Vương Phi Nghịch Ngợm Của Thần Bí Vương Gia
Chương 42: Tỷ võ chọn minh chủ
Kiều lê
10/01/2021
Rất nhanh tiếp theo là hai cuộc tỷ võ còn lại. Hoàng Kỳ với Tấm Môn. Thiếu Lâm Tự với Thi Hòa Môn. Không có gì bất ngờ xảy ra cả, Hoàng Kỳ cùng Thiếu Lâm Tự thuận lợi giành thắng lợi không một chút khó khăn.
Sau Đó lại là một màn chia cặp đấu tiếp, vẫn theo lệ cũ gắp thăm. Lần này là:
Hắc Long với Hoàng Kỳ.
Thiếu Lâm Tự với Diên Hy Các.
Hoa Sơn với Cổ Trấn.
Giáo Chủ Hắc Long với Hoàng Chấn Hào, đi lên võ đài, cả hai đều ôm quyền chào nhau.
Hoàng Chấn Hào cũng không chần chừ quá lâu rất nhanh đã ra chiêu.
Hai bên giao thủ đã hơn mười chiêu vẫn chưa phân thắng bại.
Bên dưới võ đài lúc này là một mảnh xôn xao.
"Đánh thật là đẹp mắt a..."
"Ngươi đoán xem ai sẽ thắng đây..."
"Thật khó đoán hai người họ đều là cao thủ, mắt thấy ai muốn thắng cũng không dễ giàng đâu..."
Trận đánh vẫn tiếp tục, hai bên dần dần dồn toàn lực ra đánh.
Rầm... đúng lúc này cùng lúc hai người đều phát động một chiêu hiểm về phía đối phương, khiên cả hai đều bị đánh bay ra. Hoàng Chấn Hào bị đập người vào một cây cột trụ. Còn Giáo Chủ Hắc Long bị văng vào một cây trống.
Cả hai đứng dậy, thủ thế tiếp tục tấn công. Trận tỷ võ vẫn diễn ra mãi sau một khoảng thời gian khá dài. Lúc này hai bên đều đã thấm mệt. Đúng thời khắc ấy Hoàng Chấn Hào lộ ra sơ hở đề cho Hắc Long Giáo Chủ thừa dịp tấn công, giành chiến thắng.
Ngay sau đó là Thiếu Lâm Tự cùng Diên Hi Các lên võ đài.
Cũng không quá tốn thời gian cả hai đều ra chiêu hướng về đối phương mà đánh tới.
Trận đánh này kéo dài hơn bốn canh giờ. Khi hai bên đang cân bằng thế trận, không hiểu vì lý do gì bỗng nhiên Thiếu Lâm Tự lại bị đánh gục, nhận thua. Trận tỷ võ này kết thúc, Diên Hy Các dành thắng lợi.
"Sao lại như vậy nhỉ?... không phải đang đánh sao? Sao lại thua rồi?"
"Ta phi... chuyện gì đang xảy ra vậy?..."
"Chó má... đây là cái quỷ gì..."
"Ta phi...phi..."
Tiếng bàn luận càng ngày càng xôn xao. Lê Bảo Ngọc lúc này cũng chau mày, không khỏi nhìn lại Hà Lục Sinh các chủ Diên Hy Các một lần, trong mắt tràn đầy nghiền ngẫm. Xem ra Diên Hy Các này không thể xem thường.
Ngay tiếp theo là trận tỷ võ của Hoa Sơn cùng Cổ Trấn.
Trận tỷ võ này cũng được xem là mãn nhãn, nhưng Cổ Thiên Ân cũng vẫn là dưới Mai Nữ Hoa Sơn một bậc, nên Lê Bảo Ngọc cũng không quá vất vả để có thể thắng hắn.
Kết thúc trận tỷ võ Cổ Thiên Ân tâm phục khẩu phục mà hướng Lê Bảo Ngọc nói.
"Mai Nữ, ta hôm nay thua trong tay ngươi cũng là tâm phục, khẩu phục. Ta muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, không biết Mai Nữ có nể mặt..."
Lê Bảo Ngọc nhìn hắn, trong lòng cũng là thưởng thức vài phần con người này, nên sảng khoái.
"Được..."
Cổ Thiên Ân vui mừng mà cười nói.
"Thật sao?... ta rất vui khi được cùng ngươi làm bằng hữu..."
Lê Bảo Ngọc nhìn hắn gật đầu một cái.
"Ta đây cũng rất vinh hạnh cùng ngươi kết giao."
Cổ Thiên Ân :"Vậy hôm nào ta mời Mai Nữ uống trà được không?"
Lê Bảo Ngọc :" được..."
Cổ Thiên Ân:"Được... vậy thành giao nha..."
Sau khi còn ba người trận tỷ võ cuối cùng cũng đến hồi quyết định. Nhưng chưa biết phải làm sao vì có ba người thì phân chia ra tỷ thí ra sao.
Nhưng đúng lúc này Hà Lục Sinh các chủ Diên Hy Các lại tâm cao khí ngạo mà nói.
"Ta đây hôm nay chưa có đối thủ, nghe danh Hắc Long Giáo Chủ cùng Mai Nữ võ công không tồi vậy nên ta muốn cùng hai người so chiêu. Hai người cùng lên một lúc đi.
"Trời ạ... hắn ta vừa nói cái gì chứ?.."
"Mẹ nó... tên này đúng là không biết sống chết mà..."
"Ta phi... đây chính là muốn đi đầu thai mà..."
"Hừ... cái này đúng là sỉ nhục với Hắc Long Giáo Chủ cùng Mai Nữ mà..."
"Hừ...hừ... cái tên tâm cao khí ngạo này là từ đâu chui ra vậy?"
"Ta thấy sắp có kịch hay để xem rồi..."
"Ta đây cũng muốn xem rốt cuộc hắn ta là thần thánh phương nào?"
"Hừ... chưa chắc đâu... nếu hắn đã nói vậy, thì chắc cũng có bản lĩnh. Nếu như hắn thắng được hai vị kia thì cũng xác thực là xứng đáng ngồi vào vị trí Minh chủ kia..."
Lê Bảo Ngọc cùng Hắc Long Giáo Chủ khẽ đưa mắt nhìn nhau. Không khỏi cười lạnh một tiếng. Tên này xác thực là xảo trá vô cùng. Cùng hai người thách đấu, lại nói hai người bọn họ cùng lên. Nếu như hai người cùng lên mà đánh thắng hắn thì cũng là hai đánh một, hắn thua hoàn toàn không mất mặt. Còn nếu là là không cùng hắn đánh thì lại bị hắn nói khích khinh thường, nói hai người bọn họ là không bản lĩnh.
Thấy hai người chưa có đáp ứng mình Hà Lục Sinh lại nói tiếp.
"Hai vị chẳng lẽ lại không giám cùng ta đánh?"
Lê Bảo Ngọc nhếch nhếch khóe môi. Hắn muốn chơi chiêu vậy cùng chơi thôi. Nàng thong thả mà nói.
"Ta thấy như vậy không tốt cho lắm nha. Ngươi nói hai chúng ta cùng lên, nếu như chúng ta thắng ngươi cũng không có hay ho gì. Đến lúc đó thì lại là hai đánh một, thật mất mặt nha... ta không chơi..."
Hà Lục Sinh :"không hề... ta đây nếu thắng thì là bản lĩnh của ta, các người thua ta là các người bản lĩnh không bằng ta. Lại nói nếu hai người không cùng ta đồng ý tỷ võ vậy là các người chấp nhận bản lĩnh của mình không bằng ta. Còn nếu ta thua, ta đây chấp nhận không oán thán một câu, khi đó cũng là ta không có bản lĩnh không tự lượng sức mình."
Hắc Long Giáo Chủ nhìn qua Lê Bảo Ngọc một cái, nhếch nhẹ khóe môi.
"Mai Nữ... nếu như Diên Hy Các chủ đã nói như vậy rồi thì chúng ta có phải nên thỏa mãn hắn một chút..."
