Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia

Chương 178: Kẻ đáng trách nhất

... trôi sông tu tiên

07/08/2023

Quản sự vừa nói vừa chú ý đến sự thay đổi trên nét mặt của Vương gia, phát hiện không có phán ứng gì mới tiếp tục nói.

“Tuy rằng thân thế Vương phi không thoải mái nhưng vẫn mạnh mẽ xử lý một đám nô tài ngỗ ngược, chấn chính lại toàn bộ biệt trang, nắm chắc mọi việc trong lòng bàn tay, từ đó tới nay, Vương phi cũng chưa từng chịu qua uất ức nào nữa, chỉ cần hạ nhân làm việc tốt sẽ không thiếu một phân tiền thướng, bọn họ đương nhiên cũng sẽ càng tận tâm và trung thành hơn, ngoài ra, giống như những gì Vương gia thấy, Vương phi rất có hứng thú với y thuật, lúc đầu còn cho người mua về không ít sách y để đọc, sau đó liền tự mình trồng dược liệu”.

Một đoạn này của quán sự tất nhiên đều đã qua một lượt trau chuốt, nay đã khác xưa, ông ta lo lắng Vương gia Vương phi sẽ vì những kẻ ớ trong biệt trang đã lạnh nhạt với Vương phi lúc đầu mà tính sổ!

Không biết Cơ Vấn Thiên có cảm nhận được sự dè dặt của ông ta hay không, chỉ là thỉnh thoảng hỏi một vài chi tiết trong quá trình ông ta thuật lại, không nhìn ra là hài lòng hay bất mãn, loại thái độ mập mờ nước đôi này càng khiến ông ta căng thẳng tới mức mồ hôi đầm đìa như mưa.

Sau khi quản sự thuật lại tất cả những gì mà bản thân có thể nhớ ra, xung quanh liền rơi vào một mảnh trầm lặng.

Ồng ta không hiếu sao có cảm giác bầu không khí xung quanh mang

đến cho người ta áp lực rất lớn, cũng có thể là ảo giác do tâm lý chột dạ lo sợ của bản thân gây ra.

Một lúc lâu sau, Cơ Vấn Thiên mới lạnh giọng nói: “Chuyện những kẻ trong biệt trang sơ suất với Vương phi năm đó, nếu Vương phi không trừng trị các ngươi, bản Vương cũng sẽ không tính toán nữa, nhưng sau này tất cả công việc của biệt trang sẽ toàn quyền giao lại cho Vương phi xử lý, khế ước của biệt trang hay khế ước bán thân của các ngươi đều ở trong tay Vương phi, ngươi nên biết phải làm thế nào”.

Sai lầm nghiêm trọng nhất năm đó là bản thân đã thờ ơ với hai mẫu tử họ, hắn thực sự không có tư cách chỉ trích sự lãnh đạm của người khác, suy cho cùng, những kẻ đó không phải là chịu ảnh hướng của hắn mới đối xử lạnh nhạt với Thích Vy sao? Nếu thực sự

muốn trừng phạt, người đáng bị trừng phạt nhất cũng là hắn.

Quản sự lập tức nghiêm mặt đáp: “Xin Vương gia yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ trung thành với Vương phi, tuyệt đối không dám hai lòng”.

“Tốt nhất là như vậy”.

Vườn thuốc trong thôn trang chiếm khoảng một phần năm diện tích ruộng nương, một nhóm người hái thảo dược phân công hợp tác phải mất hai ngày mới có thể thu gom toàn bộ, khoảng thời gian sau đó Cơ Vấn Thiên cùng Thích Vy liền có thể tự do hoạt động rồi.



Cơ Vấn Thiên lần này tới Ninh thành chỉ để đồng hành, không còn mục đích nào khác, cho nên Thích Vy dự định làm gì hắn liền làm theo.

Sáng sớm ngày thứ ba, sau khi dùng xong bữa sáng đơn giản, Thích Vy liền kéo theo hắn tới tư trang của mình tại Việt Thành.

Trước đây nàng không ít lần đưa Cơ Cẩm Dương tới Việt Thành, trong biệt trang không phải không có người xuất phát từ tò mò hoặc bí mật không thể cho người khác biết mà theo dõi nàng, nhưng tất cả đều bị cắt đuôi, hơn nữa sau khi xong việc còn dùng đủ các loại lý do để xử lý.

Cứ như vậy cũng không còn ai dám dám thăm dò xem nàng rốt cuộc vẫn luôn chạy ra ngoài để làm gì nữa.

Trên đường tới đây, Cơ Vấn Thiên trái lại đã nghe qua nàng qua có mua một thôn trang, cũng treo một tấm biển ‘y viện’ ở bên ngoài giống như ở đường

Bạch Hổ trong kinh, người thạo nghề vừa nhìn liền biết đây là nơi khám chữa bệnh, hơn nữa còn là địa bàn của Thánh Thủ Tiên’.

Có người muốn tìm nàng khám bệnh liền tự phát đem theo thù lao hậu hĩnh tìm tới.

Đương nhiên đế tránh bị người khác nắm được tất cả ‘hang ổ’ của mình, trong tay Thích Vy vẫn còn một hai nơi không treo biển, dùng làm nơi lánh nạn khi cần thiết, chuyện này không cần đặc biệt đề cập đến làm gì.

Bình thường khi nàng không có mặt tại Việt Thành, ở đây chỉ có vài người phụ trách trông nom thôn trang, nếu có người đến tìm thì để họ đăng ký trước, đợi khi nàng tới sẽ tùy tình hình mà đi gặp một vài người.

Đã gần hai tháng kể từ khi nàng và Cơ Cấm Dương rời đi, thời gian nói dài không dài, nhưng cũng không ngắn, sau khi đến nơi, Hồng Liên chủ động tìm người trông nom thôn trang đế kiểm tra sổ sách, liệt kê danh sách những vị khách đến thời gian gần đây, được khoảng hơn chục người, thời gian từ hai tháng trước đến hôm qua.

Sau khi Hồng Liên đọc xong danh sách của ngày hôm qua liền cầm đi tìm Thích Vy.

Lúc này, Thích Vy đang dẫn Cơ Vấn Thiên đi tham quan xung quanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook