Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia
Chương 51
Khánh Linh
26/06/2021
Nửa tháng sau, hoàng thượng tổ chức tiệc , buổi tiệc này là để công bố vị trí thái tử Thiên quốc. Hôm nay , đều rất đông đủ , ai cũng có mặt trừ hai tam vương và bát vương. Lúc sau , cô , Cửu vương, Nhị vương, Phù Dao cùng nhau tới đó , khi thấy họ các quan viên đều bàn tán xôn xao, họ chắc vị trí thái tử chắc chắn sẽ về tay Cửu vương . Một lát sau, hoàng thượng,thái hậu, cùng các vị phi tử đều tới, thái hậu vừa ngồi xuống liền nhìn về phía cô nở nụ cười dịu dàng , sau đó, buổi tiệc được bắt đầu, màn ca múa mở màn được bắt đầu , mọi người đều chăm chú xem ca múa, thời gian cứ dần trôi qua, ca múa kết thúc, lúc này hoàng thượng đứng dậy nhìn xuống dưới nói
Hôm nay , các vị ái khanh đã biết trẫm tổ chức buổi tiệc này để làm gì . Trẫm đã suy nghĩ một thời gian dài , cuối cùng trẫm cũng đã chọn được người sẽ kế vị trẫm
Mọi người đều nhìn hoàng thượng, vô cùng chú ý nghe hoàng thượng nói, lúc này hoàng thượng nói
Người này là .....Nhị vương Hoàng Diệu
Nghe thấy cái tên đó , mọi người rất kinh ngạc, họ cũng không ngờ nó lại rơi vào tay một người không có bất ký khả năng nào , lúc này Cửu vương nhìn hoàng thượng , lòng nhẹ nhõm , hắn cười nhẹ , nghĩ
Phụ hoàng vẫn tôn trọng quyết định của mình
Các vị ái khanh có ý kiến gì không ? Nếu không có thì cùng trẫm nâng ly chúc mừng thái tử Hoàng Diệu
Họ nâng ly lên , cùng nhau chức mừng, hoàng thượng thừa biết bên ngoài họ ủng hộ nhưng bên trong họ đều không phục . Nửa ngày trôi qua, buổi tiệc kết thúc, cô và cửu vương về phủ, họ vừa về được một lúc thì Nhị vương tới, hắn vào tìm Cửu vương, thấy Nhị vương , Cửu vương hỏi
Nhị ca , sao huynh lại tới đây?
Thiên Nhi, có phải đệ đã nói gì với phụ hoàng không?
Không có, đệ có nói gì đâu
Vậy thì sao phụ hoàng lại chọn ta chứ ?
Làm sao đệ biết được. Nhị ca huynh đừng có suy nghĩ nhiều làm gì cứ an tâm làm thái tử đi
Đúng lúc này, cô bước vào trên tay mang một đĩa bánh điểm tâm , cô đi tới đặt xuống bàn, nói
Nhị ca , Thiên nói đúng , huynh cứ an tâm làm thái tử đi
Muội . Hazzz thật là.... đành vậy chứ biết làm sao
Đêm hôm đó, cô và Cửu vương tới phủ tìm Nhị vương , họ chỉ đơn thuần ngồi uống trà trò chuyện, nhưng đúng lúc này Tử Nhan bước vào, nói
Nhị vương, vương gia, vương phi, bên ngoài có người bao vây
Bao nhiêu người?
6 người, hơn nữa thân thủ của bọn chúng cũng rất tốt
Lúc này cô nói
Nhị ca vừa lên chức thái tử thì liền gặp phiền phức
Vương phi giờ chúng ta cần làm gì? Có cần thuộc hạ loại bỏ chúng không?
Không cần , bắt sống chúng
Cô lấy trong người ra một gói bột nhỏ rồi đưa cho Tử Nhan, nói
Mê hương này đủ dùng rồi
Vương phi nếu bọn chúng bịp mặt thì làm sao mà ....
