Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Chương 73: Tác oai tác quái (2)
... trôi sông tu tiên
03/08/2023
Trần Quý Dương bĩu môi, miệng lẩm bẩm câu gì đó rồi nhanh chóng cười ha ha chào Thích Vy một tiếng “biểu tẩu”, hoàn toàn không cảm thấy xấu hổ khi bị bắt quả tang nói xấu sau lưng người khác.
Không chỉ thế mà còn chủ động tiếp tục chủ đề trước đó: “Biểu ca, có phải huynh nghe những lời ta vừa nói rồi không? Vậy thì ta nói luôn với huynh, sao huynh lại có ý nghĩ để các thị thiếp ở Vương phủ đi làm ruộng vậy.
Các chủ mẫu ở kinh thành đều xuất thân từ nhà quyền quý, chưa từng làm việc này, đúng là mới mẻ”.
Những người khác: “…”
Lục Bắc Thần tiện tay lấy một miếng bánh trên bàn nhét vào miệng Trần Quý Dương: “Chẳng phải lúc nãy ngươi nói đói rồi sao, ăn chút gì đi…”, rồi bớt nói lại.
“Ưm ưm!”, Trần Quý Dương bất mãn trợn mắt hừ một tiếng với Lục Bắc Thần, Lục Bắc Thần nói: “Nghe không hiểu à, ngươi mau câm miệng lại”.
“Ưm ưm ưm”, Trần Quý Dương có cảm giác lông mao toàn thân sắp dựng thẳng.
Thích Vy chỉ nhìn vào cách họ ở cùng nhau là biết quan hệ khá thân thiết, thấy Trần Quý Dương bị bánh trong miệng làm cho nghẹn, nàng bèn cẩn thận chủ động rót cho hắn ta một tách trà rồi đưa sang: “Uống đi”.
Trần Quý Dương vốn dĩ muốn tranh luận với Lục Bắc Thần lập tức nhận lấy tách trà, vẻ mặt hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn nhanh chóng uống cạn tách trà.
“Hơ, suýt nữa thì ta nghẹn chết rồi. Lục Bắc Thần! Ngươi cố ý muốn giết ta phải không?”
Lục Bắc Thần nói: “Ngươi nói nhiều quá”.
Trong lúc hai người đó cãi nhau, Cơ Vấn Thiên đã kéo Thích Vy ngồi xuống, thấp giọng kể vài chuyện về Lục Bắc Thần và Trần Quý Dương cho nàng.
Nhà họ Lục là gia tộc võ tướng có danh tiếng ở Đại Ân, phụ thân của Lục Bắc Thần là Định Viễn Hầu từng kề vai sát cánh với Tiên hoàng thế hệ trước, lập được không ít chiến tích, được phong tước Định Viễn Hầu, sau đó cha Lục về hưu, Lục Bắc Thần là thế tử Hầu phủ cùng ra chiến trường lập công với Cơ Vấn Thiên.
Sau khi về, phụ thân hắn ta qua đời sớm vì di chứng do chiến đấu ở chiến trường lưu lại, dĩ nhiên hắn ta cũng trở thành người thừa kế tước vị, trở thành Định Viễn Hầu mới.
Hiện giờ Định Viễn Hầu phủ chỉ còn lại hai dòng máu trực hệ là hắn ta và Lục Thanh Sương, các chi thứ còn lại đều ở những nơi khác, được coi là gia tộc ”neo đơn” trong các danh gia vọng tộc ở kinh thành, nhưng trong tay Lục Bắc Thần cũng nắm giữ binh quyền nhất định, là người có thực quyền trong giới quý tộc, có địa vị không thấp trong kinh.
Còn Trần Quý Dương, so với hai người có thực quyền và khả năng vượt trội như Cơ Vấn Thiên và Lục Bắc Thần thì quả thật có một sự cách biệt khá lớn, hắn ta nổi tiếng nhất có lẽ là “quậy”.
Thân là tiểu hầu gia của Tĩnh An Hầu phủ, em rể của Hoàng đế, Trần Quý Dương là một trong những công tử nổi tiếng nhất kinh thành, ngày thường chỉ thích ăn uống vui chơi, tác oai tác quái gây sự vô cớ, giờ có nói ba ngày ba đêm thì cũng không hết những ”chiến tích” mà hắn ta từng làm, trong đó có không ít chuyện mà ngay cả Cơ Vấn Thiên ở biên cương năm năm chưa về cũng đều đã nghe được.
Thích Vy tò mò hỏi, Cơ Vấn Thiên bèn chọn vài chuyện để kể, chẳng hạn như vị hôn thê của bạn hắn ta vốn được bạn bè giới thiệu lại bị một tên công tử khác giành mất, hắn ta dẫn theo mấy người nữa trùm bao tải đối phương, còn cho đối phương uống xuân dược, ném vào trong thanh lâu, ”chơi” với cả đám kỹ nữ một ngày một đêm mới loạng choạng rời đi, cuối cùng vẫn là hắn ta cố ý báo cho người trong nhà đối phương đến đem người về.
Chuyện này đã bị mọi người trong kinh bàn tán trong một thời gian, dĩ nhiên chuyện của vị hôn thê cũ của hắn ta và công tử kia không thành, đối phương muốn quay lại tìm người bạn của Trần Quý Dương, nhưng đối phương cũng không ưa gì nàng ta, có thể bị người ta dụ dỗ một lần thì sẽ có lần thứ hai, trừ khi muốn có thêm cặp sừng mới nhú sau khi thành hôn, bằng không ai dám lấy?
Tin tức nàng ta đã đính hôn nhưng cặp kè với người khác lại lan truyền trong kinh, gia đình tiểu thư kia bất lực không còn cách nào khác đành phải gả nàng ta cho một thương gia giàu có ở nơi khác để tránh gió.
Lại một chuyện khác, con cháu nhà quyền quý nào đó có thanh danh tốt ở bên ngoài, rất xem thường đám công tử ăn chơi như Trần Quý Dương, mỗi lần gặp mặt là cứ thích chế nhạo hắn ta hết lần này đến lần khác. Trong lúc không nhẫn nhịn được, Trần Quý Dương lén theo đuôi con cháu nhà quyền quý đó cả tháng trời, sau đó nói cho cả thành biết đối phương nuôi tình nhân bên ngoài, còn có con ngoài giá thú, dẫn đến không chỉ chính thất của đối phương náo loạn đến mức gà bay chó sủa, mà tên kia cũng mất luôn công việc béo bở Sứ Bộ.
Đối phương vừa mất việc vừa mất sạch danh tiếng, hắn ta còn chạy đến trước mặt đối phương ăn miếng trả miếng, tận lực chế giễu khiêu khích khiến đối phương tức đến mức lao vào đánh nhau với hắn ta, cả hai người bị đánh cho bầm tím, sưng hết cả mặt.
Sau đó, Trần Quý Dương bị Tĩnh An Hầu nhốt trong nhà một tháng, sau khi được thả ra hắn ta vẫn cho rằng mình đã làm được việc tốt, vạch trần bộ mặt thật của một kẻ đạo đức giả, gặp ai cũng khoe khoang. Nhưng không ngờ hành vi không biết kiêng dè của hắn ta lại khiến nhiều người e sợ, lo là một khi không hợp ý thì hắn ta sẽ vạch trần bí mật nhỏ riêng tư của mình.
Những người trong gia tộc quyền quý khác khi nhắc đến Trần Quý Dương cũng lộ ra vẻ phức tạp, không khỏi lắc đầu.
Thích Vy nghe xong cũng cảm thấy buồn cười, Trần Quý Dương này đúng là một con quái tinh, ỷ vào thân phận của mình, không ai dám làm gì mà hắn ta muốn làm gì thì làm.
Không chỉ thế mà còn chủ động tiếp tục chủ đề trước đó: “Biểu ca, có phải huynh nghe những lời ta vừa nói rồi không? Vậy thì ta nói luôn với huynh, sao huynh lại có ý nghĩ để các thị thiếp ở Vương phủ đi làm ruộng vậy.
Các chủ mẫu ở kinh thành đều xuất thân từ nhà quyền quý, chưa từng làm việc này, đúng là mới mẻ”.
Những người khác: “…”
Lục Bắc Thần tiện tay lấy một miếng bánh trên bàn nhét vào miệng Trần Quý Dương: “Chẳng phải lúc nãy ngươi nói đói rồi sao, ăn chút gì đi…”, rồi bớt nói lại.
“Ưm ưm!”, Trần Quý Dương bất mãn trợn mắt hừ một tiếng với Lục Bắc Thần, Lục Bắc Thần nói: “Nghe không hiểu à, ngươi mau câm miệng lại”.
“Ưm ưm ưm”, Trần Quý Dương có cảm giác lông mao toàn thân sắp dựng thẳng.
Thích Vy chỉ nhìn vào cách họ ở cùng nhau là biết quan hệ khá thân thiết, thấy Trần Quý Dương bị bánh trong miệng làm cho nghẹn, nàng bèn cẩn thận chủ động rót cho hắn ta một tách trà rồi đưa sang: “Uống đi”.
Trần Quý Dương vốn dĩ muốn tranh luận với Lục Bắc Thần lập tức nhận lấy tách trà, vẻ mặt hơi mất tự nhiên, nhưng vẫn nhanh chóng uống cạn tách trà.
“Hơ, suýt nữa thì ta nghẹn chết rồi. Lục Bắc Thần! Ngươi cố ý muốn giết ta phải không?”
Lục Bắc Thần nói: “Ngươi nói nhiều quá”.
Trong lúc hai người đó cãi nhau, Cơ Vấn Thiên đã kéo Thích Vy ngồi xuống, thấp giọng kể vài chuyện về Lục Bắc Thần và Trần Quý Dương cho nàng.
Nhà họ Lục là gia tộc võ tướng có danh tiếng ở Đại Ân, phụ thân của Lục Bắc Thần là Định Viễn Hầu từng kề vai sát cánh với Tiên hoàng thế hệ trước, lập được không ít chiến tích, được phong tước Định Viễn Hầu, sau đó cha Lục về hưu, Lục Bắc Thần là thế tử Hầu phủ cùng ra chiến trường lập công với Cơ Vấn Thiên.
