Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Chương 272: Quyên tặng sao?
... trôi sông tu tiên
17/08/2023
“Những mô hình này bản vương phi đều dùng quen tay rồi, không thể tặng cho Thái y viện được”.
Trên mặt một nhóm lão thái y xung quanh lập tức tỏ vẻ tiếc nuối.
Thích Vy mím mím môi, sau đó mới bổ sung thêm nửa câu sau:”… Tuy nhiên Thái y viện có thể dựa trên những mô hình này để tạo ra bản sao, nếu trong quá trình chế tạo có điều gì vướng mắc, có thể trưng cầu ý kiến của Thanh Đại hoặc Hồng Liên bên cạnh bản vương phi”.
Các thái y lập tức vui mừng khôn xiết: “Vậy thì tốt quá rồi!”
“Đa tạ sự cao cả của Dục vương
phi!”
“Có những thứ tốt này, về sau chúng ta đào tạo đệ tử cũng dễ dàng hơn nhiều”.
“Chỉ là ta trước mắt vẫn chưa hiểu rõ cách sử dụng cụ thể của những mô hình này, e rằng còn cần vương phi giảng giải một phen…”
Nói đoạn tất cả đều giương đôi mắt ngập tràn háo hức nhìn Thích Vy.
Thích Vy:
Tuy rằng nàng đã sớm đoán được bản thân nhất định phải phổ cập hướng dẫn họ một số kiến thức liên quan nhưng khi bọn họ chủ động nhắc tới vẫn cảm thấy nhóm lão già này đúng là quá gian xảo mà.
“Bản vương phi không thể cả ngày ở lại Thái y viện, mỗi ngày chỉ có thể bảo đảm một đến hai tiếng làm thời gian giao lưu”.
Chúng thái y vội vàng gật đầu: “Được!”
Phán viện đại nhân thăm dò hỏi: “Vậy có phải hôm nay có thể bắt đầu ngay rồi không…”
Thích Vy hít sâu một hơi: “Được, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi”.
Tiếp đó tất cả thái y đều vô cùng thành thật tự mình tìm một vị trí ngồi xuống, lên dây cót chăm chú nghe Thích Vy giải thích hai loại mô hình cơ bẳp và nội tạng mà mình không hiểu lắm.
Nào cơ bắp to, cơ hai đầu, cơ bụng, cơ lưng ngực…
Còn có cấu tạo của các cơ quan nội tạng như tim gồm tâm nhĩ trái, tâm nhĩ phải, tâm thất trái, tâm thất phải, van ba lá, van hai lá…
Những nội dung này có chút khiến các thái y nghe tới choáng váng đầu óc, tuy không hiểu gì nhưng vẫn cảm thấy vô cùng tuyệt diệu, cũng có vài thứ khiến họ đột nhiên giác ngộ trong giây lát, hiểu ra một số vấn đề nan giải còn mù mờ trong quá khứ.
Những điều Thích Vy giải thích chưa chắc đã hữu dụng với họ trong tương lai, nhưng quá trình nâng cao tri thức chính là quá trình trưởng thành tiến bộ, là tiếp tục thừa kế, do đó bất kể họ có hiểu hay không, mọi người đều lắng nghe rất nghiêm túc, tạm thời viết ra những điểm chưa rõ, sau này lại thảo luận nghiên cứu sau.
Một tiếng đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, tất cả đều cảm thấy mới nghe qua một cái gì đó hời hợt mặt ngoài nhưng còn chưa đã ghiền mà Thích Vy đã dừng lại.
“Hôm nay xây dựng cho mọi người một số khái niệm cơ bản, những nội dung chi tiết hơn thì để ngày mai thôi”.
Một thứ gì đó mới mẻ dù có hấp dẫn đến đâu cũng cần có thời gian đế tiêu hóa, không thể một hơi nói xong, sau này nếu nghe không hiểu lại yêu cầu nàng giảng lại một lần như vậy mới gọi là phiền phức.