Lê Bảo Ngọc :"aizzz... cũng đành thôi. Dù sao ta đây cũng không có khả năng tự mình thừa nhận bản lĩnh kém đến vậy nha..."
\(Còn tiếp\)
Sau Đó lại là một màn chia cặp đấu tiếp, vẫn theo lệ cũ gắp thăm. Lần này là:
Hắc Long với Hoàng Kỳ.
Thiếu Lâm Tự với Diên Hy Các.
Hoa Sơn với Cổ Trấn.
Giáo Chủ Hắc Long với Hoàng Chấn Hào, đi lên võ đài, cả hai đều ôm quyền chào nhau.
Hoàng Chấn Hào cũng không chần chừ quá lâu rất nhanh đã ra chiêu.
Hai bên giao thủ đã hơn mười chiêu vẫn chưa phân thắng bại.
Bên dưới võ đài lúc này là một mảnh xôn xao.
"Đánh thật là đẹp mắt a..."
"Ngươi đoán xem ai sẽ thắng đây..."
"Thật khó đoán hai người họ đều là cao thủ, mắt thấy ai muốn thắng cũng không dễ giàng đâu..."
Trận đánh vẫn tiếp tục, hai bên dần dần dồn toàn lực ra đánh.
Rầm... đúng lúc này cùng lúc hai người đều phát động một chiêu hiểm về phía đối phương, khiên cả hai đều bị đánh bay ra. Hoàng Chấn Hào bị đập người vào một cây cột trụ. Còn Giáo Chủ Hắc Long bị văng vào một cây trống.
Cả hai đứng dậy, thủ thế tiếp tục tấn công. Trận tỷ võ vẫn diễn ra mãi sau một khoảng thời gian khá dài. Lúc này hai bên đều đã thấm mệt. Đúng thời khắc ấy Hoàng Chấn Hào lộ ra sơ hở đề cho Hắc Long Giáo Chủ thừa dịp tấn công, giành chiến thắng.
Ngay sau đó là Thiếu Lâm Tự cùng Diên Hi Các lên võ đài.
Cũng không quá tốn thời gian cả hai đều ra chiêu hướng về đối phương mà đánh tới.
Trận đánh này kéo dài hơn bốn canh giờ. Khi hai bên đang cân bằng thế trận, không hiểu vì lý do gì bỗng nhiên Thiếu Lâm Tự lại bị đánh gục, nhận thua. Trận tỷ võ này kết thúc, Diên Hy Các dành thắng lợi.
"Sao lại như vậy nhỉ?... không phải đang đánh sao? Sao lại thua rồi?"
"Ta phi... chuyện gì đang xảy ra vậy?..."
"Chó má... đây là cái quỷ gì..."
"Ta phi...phi..."
Tiếng bàn luận càng ngày càng xôn xao. Lê Bảo Ngọc lúc này cũng chau mày, không khỏi nhìn lại Hà Lục Sinh các chủ Diên Hy Các một lần, trong mắt tràn đầy nghiền ngẫm. Xem ra Diên Hy Các này không thể xem thường.
Ngay tiếp theo là trận tỷ võ của Hoa Sơn cùng Cổ Trấn.
Trận tỷ võ này cũng được xem là mãn nhãn, nhưng Cổ Thiên Ân cũng vẫn là dưới Mai Nữ Hoa Sơn một bậc, nên Lê Bảo Ngọc cũng không quá vất vả để có thể thắng hắn.
Kết thúc trận tỷ võ Cổ Thiên Ân tâm phục khẩu phục mà hướng Lê Bảo Ngọc nói.
"Mai Nữ, ta hôm nay thua trong tay ngươi cũng là tâm phục, khẩu phục. Ta muốn cùng ngươi kết giao bằng hữu, không biết Mai Nữ có nể mặt..."
Lê Bảo Ngọc nhìn hắn, trong lòng cũng là thưởng thức vài phần con người này, nên sảng khoái.
"Được..."
Cổ Thiên Ân vui mừng mà cười nói.
