Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Chương 153: Lần đầu đến
... trôi sông tu tiên
05/08/2023
Hồng Liên quái dị nhìn Hình Tranh, sau đó mới nhìn về phía chủ tử nhà mình, nói: “Ngày thường ngoài việc giúp SƯ phụ quan tâm đến những bệnh nhân phù hợp thì chính mình cũng chỉ cải trang đi chấn trị cho một ít dân chúng bình thường đế tích lũy kinh nghiệm, những dân chúng kia được chữa khỏi bệnh cảm kích còn không kịp, không thế nào lấy oán báo ân, chỉ có điều nếu như phải chọn ra một nghỉ phạm thì chắc chỉ có…”
Thích Vy tiếp lời: “Nữ nhân áo vàng bị hư thai”.
Hồng Liên gật đầu, nói: “Lúc ấy nàng ta muốn chủ tử rời khỏi kỉnh thành, chủ tử không đồng ý, đám người đánh lén lúc ấy nhìn thấy ta cũng liền mở miệng uy hiếp ta, nói muốn sống thì phải nhanh chóng rời khỏi kinh thành, còn bức hỏi ta chủ tử đang ờ phòng nào”.
Đáng tiếc, chủ tử của nàng ta không ở cùng trong y viện, những người đó từ đầu đến cuối đều không gặp được mục tiêu của bọn họ.
Vừa nghe đến câu rời khỏi kinh thành, sắc mặt của Cơ Vấn Thiên,
Thích Vy cùng với Cơ cẩm Dương càng khó coi hơn. Cơ Vấn Thiên thì nghĩ, hắn khó khăn lắm mới ổn định được với Thích Vy, đảm bảo trong vòng năm năm người cũng sẽ không rời khỏi vương phủ, thế mà lại có kẻ dám phá hỏng kế hoạch của hắn?
Còn hai mẹ con kia thì nghĩ, bọn họ còn chưa kiếm được đủ tiền, sao có thế rời khỏi kinh thành?
Bầu không khí trong xe ngựa càng lúc càng ngưng trọng, ngay cả Hình Tranh cũng bất giác ngồi cách xa Cơ Vấn Thiên một chút. Lúc này, Hồng Liên tiếp tục nói: “Cũng may ngày thường trong y viện cũng được bố trí một chút, không đế cho những người đó thực hiện được âm mưu, bọn chúng vừa mới bước vào chủ viện không bao lâu liền trúng chiêu, hiện tại đều bị nhốt ở trong, cũng chưa chết, giữ lại một hơi chờ chủ tử qua đó xử trf
Hình Tranh:
Trong chuyện này hắn ta không hề có đất dụng võ!
Hình Tranh hồ nghi đánh giá Hồng Liên, nhìn sao cũng nhìn không ra vị này còn là một cao thủ có thể một mình chế phục mấy tẽn hung phạm.
Hồng Liên: Tất nhiên là không thế rồi!
Nếu như Nam Tinh canh giữ y viện thì nàng ta có lẽ còn có thể trực tiếp dùng vũ lực giải quyết vấn đề, nhưng Hồng Liên chỉ biết y thuật chứ cũng giống như Thích Vy hoàn toàn không có chút sức mạnh gì, cho nên cũng không thể dùng vũ lực giải quyết được.
“Vậy vết thương trên người ngươi thì sao?”, Thích Vy nhíu mày nói.
Hồng Liẻn trả lời: “Do khõng may trong số những người xông vào lúc ấy có một người đi sai đường đến phòng hạ nhân cho nên không hoàn toàn trúng chiêu, ngược lại còn kinh động đến mấy hạ nhân đang ngủ say, ta cùng bọn họ phải cùng nhau tốn chút công phu mới có thể chế phục được, cho nẻn mới bị chút vết thương ngoài da”.
Hồng Liên giải thích xong, Thích Vy liền giải thích với Cơ Vấn Thiên về bệnh nhân bị hư thai đó.
Cơ Vấn Thiên cùng Hình Tranh nghe vậy thì nhíu mày, người trước thì còn kiềm chế được, nhưng người sau đã tức giận nói: “Nữ tử đó tự bản thân không đứng đắn mới làm ra chuyện xấu, vậy mà còn dám đến tập kích người giúp ả ta giải quyết vấn đề sao! Đúng là lòng lang dạ SÓI!”