Các thái y cũng không phải những người lỗ mãng, đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, tuy rằng trong lòng còn nhiều vấn đề nóng lòng muốn tìm ra đáp án nhưng cũng không nói gì thêm.
Thời gian còn lại liền cùng Thích Vy trao đổi về những ca bệnh trước đây của nàng, trong đó còn có người hỏi nàng trước kia làm thế nào nhìn ra được vụ sảy thai của Hoàng Nhược Lâm.
Nếu trực tiếp bắt mạch, trước khi cơ thể của Hoàng Nhược Lâm được chữa lành hoàn toàn thì chẩn đoán ra dấu vết trái lại là chuyện bình thường, nhưng chỉ dựa vào màu sắc liền có thể nhìn ra bí mật đến cả đương sự cũng hận không thể chôn vùi chặt chẽ? Có phải là có công thức bí mật độc đáo nào không?
Thích Vy: Hoàn toàn không có, đơn giản chỉ vì thầy thuốc điều trị chính của nàng ta chính là nàng.
Tuy nhiên, người của Thái y viện đều đã tìm sẵn một lý do tốt đẹp cho nàng, vậy nàng liền tát nước theo mưa vậy, ừm, không sai! Nói đúng lắm! Chính vì có công thức bí mật do đó không thể tiết lộ cho các người được.
Một số bệnh nhân gần đây của nàng như Trần Quý Dương, Giang Mộc Hàn, thậm chí là Thích Cẩm Vinh đều là mục tiêu dò hỏi của Thái y viện, một hồi thảo luận như vậy lại là một tiếng đồng hồ nữa thấm thoắt trôi qua, mắt thấy sắc trời đã muộn, Thích Vy mới cắt ngang những câu hỏi vẫn không ngừng nối tiếp nhau kia của họ mà cáo từ rời đi.
Tình trạng này vẫn tiếp diễn mấy ngày sau đó, cho đến khi Thích Vy giải thích xong một vài điều cơ bản về ngoại khoa, còn giúp các thái y giải quyết rất nhiều vấn đề khó khăn do thời đại hạn chế gây ra, khiến họ không tránh khỏi chộn rộn trong lòng.
Trên mặt một nhóm lão thái y xung quanh lập tức tỏ vẻ tiếc nuối.
Thích Vy mím mím môi, sau đó mới bổ sung thêm nửa câu sau:”… Tuy nhiên Thái y viện có thể dựa trên những mô hình này để tạo ra bản sao, nếu trong quá trình chế tạo có điều gì vướng mắc, có thể trưng cầu ý kiến của Thanh Đại hoặc Hồng Liên bên cạnh bản vương phi”.
Các thái y lập tức vui mừng khôn xiết: “Vậy thì tốt quá rồi!”
“Đa tạ sự cao cả của Dục vương
phi!”
“Có những thứ tốt này, về sau chúng ta đào tạo đệ tử cũng dễ dàng hơn nhiều”.
“Chỉ là ta trước mắt vẫn chưa hiểu rõ cách sử dụng cụ thể của những mô hình này, e rằng còn cần vương phi giảng giải một phen…”
Nói đoạn tất cả đều giương đôi mắt ngập tràn háo hức nhìn Thích Vy.
Thích Vy:
Tuy rằng nàng đã sớm đoán được bản thân nhất định phải phổ cập hướng dẫn họ một số kiến thức liên quan nhưng khi bọn họ chủ động nhắc tới vẫn cảm thấy nhóm lão già này đúng là quá gian xảo mà.
“Bản vương phi không thể cả ngày ở lại Thái y viện, mỗi ngày chỉ có thể bảo đảm một đến hai tiếng làm thời gian giao lưu”.
Chúng thái y vội vàng gật đầu: “Được!”
Phán viện đại nhân thăm dò hỏi: “Vậy có phải hôm nay có thể bắt đầu ngay rồi không…”
Thích Vy hít sâu một hơi: “Được, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu thôi”.
Tiếp đó tất cả thái y đều vô cùng thành thật tự mình tìm một vị trí ngồi xuống, lên dây cót chăm chú nghe Thích Vy giải thích hai loại mô hình cơ bẳp và nội tạng mà mình không hiểu lắm.