Yên tâm đi cái này thấm qua da
Xong khi chuẩn bị mọi thứ chờ bọn chúng , mấy người thổi tắt hết nến trong căn phòng chỉ để lại bóng tối. Nửa giờ sau, bọn chúng nghĩ Nhị vương đã ngủ lên nặng lẽ mở cách cửa ra , 6 người bọn chúng lặng lẽ tiến lại gần giường ngủ, lúc bọn họ tới gần thì bỗng vấp phải một sợi dây và sau đó những gói mê hương nhỏ rơi xuống , bọn chúng thấy vậy biết là có bẫy lên chạy ra ngoài nhưng chưa được mấy bước thì đều ngã xuống. Nửa nén hương sau, bọn chúng dần tỉnh dậy, nhìn những ánh nến được thắp lên thì bắt đầu dẫy dụa , nhưng không thoát được, họ đều bị Tử Nhan trói chặt lại, lúc này Cửu vương nói
Ai phái các ngươi tới đây?
Không ai cả
Cứng miệng ghê . Nhưng ...
Ánh mắt Cửu vương hướng về Tử Nhan , nói
Tử Nhan , ngươi chặt từng ngón tay của chúng xuống, nhớ cử nửa nén hương thì chặt một ngón
Dạ vương gia
Ngay sau đó, Tử Nhan đi tới cắt từng ngón tay của từng người một, trong căn phòng toàn tiếng kêu la thảm thiết, lúc này Cửu vương lại nói
Ta hỏi một lần nữa ai phái các người tới đây?
Bọn chúng cố gắng im lặng nhưng vẻ mặt đầy sự lo lắng , nửa nén hương đã hết Tử Nhan lại đi tới cắt thêm của bọn chúng một ngón tay nữa , tiếng kêu gào thảm thiết lại tiếp tục phát ra , lúc này Cửu vương nói
Không nói cũng không sao. Tử Nhan ngươi cứ tiếp tục nhớ hết tay thì đến chân nha
Dạ
Nghe thấy câu nói , mặt bọn chúng tái lại, nhưng vẫn không mở miệng, lúc sau thời gian một nén hương lại hết , Tử Nhan đang đi dần đến bọn chúng , thấy vậy một tên liên tục nói
Là đại vương gia, đại vương gia , làm ơn tha cho ta đi
Là đại vương gia
Phải
Nhị vương nghe thấy thì rất kinh ngạc, nói
Sao lại là đại ca ? Sao có thể ?
Cô nói
Nhị ca , huynh bây giờ là thái tử đương nhiên không vừa mắt hắn rồi
Nhị vương vẻ mặt buồn rầu khi nghe thấy lời cô nói , đúng lúc này, tên đã khai ra tung tích, nói
Vương gia , ta đã nói rồi có thể tha cho ta không ?
Đương nhiên , thả hắn ra đi
Cô đi tới gần bọn chúng, nhìn họ , ngay sau đó, tên kia được thả ra , hắn quay người rời đi nhưng ngay sau đó thì lao đến cô, hắn giang đôi tay định bóp cổ cô thì bỗng dưng dừng lại , vẻ mặt hắn hiện ra sự đau đớn , đúng lúc đó, Cửu vương và Nhị vương đi nhanh tới , vẻ mặt lo lắng nói
Tiểu Nguyệt, không sao chứ?
Nguyệt , nàng có sao không?
Không sao
Nhị vương nghe vậy thì an tâm, hắn chuyển dần ánh mắt sang tên kia , nhìn hắn bất động với bộ dáng này , Nhị vương liền nói
Tiểu Nguyệt, hắn sao vậy?
Muội chỉ khiến hắn bất động thôi
Đúng lúc này, những thị vệ trong phủ đi tới, đứng đầu đám binh lính này là An Hạo , hắn vào trong quỳ xuống nói, vẻ mặt hắn đầy sự miễn cưỡng
Vương gia , thuộc hạ tới trễ mong vương gia trách phạt
Thôi...
Cô thấy vậy , liền ngắt lời Nhị vương , nói
Phạt đương nhiên phải phạt
Nhị vương nhìn cô , vẻ mặt khó xử , thấy vậy cô nói nhỏ với hắn
Nhị ca , muội thay huynh dậy dỗ bị bọn chúng
Nhưng....