Sau khi về, phụ thân hắn ta qua đời sớm vì di chứng do chiến đấu ở chiến trường lưu lại, dĩ nhiên hắn ta cũng trở thành người thừa kế tước vị, trở thành Định Viễn Hầu mới.
Hiện giờ Định Viễn Hầu phủ chỉ còn lại hai dòng máu trực hệ là hắn ta và Lục Thanh Sương, các chi thứ còn lại đều ở những nơi khác, được coi là gia tộc ”neo đơn” trong các danh gia vọng tộc ở kinh thành, nhưng trong tay Lục Bắc Thần cũng nắm giữ binh quyền nhất định, là người có thực quyền trong giới quý tộc, có địa vị không thấp trong kinh.
Còn Trần Quý Dương, so với hai người có thực quyền và khả năng vượt trội như Cơ Vấn Thiên và Lục Bắc Thần thì quả thật có một sự cách biệt khá lớn, hắn ta nổi tiếng nhất có lẽ là “quậy”.
Thân là tiểu hầu gia của Tĩnh An Hầu phủ, em rể của Hoàng đế, Trần Quý Dương là một trong những công tử nổi tiếng nhất kinh thành, ngày thường chỉ thích ăn uống vui chơi, tác oai tác quái gây sự vô cớ, giờ có nói ba ngày ba đêm thì cũng không hết những ”chiến tích” mà hắn ta từng làm, trong đó có không ít chuyện mà ngay cả Cơ Vấn Thiên ở biên cương năm năm chưa về cũng đều đã nghe được.
Thích Vy tò mò hỏi, Cơ Vấn Thiên bèn chọn vài chuyện để kể, chẳng hạn như vị hôn thê của bạn hắn ta vốn được bạn bè giới thiệu lại bị một tên công tử khác giành mất, hắn ta dẫn theo mấy người nữa trùm bao tải đối phương, còn cho đối phương uống xuân dược, ném vào trong thanh lâu, ”chơi” với cả đám kỹ nữ một ngày một đêm mới loạng choạng rời đi, cuối cùng vẫn là hắn ta cố ý báo cho người trong nhà đối phương đến đem người về.
Chuyện này đã bị mọi người trong kinh bàn tán trong một thời gian, dĩ nhiên chuyện của vị hôn thê cũ của hắn ta và công tử kia không thành, đối phương muốn quay lại tìm người bạn của Trần Quý Dương, nhưng đối phương cũng không ưa gì nàng ta, có thể bị người ta dụ dỗ một lần thì sẽ có lần thứ hai, trừ khi muốn có thêm cặp sừng mới nhú sau khi thành hôn, bằng không ai dám lấy?
Tin tức nàng ta đã đính hôn nhưng cặp kè với người khác lại lan truyền trong kinh, gia đình tiểu thư kia bất lực không còn cách nào khác đành phải gả nàng ta cho một thương gia giàu có ở nơi khác để tránh gió.
Lại một chuyện khác, con cháu nhà quyền quý nào đó có thanh danh tốt ở bên ngoài, rất xem thường đám công tử ăn chơi như Trần Quý Dương, mỗi lần gặp mặt là cứ thích chế nhạo hắn ta hết lần này đến lần khác. Trong lúc không nhẫn nhịn được, Trần Quý Dương lén theo đuôi con cháu nhà quyền quý đó cả tháng trời, sau đó nói cho cả thành biết đối phương nuôi tình nhân bên ngoài, còn có con ngoài giá thú, dẫn đến không chỉ chính thất của đối phương náo loạn đến mức gà bay chó sủa, mà tên kia cũng mất luôn công việc béo bở Sứ Bộ.
Đối phương vừa mất việc vừa mất sạch danh tiếng, hắn ta còn chạy đến trước mặt đối phương ăn miếng trả miếng, tận lực chế giễu khiêu khích khiến đối phương tức đến mức lao vào đánh nhau với hắn ta, cả hai người bị đánh cho bầm tím, sưng hết cả mặt.
Sau đó, Trần Quý Dương bị Tĩnh An Hầu nhốt trong nhà một tháng, sau khi được thả ra hắn ta vẫn cho rằng mình đã làm được việc tốt, vạch trần bộ mặt thật của một kẻ đạo đức giả, gặp ai cũng khoe khoang. Nhưng không ngờ hành vi không biết kiêng dè của hắn ta lại khiến nhiều người e sợ, lo là một khi không hợp ý thì hắn ta sẽ vạch trần bí mật nhỏ riêng tư của mình.
Những người trong gia tộc quyền quý khác khi nhắc đến Trần Quý Dương cũng lộ ra vẻ phức tạp, không khỏi lắc đầu.
Thích Vy nghe xong cũng cảm thấy buồn cười, Trần Quý Dương này đúng là một con quái tinh, ỷ vào thân phận của mình, không ai dám làm gì mà hắn ta muốn làm gì thì làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.