"Thật sao?... ta rất vui khi được cùng ngươi làm bằng hữu..."
Lê Bảo Ngọc nhìn hắn gật đầu một cái.
"Ta đây cũng rất vinh hạnh cùng ngươi kết giao."
Cổ Thiên Ân :"Vậy hôm nào ta mời Mai Nữ uống trà được không?"
Lê Bảo Ngọc :" được..."
Cổ Thiên Ân:"Được... vậy thành giao nha..."
Sau khi còn ba người trận tỷ võ cuối cùng cũng đến hồi quyết định. Nhưng chưa biết phải làm sao vì có ba người thì phân chia ra tỷ thí ra sao.
Nhưng đúng lúc này Hà Lục Sinh các chủ Diên Hy Các lại tâm cao khí ngạo mà nói.
"Ta đây hôm nay chưa có đối thủ, nghe danh Hắc Long Giáo Chủ cùng Mai Nữ võ công không tồi vậy nên ta muốn cùng hai người so chiêu. Hai người cùng lên một lúc đi.
"Trời ạ... hắn ta vừa nói cái gì chứ?.."
"Mẹ nó... tên này đúng là không biết sống chết mà..."
"Ta phi... đây chính là muốn đi đầu thai mà..."
"Hừ... cái này đúng là sỉ nhục với Hắc Long Giáo Chủ cùng Mai Nữ mà..."
"Hừ...hừ... cái tên tâm cao khí ngạo này là từ đâu chui ra vậy?"
"Ta thấy sắp có kịch hay để xem rồi..."
"Ta đây cũng muốn xem rốt cuộc hắn ta là thần thánh phương nào?"
"Hừ... chưa chắc đâu... nếu hắn đã nói vậy, thì chắc cũng có bản lĩnh. Nếu như hắn thắng được hai vị kia thì cũng xác thực là xứng đáng ngồi vào vị trí Minh chủ kia..."
Lê Bảo Ngọc cùng Hắc Long Giáo Chủ khẽ đưa mắt nhìn nhau. Không khỏi cười lạnh một tiếng. Tên này xác thực là xảo trá vô cùng. Cùng hai người thách đấu, lại nói hai người bọn họ cùng lên. Nếu như hai người cùng lên mà đánh thắng hắn thì cũng là hai đánh một, hắn thua hoàn toàn không mất mặt. Còn nếu là là không cùng hắn đánh thì lại bị hắn nói khích khinh thường, nói hai người bọn họ là không bản lĩnh.
Thấy hai người chưa có đáp ứng mình Hà Lục Sinh lại nói tiếp.
"Hai vị chẳng lẽ lại không giám cùng ta đánh?"
Lê Bảo Ngọc nhếch nhếch khóe môi. Hắn muốn chơi chiêu vậy cùng chơi thôi. Nàng thong thả mà nói.
"Ta thấy như vậy không tốt cho lắm nha. Ngươi nói hai chúng ta cùng lên, nếu như chúng ta thắng ngươi cũng không có hay ho gì. Đến lúc đó thì lại là hai đánh một, thật mất mặt nha... ta không chơi..."
Hà Lục Sinh :"không hề... ta đây nếu thắng thì là bản lĩnh của ta, các người thua ta là các người bản lĩnh không bằng ta. Lại nói nếu hai người không cùng ta đồng ý tỷ võ vậy là các người chấp nhận bản lĩnh của mình không bằng ta. Còn nếu ta thua, ta đây chấp nhận không oán thán một câu, khi đó cũng là ta không có bản lĩnh không tự lượng sức mình."
Hắc Long Giáo Chủ nhìn qua Lê Bảo Ngọc một cái, nhếch nhẹ khóe môi.
"Mai Nữ... nếu như Diên Hy Các chủ đã nói như vậy rồi thì chúng ta có phải nên thỏa mãn hắn một chút..."
Lê Bảo Ngọc :"aizzz... cũng đành thôi. Dù sao ta đây cũng không có khả năng tự mình thừa nhận bản lĩnh kém đến vậy nha..."
\(Còn tiếp\)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.