Nhị ca, nghe nàng ấy đi
Nhị vương đứng nhìn cô đi đến gần hắn , ngay lúc này, hắn bỗng đứng dậy, vừa thấy vậy cô lấy bao kiếm đánh thật mạnh vào chân hắn làm hắn quỳ xuống, thấy như thế hắn liền lộ ra vẻ khó chịu, nói
Cửu vương phi, người làm gì vậy?
Ngươi. Không biết vì sao ta làm vậy sao?
Cửu vương phi, mong người nói rõ
Ồ , thật sự không biết sao ? Vậy để ta nói cho ngươi, thứ nhất : Ngươi vừa nhìn Nhị ca ta bằng cái ánh mắt gì vậy ? Khinh thường sao? Thứ hai: Ai cho ngươi đứng dậy mà ngươi đứng
Thuộc hạ...
Nhị ca, bình thường hiền lành thật , nhưng đó không phải là cái cớ để các ngươi coi khinh huynh ấy. Các ngươi nên biết huynh ấy bây giờ là thái tử, tương lai sẽ là vua của Thiên quốc , các ngươi đối với huynh ấy như vậy sao ?
Thuộc hạ...
Ta vừa nói sẽ phạt ngươi , ta nói được làm được , ngươi bây giờ ra ngoài quỳ ở đó đến sáng cho ta
Tiểu Nguyệt, không cần nặng vậy đâu
Nhị ca huynh bây giờ là thái tử,huynh không thể như trước đây được, huynh cần phải thay đổi
Nhưng, ta ...
Thôi , huynh từ từ suy nghĩ đi, còn 6 người này thì huynh muốn xử lý sao thì tùy huynh . Nhưng nhị ca , nếu huynh còn như này thì huynh không thể bảo vệ được người huynh quan tâm đâu
Nói xong cô kéo Cửu vương về phủ, Nhị vương trong căn phòng yên lặng suy nghĩ ,
Tiểu Nguyệt nói đúng, nếu mình cứ như vậy thì không thể bảo vệ được người mình yêu thương thậm chí còn trở thành gánh nặng cho họ
Nhị vương nhìn đám người đó , ánh mắt rất kiên định, nói
Đem mấy người này ra ngoài , giết toàn bộ
Nghe thấy câu nói của Nhị vương , các binh lính rất kinh ngạc, rồi ngoan ngoãn làm theo lời hắn.
Hôm nay , các vị ái khanh đã biết trẫm tổ chức buổi tiệc này để làm gì . Trẫm đã suy nghĩ một thời gian dài , cuối cùng trẫm cũng đã chọn được người sẽ kế vị trẫm
Mọi người đều nhìn hoàng thượng, vô cùng chú ý nghe hoàng thượng nói, lúc này hoàng thượng nói
Người này là .....Nhị vương Hoàng Diệu
Nghe thấy cái tên đó , mọi người rất kinh ngạc, họ cũng không ngờ nó lại rơi vào tay một người không có bất ký khả năng nào , lúc này Cửu vương nhìn hoàng thượng , lòng nhẹ nhõm , hắn cười nhẹ , nghĩ
Phụ hoàng vẫn tôn trọng quyết định của mình
Các vị ái khanh có ý kiến gì không ? Nếu không có thì cùng trẫm nâng ly chúc mừng thái tử Hoàng Diệu
Họ nâng ly lên , cùng nhau chức mừng, hoàng thượng thừa biết bên ngoài họ ủng hộ nhưng bên trong họ đều không phục . Nửa ngày trôi qua, buổi tiệc kết thúc, cô và cửu vương về phủ, họ vừa về được một lúc thì Nhị vương tới, hắn vào tìm Cửu vương, thấy Nhị vương , Cửu vương hỏi
Nhị ca , sao huynh lại tới đây?
Thiên Nhi, có phải đệ đã nói gì với phụ hoàng không?
