Thái hậu cũng vội vàng đuổi theo.

Thẩm Tương Quân do dự trong giây lát, cắn môi dưới, rồi cũng vội vàng đuổi theo.



Trong Ninh Thọ cung của Thái thượng hoàng, tràn ngập mùi thuốc đông y, ngoài ra còn có một mùi khó chịu không rõ ràng.

Hai năm trước Thái thượng hoàng đột nhiên lâm bệnh, từ đó bệnh tình thất thường, thỉnh thoảng có thể đi lại đôi chút, nhưng cũng thường xuyên ngất xỉu, gần đây thì không thể rời khỏi giường.

Tấn Vương vội vàng xông vào Ninh Thọ cung, lão thái giám Phú công công, người luôn túc trực bên Thái thượng hoàng, lập tức rưng rưng nước mắt.

“Tấn Vương, Tấn Vương đã về kinh rồi!” Lão vội vàng quỳ xuống trước Tấn Vương. “Lão nô bái kiến Tấn Vương.”

“Phú công công miễn lễ.”

Tấn Vương nói rồi nhanh chóng tiến tới bên giường.

Thái thượng hoàng nằm trên giường với mái tóc trắng xóa, gầy gò đến mức không còn nhận ra, gương mặt đầy đốm đồi mồi, hơi thở yếu ớt.

Trên chăn còn vương vài giọt máu.

“Phụ hoàng!”

Tấn Vương quỳ xuống bên giường, nắm lấy tay Thái thượng hoàng, vừa chạm vào đã giật mình, tay của Thái thượng hoàng lạnh như băng.

Chuyến đi lần này, hắn vì tìm thầy thuốc mà đi quá xa, không kịp nhận được thư từ kinh thành. Đến khi nhận được thư cuối cùng và trở về thì mới biết Thái thượng hoàng đã bệnh nặng đến mức này.

Phú công công lau nước mắt nói, “Điện hạ, Thái thượng hoàng luôn chờ đợi ngài trở về...”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Nàng Quá Mạnh Rồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook