Vương Phi Phế Vật Lại Là Bảo Bối Tâm Can Của Trưởng Công Chúa Tây Vực

Chương 68: Hầu hạ ta~

Phụng Tuyết Dao

01/06/2024

Lạc Ý bước vào, cô ấy liền thuận thế bế ta lên nhìn Lạc Ý: - Xong rồi chứ?

Lạc Ý gật đầu: - Vâng ạ!

Cô ấy thuận thế bước ra ngoài đưa ta đến thẳng nơi cần đến, ta thật lòng muốn giãy giụa nhưng ánh mắt của cô ấy khiến ta chẳng dám giãy giụa. Đến nơi, vừa bước vào đã có rất nhiều cung nhân đợi sẵn ta nghĩ cô ấy sẽ đặt ta xuống nhưng cô ấy nhanh chóng cho mọi người ra ngoài… căn phòng giờ chỉ còn mình ta và cô ấy. Lúc này cô ấy mới đặt ta xuống, tay vòng ra squ eo ta cô ấy bảo: - Để bổn công chúa giúp cô nhé~

Ta liền đỏ mặt đẩy cô ấy ra, nhưng tay cô ấy đã cởi lớp áo choàng bên ngoài của ta: - Thả lỏng đi Hạ Hạ~

Mặc dù… Mặc dù bản thân ta được hầu hạ tắm rất nhiều lần nhưng… nhưng sao lần này ta lại rất ngại, mặt ta nóng bừng lên… ta không muốn cô ấy nhìn thấy thân thể của ta… tq giống như tìm cách trốn chạy khỏi con mãnh thú trước mặt vậy: - Ta… Ta tự cởi~

Cô ấy nghe vậy cúi đầu lên vai, ngửi lấy cổ của ta khiến người ta run lên vì ngứa ngáy, tay cô ấy vẫn di chuyển cởi từng lớp áo của ta: - Ưm~ Đừng… ta nhột quá~

Hơi thở của cô ấy phả vào cổ khiến ta càng ngứa hơn, giọng cô ấy đầy mị lực bảo: - Hạ Hạ nhạy cảm thật nha~ “ Chết tiệt! Ngay lúc này ta muốn đè nàng ấy dưới thân, càng muốn chiếm lấy cơ thể này của nàng ấy… không được ta phải bình tĩnh… nếu không nàng ấy sẽ sợ phát khóc mất! Phải bình tĩnh~ “

Cô ấy càng ôm chặt ta khiến ta càng nóng, càng ngứa ngáy, cô ấy cứ ngửi lấy cổ của ta khiến ta không thể đứng vững, tay cô ấy cứ cởi đến khi thân thể ta chỉ còn nội y cô ấy mới dừng lại. Tay cô ấy vuốt nhẹ vào lưng của ta khiến ta rùng mình: - Ưm…đừng mà~

Cô ấy hít một hơi dài rồi ngẩng mặt áp sát mặt ta: - Hạ Hạ ngại…nhìn dễ thương lắm~

Mặt ta càng ngày càng nóng, cơ thể cũng bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, cô ấy thuận thế bế ta lên, đưa ta bước sau tấm bình phong kia rồi ôm ta từ từ vào bồn tắm. Nước tấm ấm nóng thơm mùi hoa hồng khiến ta bất giác rùng mình, cô ẩy cẩn thận lấy khăn lau người cho ta: - Không… không phải nên ngồi ở thành bồn sao?

Cô ấy cười nhạt nhìn ta: - Nhưng không phải Hạ Hạ thích thế này hơn sao~



Ta đỏ mặt nhìn cô ấy… đôi mắt cô ấy… chứa đầy dục vọng nhìn ta… ta cũng nhìn chầm chầm vào đôi mắt ấy… cô ấy rất thuần thục lau người cho ta… hình như cô ấy rất rõ những điểm nhạy cảm trên cơ thể cùa ta… cô ấy cứ không ngừng dùng chiếc khăn ấy trêu chọc ta: - Ưm~ Đừng…chỗ đó… không phải~ Ư~

Ta ôm chặt cổ cô ấy, cô ấy thì thầm vào tai ta: - Nhìn ta đi Hạ Hạ~ Nhìn ta!