Không có, đệ có nói gì đâu
Vậy thì sao phụ hoàng lại chọn ta chứ ?
Làm sao đệ biết được. Nhị ca huynh đừng có suy nghĩ nhiều làm gì cứ an tâm làm thái tử đi
Đúng lúc này, cô bước vào trên tay mang một đĩa bánh điểm tâm , cô đi tới đặt xuống bàn, nói
Nhị ca , Thiên nói đúng , huynh cứ an tâm làm thái tử đi
Muội . Hazzz thật là.... đành vậy chứ biết làm sao
Đêm hôm đó, cô và Cửu vương tới phủ tìm Nhị vương , họ chỉ đơn thuần ngồi uống trà trò chuyện, nhưng đúng lúc này Tử Nhan bước vào, nói
Nhị vương, vương gia, vương phi, bên ngoài có người bao vây
Bao nhiêu người?
6 người, hơn nữa thân thủ của bọn chúng cũng rất tốt
Lúc này cô nói
Nhị ca vừa lên chức thái tử thì liền gặp phiền phức
Vương phi giờ chúng ta cần làm gì? Có cần thuộc hạ loại bỏ chúng không?
Không cần , bắt sống chúng
Cô lấy trong người ra một gói bột nhỏ rồi đưa cho Tử Nhan, nói
Mê hương này đủ dùng rồi
Vương phi nếu bọn chúng bịp mặt thì làm sao mà ....
Yên tâm đi cái này thấm qua da
Xong khi chuẩn bị mọi thứ chờ bọn chúng , mấy người thổi tắt hết nến trong căn phòng chỉ để lại bóng tối. Nửa giờ sau, bọn chúng nghĩ Nhị vương đã ngủ lên nặng lẽ mở cách cửa ra , 6 người bọn chúng lặng lẽ tiến lại gần giường ngủ, lúc bọn họ tới gần thì bỗng vấp phải một sợi dây và sau đó những gói mê hương nhỏ rơi xuống , bọn chúng thấy vậy biết là có bẫy lên chạy ra ngoài nhưng chưa được mấy bước thì đều ngã xuống. Nửa nén hương sau, bọn chúng dần tỉnh dậy, nhìn những ánh nến được thắp lên thì bắt đầu dẫy dụa , nhưng không thoát được, họ đều bị Tử Nhan trói chặt lại, lúc này Cửu vương nói
Ai phái các ngươi tới đây?
Không ai cả
Cứng miệng ghê . Nhưng ...
Ánh mắt Cửu vương hướng về Tử Nhan , nói
Tử Nhan , ngươi chặt từng ngón tay của chúng xuống, nhớ cử nửa nén hương thì chặt một ngón
Dạ vương gia
Ngay sau đó, Tử Nhan đi tới cắt từng ngón tay của từng người một, trong căn phòng toàn tiếng kêu la thảm thiết, lúc này Cửu vương lại nói
Ta hỏi một lần nữa ai phái các người tới đây?
Bọn chúng cố gắng im lặng nhưng vẻ mặt đầy sự lo lắng , nửa nén hương đã hết Tử Nhan lại đi tới cắt thêm của bọn chúng một ngón tay nữa , tiếng kêu gào thảm thiết lại tiếp tục phát ra , lúc này Cửu vương nói
Không nói cũng không sao. Tử Nhan ngươi cứ tiếp tục nhớ hết tay thì đến chân nha
Dạ
Nghe thấy câu nói , mặt bọn chúng tái lại, nhưng vẫn không mở miệng, lúc sau thời gian một nén hương lại hết , Tử Nhan đang đi dần đến bọn chúng , thấy vậy một tên liên tục nói
Là đại vương gia, đại vương gia , làm ơn tha cho ta đi
Là đại vương gia
Phải
Nhị vương nghe thấy thì rất kinh ngạc, nói
Sao lại là đại ca ? Sao có thể ?
Cô nói
Nhị ca , huynh bây giờ là thái tử đương nhiên không vừa mắt hắn rồi
Nhị vương vẻ mặt buồn rầu khi nghe thấy lời cô nói , đúng lúc này, tên đã khai ra tung tích, nói
Vương gia , ta đã nói rồi có thể tha cho ta không ?
