Vương Phi Si Ngốc Không Dễ Chọc
Chương 16: Trung tướng Âu Dương 4
Nha Tiểu Quyển
21/11/2013
Giáo sư Hà Điền chạy trở lại hầm băng, trên đường đi thấy tất cả mọi người bị bắn chết.
Không phải là kẻ thù đã đi tới hầm băng chứ, Âu Dương
Giáo sư Hà Điền nhìn bốn phía , tỏ ra hoảng sợ, cứ thế đi về hầm băng.
"Ầm!" Cùng lúc đó, một tiếng thét to.
"Âu Dương" Giáo sư Hà Điền thấy Âu Dương Sùng Hoa trong tích tắc, giống như thấy được cứu thế.
Khi ánh mắt của hắn chạm đến cánh tay trái đang chảy máu của Âu Dương Sùng Hoa không khỏi thấp giọng hô: "Âu Dương, cô bị thương."
Âu Dương Sùng Hoa lắc đầu, ánh mắt nhìn cánh tay trái mình bị bắn, trong đầu lại không ngừng tính toán cái gì.
"Còn có hai phát."
"Cái gì?" Giáo sư Hà Điền hoàn toàn không rõ Âu Dương Sùng Hoa nói gì.
"Còn có hai phát đạn, chỉ cần tiêu hao hết hai phát viên đạn, thì ta có biện pháp mang ông đến hầm băng." Âu Dương Sùng Hoa tựa ở trên vách tường, dùng sức thở dốc một hơi, trên cánh tay máu tươi vẫn chảy xuôi xuống.
Nàng kéo góc áo xuống, dùng sức quấn lên cánh tay bị thương của mình, đơn giản làm một ít biện pháp sau đó nhìn về phía Giáo sư Hà Điền, giảm thấp thanh âm xuống, nói : "Ta đếm đến mười thì ông lao ra."
"Âu Dương, việc này quá nguy hiểm, còn có bao nhiêu tên nữa?" Giáo sư Hà Điền thân mình run rẩy, dùng sức thở hổn hển. Hắn cơ hồ không cách nào đứng lên, đừng nói là chạy .
"Không biết." Âu Dương Sùng Hoa con ngươi sáng lóe lên, người mau lẹ nhảy chạy ra ngoài.
"Không biết?" Giáo sư Hà Điền quả thực không thể tin được, Âu Dương Sùng Hoa trả lời ngay thẳng như thế .
Giáo sư Hà Điền nghĩ ngợi."Tránh ra"
"Rầm rầm rầm!"
Trái tim của hắn tại đây liên tiếp như trong cuộc đấu súng, tưởng như nhảy ra khỏi lồng ngực, trời ạ!
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, căn bản không thấy được người, có thể viên đạn lại chuẩn xác bắn về phía hắn, nếu không có Âu Dương yểm hộ, hiện tại bộ não hắn nhất định nở hoa rồi.
"Chia ra ." Âu Dương Sùng Hoa tiếng quát khẽ, từ phía trước truyền đến.
Giáo sư Hà Điền tránh ở phía sau, hai tay nắm chặt, trong miệng không ngừng mà niệm: Phật tổ phù hộ.
Âu Dương Sùng Hoa nấp kín tại một chỗ khác, nàng dùng sức hít một hơi, tầm bắn đối phương hẳn là cách nàng khoảng 1500m gì đó.
Chỉ có điều, vũ khí trên tay người kia lực sát thương rất lớn Wilk trọng hình súng bắn tỉa, toàn bộ thương trường 1350MM, nòng súng trường 880MM, súng rỗng trọng thương khẩu sơ tốc mỗi giây 890 mét, tầm sát thương 1800 mét, hộp đạn dung lượng 7 phát.
Không phải là kẻ thù đã đi tới hầm băng chứ, Âu Dương
Giáo sư Hà Điền nhìn bốn phía , tỏ ra hoảng sợ, cứ thế đi về hầm băng.
"Ầm!" Cùng lúc đó, một tiếng thét to.
"Âu Dương" Giáo sư Hà Điền thấy Âu Dương Sùng Hoa trong tích tắc, giống như thấy được cứu thế.
Khi ánh mắt của hắn chạm đến cánh tay trái đang chảy máu của Âu Dương Sùng Hoa không khỏi thấp giọng hô: "Âu Dương, cô bị thương."
Âu Dương Sùng Hoa lắc đầu, ánh mắt nhìn cánh tay trái mình bị bắn, trong đầu lại không ngừng tính toán cái gì.
"Còn có hai phát."
"Cái gì?" Giáo sư Hà Điền hoàn toàn không rõ Âu Dương Sùng Hoa nói gì.
"Còn có hai phát đạn, chỉ cần tiêu hao hết hai phát viên đạn, thì ta có biện pháp mang ông đến hầm băng." Âu Dương Sùng Hoa tựa ở trên vách tường, dùng sức thở dốc một hơi, trên cánh tay máu tươi vẫn chảy xuôi xuống.
Nàng kéo góc áo xuống, dùng sức quấn lên cánh tay bị thương của mình, đơn giản làm một ít biện pháp sau đó nhìn về phía Giáo sư Hà Điền, giảm thấp thanh âm xuống, nói : "Ta đếm đến mười thì ông lao ra."
"Âu Dương, việc này quá nguy hiểm, còn có bao nhiêu tên nữa?" Giáo sư Hà Điền thân mình run rẩy, dùng sức thở hổn hển. Hắn cơ hồ không cách nào đứng lên, đừng nói là chạy .
"Không biết." Âu Dương Sùng Hoa con ngươi sáng lóe lên, người mau lẹ nhảy chạy ra ngoài.
"Không biết?" Giáo sư Hà Điền quả thực không thể tin được, Âu Dương Sùng Hoa trả lời ngay thẳng như thế .
Giáo sư Hà Điền nghĩ ngợi."Tránh ra"
"Rầm rầm rầm!"
Trái tim của hắn tại đây liên tiếp như trong cuộc đấu súng, tưởng như nhảy ra khỏi lồng ngực, trời ạ!
Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, căn bản không thấy được người, có thể viên đạn lại chuẩn xác bắn về phía hắn, nếu không có Âu Dương yểm hộ, hiện tại bộ não hắn nhất định nở hoa rồi.
"Chia ra ." Âu Dương Sùng Hoa tiếng quát khẽ, từ phía trước truyền đến.
Giáo sư Hà Điền tránh ở phía sau, hai tay nắm chặt, trong miệng không ngừng mà niệm: Phật tổ phù hộ.
Âu Dương Sùng Hoa nấp kín tại một chỗ khác, nàng dùng sức hít một hơi, tầm bắn đối phương hẳn là cách nàng khoảng 1500m gì đó.
Chỉ có điều, vũ khí trên tay người kia lực sát thương rất lớn Wilk trọng hình súng bắn tỉa, toàn bộ thương trường 1350MM, nòng súng trường 880MM, súng rỗng trọng thương khẩu sơ tốc mỗi giây 890 mét, tầm sát thương 1800 mét, hộp đạn dung lượng 7 phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.