Nào cơ bắp to, cơ hai đầu, cơ bụng, cơ lưng ngực…
Còn có cấu tạo của các cơ quan nội tạng như tim gồm tâm nhĩ trái, tâm nhĩ phải, tâm thất trái, tâm thất phải, van ba lá, van hai lá…
Những nội dung này có chút khiến các thái y nghe tới choáng váng đầu óc, tuy không hiểu gì nhưng vẫn cảm thấy vô cùng tuyệt diệu, cũng có vài thứ khiến họ đột nhiên giác ngộ trong giây lát, hiểu ra một số vấn đề nan giải còn mù mờ trong quá khứ.
Những điều Thích Vy giải thích chưa chắc đã hữu dụng với họ trong tương lai, nhưng quá trình nâng cao tri thức chính là quá trình trưởng thành tiến bộ, là tiếp tục thừa kế, do đó bất kể họ có hiểu hay không, mọi người đều lắng nghe rất nghiêm túc, tạm thời viết ra những điểm chưa rõ, sau này lại thảo luận nghiên cứu sau.
Một tiếng đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, tất cả đều cảm thấy mới nghe qua một cái gì đó hời hợt mặt ngoài nhưng còn chưa đã ghiền mà Thích Vy đã dừng lại.
“Hôm nay xây dựng cho mọi người một số khái niệm cơ bản, những nội dung chi tiết hơn thì để ngày mai thôi”.
Một thứ gì đó mới mẻ dù có hấp dẫn đến đâu cũng cần có thời gian đế tiêu hóa, không thể một hơi nói xong, sau này nếu nghe không hiểu lại yêu cầu nàng giảng lại một lần như vậy mới gọi là phiền phức.
Các thái y cũng không phải những người lỗ mãng, đương nhiên cũng hiểu được đạo lý này, tuy rằng trong lòng còn nhiều vấn đề nóng lòng muốn tìm ra đáp án nhưng cũng không nói gì thêm.
Thời gian còn lại liền cùng Thích Vy trao đổi về những ca bệnh trước đây của nàng, trong đó còn có người hỏi nàng trước kia làm thế nào nhìn ra được vụ sảy thai của Hoàng Nhược Lâm.
Nếu trực tiếp bắt mạch, trước khi cơ thể của Hoàng Nhược Lâm được chữa lành hoàn toàn thì chẩn đoán ra dấu vết trái lại là chuyện bình thường, nhưng chỉ dựa vào màu sắc liền có thể nhìn ra bí mật đến cả đương sự cũng hận không thể chôn vùi chặt chẽ? Có phải là có công thức bí mật độc đáo nào không?
Thích Vy: Hoàn toàn không có, đơn giản chỉ vì thầy thuốc điều trị chính của nàng ta chính là nàng.
Tuy nhiên, người của Thái y viện đều đã tìm sẵn một lý do tốt đẹp cho nàng, vậy nàng liền tát nước theo mưa vậy, ừm, không sai! Nói đúng lắm! Chính vì có công thức bí mật do đó không thể tiết lộ cho các người được.
Một số bệnh nhân gần đây của nàng như Trần Quý Dương, Giang Mộc Hàn, thậm chí là Thích Cẩm Vinh đều là mục tiêu dò hỏi của Thái y viện, một hồi thảo luận như vậy lại là một tiếng đồng hồ nữa thấm thoắt trôi qua, mắt thấy sắc trời đã muộn, Thích Vy mới cắt ngang những câu hỏi vẫn không ngừng nối tiếp nhau kia của họ mà cáo từ rời đi.
Tình trạng này vẫn tiếp diễn mấy ngày sau đó, cho đến khi Thích Vy giải thích xong một vài điều cơ bản về ngoại khoa, còn giúp các thái y giải quyết rất nhiều vấn đề khó khăn do thời đại hạn chế gây ra, khiến họ không tránh khỏi chộn rộn trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.