Đương nhiên , thả hắn ra đi
Cô đi tới gần bọn chúng, nhìn họ , ngay sau đó, tên kia được thả ra , hắn quay người rời đi nhưng ngay sau đó thì lao đến cô, hắn giang đôi tay định bóp cổ cô thì bỗng dưng dừng lại , vẻ mặt hắn hiện ra sự đau đớn , đúng lúc đó, Cửu vương và Nhị vương đi nhanh tới , vẻ mặt lo lắng nói
Tiểu Nguyệt, không sao chứ?
Nguyệt , nàng có sao không?
Không sao
Nhị vương nghe vậy thì an tâm, hắn chuyển dần ánh mắt sang tên kia , nhìn hắn bất động với bộ dáng này , Nhị vương liền nói
Tiểu Nguyệt, hắn sao vậy?
Muội chỉ khiến hắn bất động thôi
Đúng lúc này, những thị vệ trong phủ đi tới, đứng đầu đám binh lính này là An Hạo , hắn vào trong quỳ xuống nói, vẻ mặt hắn đầy sự miễn cưỡng
Vương gia , thuộc hạ tới trễ mong vương gia trách phạt
Thôi...
Cô thấy vậy , liền ngắt lời Nhị vương , nói
Phạt đương nhiên phải phạt
Nhị vương nhìn cô , vẻ mặt khó xử , thấy vậy cô nói nhỏ với hắn
Nhị ca , muội thay huynh dậy dỗ bị bọn chúng
Nhưng....
Nhị ca, nghe nàng ấy đi
Nhị vương đứng nhìn cô đi đến gần hắn , ngay lúc này, hắn bỗng đứng dậy, vừa thấy vậy cô lấy bao kiếm đánh thật mạnh vào chân hắn làm hắn quỳ xuống, thấy như thế hắn liền lộ ra vẻ khó chịu, nói
Cửu vương phi, người làm gì vậy?
Ngươi. Không biết vì sao ta làm vậy sao?
Cửu vương phi, mong người nói rõ
Ồ , thật sự không biết sao ? Vậy để ta nói cho ngươi, thứ nhất : Ngươi vừa nhìn Nhị ca ta bằng cái ánh mắt gì vậy ? Khinh thường sao? Thứ hai: Ai cho ngươi đứng dậy mà ngươi đứng
Thuộc hạ...
Nhị ca, bình thường hiền lành thật , nhưng đó không phải là cái cớ để các ngươi coi khinh huynh ấy. Các ngươi nên biết huynh ấy bây giờ là thái tử, tương lai sẽ là vua của Thiên quốc , các ngươi đối với huynh ấy như vậy sao ?
Thuộc hạ...
Ta vừa nói sẽ phạt ngươi , ta nói được làm được , ngươi bây giờ ra ngoài quỳ ở đó đến sáng cho ta
Tiểu Nguyệt, không cần nặng vậy đâu
Nhị ca huynh bây giờ là thái tử,huynh không thể như trước đây được, huynh cần phải thay đổi
Nhưng, ta ...
Thôi , huynh từ từ suy nghĩ đi, còn 6 người này thì huynh muốn xử lý sao thì tùy huynh . Nhưng nhị ca , nếu huynh còn như này thì huynh không thể bảo vệ được người huynh quan tâm đâu
Nói xong cô kéo Cửu vương về phủ, Nhị vương trong căn phòng yên lặng suy nghĩ ,
Tiểu Nguyệt nói đúng, nếu mình cứ như vậy thì không thể bảo vệ được người mình yêu thương thậm chí còn trở thành gánh nặng cho họ
Nhị vương nhìn đám người đó , ánh mắt rất kiên định, nói
Đem mấy người này ra ngoài , giết toàn bộ
Nghe thấy câu nói của Nhị vương , các binh lính rất kinh ngạc, rồi ngoan ngoãn làm theo lời hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.