Nam Tinh lại liếc mắt nói: “Chính vì muốn dàn xếp mọi chuyện cho nẽn ả ta mới phái người đến đuối chủ tử đi!”
Hình Tranh gản cổ nói: “Vậy cũng không thế dùng loại thủ đoạn độc ác này, có bản lĩnh thì liền làm theo lời vương phỉ nói, lấy ra mười vạn tám ngàn lượng ngân phiếu!”
Cơ Vấn Thiên hừ lạnh nói: “Bản vương còn không thế lấy ra được hơn mười vạn lượng bạc sao?”
“Ặc”, Hình Tranh cứng đờ, một lúc mới phản ứng lại được, lời này của hắn ta chẳng phải đang khiến mọi người hiếu lầm hắn ta muốn vương phi rời khỏi vương gia hay sao!
Hình Tranh gãi gãi đầu, ngượng ngùng bật cười hai tiếng, thành thật ngậm miệng lại không nói gì nữa.
Trong lúc nói chuyện thì đoàn người đã đến trước cửa y viện.
Hạ nhản bên trong đều bị kinh hãi bởi tình huống đặc biệt này cho nên đều bị Hồng Liên tạm thời đuổi đi, trong y viện lúc này ngoài trừ một đám hung phạm bị nhốt trong phòng củi thì không còn ai khác.
Vừa đến thì Cơ Vấn Thiên đã vô cùng khí phách vung tay lên, đế cho các hộ vệ mình mang đến bao vây y viện, vừa có thế đề phòng đám người đến tập kích sẽ không chạy thoát, vừa có thế đảm bảo chung quanh không có nhân sĩ khả nghi khác đang quan sát.
Đương nhiên, đế tránh có người bên ngoài đế ý tới mối liên hệ giữa hắn và “Thánh Thủ Tiên“, hắn cũng không thật sự công khai xuất hiện ở cửa y viện mà vòng sang bên hông, cùng xe ngựa đi vào.
Hồng Liên dẫn đường ờ phía trước, Cơ Vấn Thiên cùng Hình Tranh vừa đi theo vừa liếc mắt đánh giá tiểu viện này.
Tuy Cơ Vấn Thiên biết rõ Thích Vy đã chuẩn bị đường lui cho mình ở chỗ này, nhưng hắn chưa từng đích thân tớl đây, hôm nay chính là lần đầu tiên.
Thích Vy tiếp lời: “Nữ nhân áo vàng bị hư thai”.
Hồng Liên gật đầu, nói: “Lúc ấy nàng ta muốn chủ tử rời khỏi kỉnh thành, chủ tử không đồng ý, đám người đánh lén lúc ấy nhìn thấy ta cũng liền mở miệng uy hiếp ta, nói muốn sống thì phải nhanh chóng rời khỏi kinh thành, còn bức hỏi ta chủ tử đang ờ phòng nào”.
Đáng tiếc, chủ tử của nàng ta không ở cùng trong y viện, những người đó từ đầu đến cuối đều không gặp được mục tiêu của bọn họ.
Vừa nghe đến câu rời khỏi kinh thành, sắc mặt của Cơ Vấn Thiên,
Thích Vy cùng với Cơ cẩm Dương càng khó coi hơn. Cơ Vấn Thiên thì nghĩ, hắn khó khăn lắm mới ổn định được với Thích Vy, đảm bảo trong vòng năm năm người cũng sẽ không rời khỏi vương phủ, thế mà lại có kẻ dám phá hỏng kế hoạch của hắn?
Còn hai mẹ con kia thì nghĩ, bọn họ còn chưa kiếm được đủ tiền, sao có thế rời khỏi kinh thành?
Bầu không khí trong xe ngựa càng lúc càng ngưng trọng, ngay cả Hình Tranh cũng bất giác ngồi cách xa Cơ Vấn Thiên một chút. Lúc này, Hồng Liên tiếp tục nói: “Cũng may ngày thường trong y viện cũng được bố trí một chút, không đế cho những người đó thực hiện được âm mưu, bọn chúng vừa mới bước vào chủ viện không bao lâu liền trúng chiêu, hiện tại đều bị nhốt ở trong, cũng chưa chết, giữ lại một hơi chờ chủ tử qua đó xử trf
Hình Tranh:
Trong chuyện này hắn ta không hề có đất dụng võ!