Ta kìm nén cơn nóng của bản thân ngẩng đầu nhìn cô ấy, mặt hai chúng ta lúc này đã rất gần nhau…nhìn gương mặt hoàn mĩ trước mặt này… ta… ta lại muốn nếm thử bờ môi căng mọng của cô ấy~ Rất… Rất muốn~ Cô ấy như nhìn thấu được suy nghĩ của ta nên càng lúc áp sát mặt lại gần ta: - Muốn thử không Hạ Hạ~ “ Nàng ấy…thật sự nàng ấy rất đẹp, dù thế nào cũng rất đẹp… đẹp đến mức ta sắp không kìm chế được bản thân mình rồi~ Hạ Hạ của ta~ “

Ta nghe vậy mặt càng nóng lên, ta…ta cũng muốn thử… chỉ một chút thôi nhưng mà… nhưng mà không được… thật sự không được… nhưng mà… ta… Cô ấy cong môi cười nhẹ xoay người áp sát ta vào thành bồn tắm, lúc này trước mắt ta là nữ nhân cao lớn và mãnh mẽ nhìn ta như một con mãnh thú nhìn con mồi của mình vậy. Khoảng khắc ta… nhìn thấy Tiểu Ý, gương mặt trước mắt này bỗng nhiên giống Tiểu Ý của ta…cô ấy áp mặt ta giọng nói quen thuộc vang lên bên tai ta… là giọng của Tiểu Ý: - Hạ Hạ~ “ Không được~ Nàng ấy sắp khóc rồi, ta phải kỉm chế! Không là nàng ấy sẽ òa lên mà khóc mất~ “

Ta nhìn người trước mặt thật ảo lẫn lộn chẳng biết liệu cô ấy có phải Tiểu Ý hay không? Bản thân ta thật sự chẳng biết đâu là thật đâu là mộng chỉ đưa tay ôm lấy cổ người trước mặt, Tiểu Ý càng tốt không phải cũng không sao, ta chỉ biết lúc này người ta ôm là Tiểu Ý của ta: - Tiểu…Tiểu Ý~

Bàn tay ấm áp ấy ôm chặt cơ thể ta, bỗng nhiên một cơn đau từ cổ truyền đến khiến ta rùng mình, run lên vì đau: - Ah~ Ưm…đừng cắn~ Ưm~ Đừng…đau~ Ư~

Cô ấy cắn cổ ta…cắn một lúc liền nhả ra nhìn ta rồi hôn vào trán của ta, tay cô ấy xoa xoa đầu ta: - Hạ Hạ thật nhạy cảm! Ngoan~ “ Chỉ mới cắn thôi mà đã như vậy rồi… nhưng không được! Bản thân phải kìm chế~ “

Ta nghe giọng nói của cô ấy…vẫn là giọng nói hững hờ mọi ngày khiến ta có chút…không nỡ, hụt hẫn trong lòng. Chẳng lẽ hình ảnh vừa rồi…chỉ là mộng của ta thôi sao? Ta tựa người vào thành bổn tắm cơn đau ở cổ khiến ta mếu máo nhìn cô ấy: - Đau~ Trưởng công chúa sao lại cắn ta?! Ta đau~

Cô ấy xoa đầu ta, hôn trán ta, ôm ta bảo: - Ừm ừm! Bổn công chúa xin lỗi~ Không đau, một lát sẽ hết thôi~ Không có mếu~

Tiểu Ý… làm ơn… em là trưởng công chúa phải không~ Nếu là sự thật làm ơn nói với ta đi có được không? Đừng cho ta sống trong sự nghi ngờ này mà… em đang trừng phạt ta sao Tiểu Ý~ Em trừng phạt ta thế nào cũng được nhưng làm ơn hay nói cho ta nếu em thật sự là trưởng công chúa được không~ Ta thật sự rất nhớ em. nhớ em rất nhiều… làm ơn đừng như trăng trong nước như người trong gương được không~ Tiểu Ý~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Phế Vật Lại Là Bảo Bối Tâm Can Của Trưởng Công Chúa Tây Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook