Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc
Chương 60: Nữ nhân của ta 4
Nha Tiểu Quyển
21/11/2013
Đột nhiên xuất hiện chuyển biến, Từ Mộc Dương kinh hãi, hắn thậm chí không kịp có bất cứ phản ứng nào, đã bị công kích, cả người “bịch” một tiếng ngã về phía sau.
"Âu Dương —— không cần ——"
Từ Mộc Dương nhìn Âu Dương Sùng Hoa đang thay mình chắn luồng lực kia, thê lương hét lên một tiếng.
Cho dù nam tử tóc trắng tại thời khắc Âu Dương Sùng Hoa lao ra, đã thu hồi khí lưu, nhưng hơn phân nửa vẫn đánh váo nàng.
Trong nháy mắt, trong phòng vang lên thanh âm xé rách..
Từ Mộc Dương chỉ cảm thấy tất cả trước mắt như một pha quay chậm, giống như là thời gian bị đọng lại.
Bóng trắng lắc lư trước mắt.
Bóng dáng quỷ dị của nam tử tóc trắng, dễ dàng vượt qua dòng khí lưu, tới trước mặt Âu Dương Sùng Hoa.
Quần áo hai người đều bị xé rách, mái tóc đều tung bay trong gió.
Âu Dương Sùng Hoa ánh mắt lạnh lẽo, nhìn thẳng nam tử tóc trắng.
"Vì sao?"
Đột ngột mở miệng hỏi, ngay Âu Dương Sùng Hoa cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ngực truyền đến cảm giác đau nhói, cũng có phần ấm áp, chính nàng cũng bắt đầu hoài nghi.
Mình rốt cuộc có biết hắn hay không?
"Nữ nhân bướng bỉnh, là muốn đã bị phạt ."
Nam tử tóc trắng đưa tay, cũng với lời nói thì tay đã đặt lên huyết ấn trên trán Âu Dương Sùng Hoa.
"A a a a ——"
Đầu đau như muốn nứt ra, cả người truyền đến cảm giác như bị xé rách.
Âu Dương Sùng Hoa thậm chí không nén được đau đớn, điên cuồng gào thét ra tiếng.
Huyết ấn lại bắt đầu chảy máu, hai người lại bị ánh sáng bao phủ.
Tay Âu Dương Sùng Hoa bắt được cánh tay nam tử tóc trắng, đau đớn làm cho nàng không cách nào khống chế mình, chỉ có thể dùng cái này để phát tiết.
Từ không trung truyền đến tiếng nói, từng câu từng chữ lọt vào tai Âu Dương Sùng Hoa.
"Ngươi nói, chúng ta là không phải vừa thấy đã yêu ?"
"Không, bởi vì nàng lần đầu tiên căn bản cũng không chú ý ta."
"Vậy chúng ta là cái gì?"
"Định mệnh."
"Định mệnh?"
"Định mệnh, cho ta gặp nàng, định mệnh, cho ta yêu nàng, định mệnh, cho nàng trở thành nữ nhân của ta, định mệnh, định mệnh của chúng ta gắn với nhau, định mệnh"
Hết thảy đều là định mệnh.
"Âu Dương —— không cần ——"
Từ Mộc Dương nhìn Âu Dương Sùng Hoa đang thay mình chắn luồng lực kia, thê lương hét lên một tiếng.
Cho dù nam tử tóc trắng tại thời khắc Âu Dương Sùng Hoa lao ra, đã thu hồi khí lưu, nhưng hơn phân nửa vẫn đánh váo nàng.
Trong nháy mắt, trong phòng vang lên thanh âm xé rách..
Từ Mộc Dương chỉ cảm thấy tất cả trước mắt như một pha quay chậm, giống như là thời gian bị đọng lại.
Bóng trắng lắc lư trước mắt.
Bóng dáng quỷ dị của nam tử tóc trắng, dễ dàng vượt qua dòng khí lưu, tới trước mặt Âu Dương Sùng Hoa.
Quần áo hai người đều bị xé rách, mái tóc đều tung bay trong gió.
Âu Dương Sùng Hoa ánh mắt lạnh lẽo, nhìn thẳng nam tử tóc trắng.
"Vì sao?"
Đột ngột mở miệng hỏi, ngay Âu Dương Sùng Hoa cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ngực truyền đến cảm giác đau nhói, cũng có phần ấm áp, chính nàng cũng bắt đầu hoài nghi.
Mình rốt cuộc có biết hắn hay không?
"Nữ nhân bướng bỉnh, là muốn đã bị phạt ."
Nam tử tóc trắng đưa tay, cũng với lời nói thì tay đã đặt lên huyết ấn trên trán Âu Dương Sùng Hoa.
"A a a a ——"
Đầu đau như muốn nứt ra, cả người truyền đến cảm giác như bị xé rách.
Âu Dương Sùng Hoa thậm chí không nén được đau đớn, điên cuồng gào thét ra tiếng.
Huyết ấn lại bắt đầu chảy máu, hai người lại bị ánh sáng bao phủ.
Tay Âu Dương Sùng Hoa bắt được cánh tay nam tử tóc trắng, đau đớn làm cho nàng không cách nào khống chế mình, chỉ có thể dùng cái này để phát tiết.
Từ không trung truyền đến tiếng nói, từng câu từng chữ lọt vào tai Âu Dương Sùng Hoa.
"Ngươi nói, chúng ta là không phải vừa thấy đã yêu ?"
"Không, bởi vì nàng lần đầu tiên căn bản cũng không chú ý ta."
"Vậy chúng ta là cái gì?"
"Định mệnh."
"Định mệnh?"
"Định mệnh, cho ta gặp nàng, định mệnh, cho ta yêu nàng, định mệnh, cho nàng trở thành nữ nhân của ta, định mệnh, định mệnh của chúng ta gắn với nhau, định mệnh"
Hết thảy đều là định mệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.