Hình Tranh hồ nghi đánh giá Hồng Liên, nhìn sao cũng nhìn không ra vị này còn là một cao thủ có thể một mình chế phục mấy tẽn hung phạm.
Hồng Liên: Tất nhiên là không thế rồi!
Nếu như Nam Tinh canh giữ y viện thì nàng ta có lẽ còn có thể trực tiếp dùng vũ lực giải quyết vấn đề, nhưng Hồng Liên chỉ biết y thuật chứ cũng giống như Thích Vy hoàn toàn không có chút sức mạnh gì, cho nên cũng không thể dùng vũ lực giải quyết được.
“Vậy vết thương trên người ngươi thì sao?”, Thích Vy nhíu mày nói.
Hồng Liẻn trả lời: “Do khõng may trong số những người xông vào lúc ấy có một người đi sai đường đến phòng hạ nhân cho nên không hoàn toàn trúng chiêu, ngược lại còn kinh động đến mấy hạ nhân đang ngủ say, ta cùng bọn họ phải cùng nhau tốn chút công phu mới có thể chế phục được, cho nẻn mới bị chút vết thương ngoài da”.
Hồng Liên giải thích xong, Thích Vy liền giải thích với Cơ Vấn Thiên về bệnh nhân bị hư thai đó.
Cơ Vấn Thiên cùng Hình Tranh nghe vậy thì nhíu mày, người trước thì còn kiềm chế được, nhưng người sau đã tức giận nói: “Nữ tử đó tự bản thân không đứng đắn mới làm ra chuyện xấu, vậy mà còn dám đến tập kích người giúp ả ta giải quyết vấn đề sao! Đúng là lòng lang dạ SÓI!”
Nam Tinh lại liếc mắt nói: “Chính vì muốn dàn xếp mọi chuyện cho nẽn ả ta mới phái người đến đuối chủ tử đi!”
Hình Tranh gản cổ nói: “Vậy cũng không thế dùng loại thủ đoạn độc ác này, có bản lĩnh thì liền làm theo lời vương phỉ nói, lấy ra mười vạn tám ngàn lượng ngân phiếu!”
Cơ Vấn Thiên hừ lạnh nói: “Bản vương còn không thế lấy ra được hơn mười vạn lượng bạc sao?”
“Ặc”, Hình Tranh cứng đờ, một lúc mới phản ứng lại được, lời này của hắn ta chẳng phải đang khiến mọi người hiếu lầm hắn ta muốn vương phi rời khỏi vương gia hay sao!
Hình Tranh gãi gãi đầu, ngượng ngùng bật cười hai tiếng, thành thật ngậm miệng lại không nói gì nữa.
Trong lúc nói chuyện thì đoàn người đã đến trước cửa y viện.
Hạ nhản bên trong đều bị kinh hãi bởi tình huống đặc biệt này cho nên đều bị Hồng Liên tạm thời đuổi đi, trong y viện lúc này ngoài trừ một đám hung phạm bị nhốt trong phòng củi thì không còn ai khác.
Vừa đến thì Cơ Vấn Thiên đã vô cùng khí phách vung tay lên, đế cho các hộ vệ mình mang đến bao vây y viện, vừa có thế đề phòng đám người đến tập kích sẽ không chạy thoát, vừa có thế đảm bảo chung quanh không có nhân sĩ khả nghi khác đang quan sát.
Đương nhiên, đế tránh có người bên ngoài đế ý tới mối liên hệ giữa hắn và “Thánh Thủ Tiên“, hắn cũng không thật sự công khai xuất hiện ở cửa y viện mà vòng sang bên hông, cùng xe ngựa đi vào.
Hồng Liên dẫn đường ờ phía trước, Cơ Vấn Thiên cùng Hình Tranh vừa đi theo vừa liếc mắt đánh giá tiểu viện này.
Tuy Cơ Vấn Thiên biết rõ Thích Vy đã chuẩn bị đường lui cho mình ở chỗ này, nhưng hắn chưa từng đích thân tớl đây, hôm nay chính là lần đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.