Chương 88: Ngoại truyện
Tình Đình Phi Lai
27/02/2016
Trích đoạn quyển V:
Hắn cúi người xuống dò xét, hơi thỏ ấm áp mang theo cảm giác áp bách vi diệu, những nụ hôn tinh tế như mưa dừng trên môi nàng.
Nguyễn Miên Miên có chút khẩn trương, gắt gao xoắn tay lại, trong lòng tò mò, hắn vừa rồi rõ ràng đã uống dược đắng như vậy, nhưng vì sao nàng lại cảm thấy nụ hôn này có chút ngọt ngào?
*
“Miên Nhi…nàng biết không? Trên thế giới thống khổ nhất chính là trong lòng có chuyện mà không thể nói ra, ta chưa bao giờ để ý nàng là thái tử phi của Tiêu Nguyệt, điều ta để ý chính là nàng là muội muội của ta!”
“Dung Triệt…huynh biết không? Trên thế giới thống khổ nhất, không phải trong lòng có chuyện mà không thể nói ra, mà là miệng phải nói ra những lời không thật lòng, muội không yêu huynh, không yêu một chút nào, thật sự…
*
Thái giám đem mâm đồ ăn đặt lên bàn, Nguyễn Miên Miên nhìn kỹ, ặc!
“Dưa chuột bạo cây hoa cúc?”
“Đúng vậy Miên Nhi…tối hôm qua ở tiệc tối nàng đã nói dưa chuột bạo cây hoa cúc, vid vậy ta liền phân phó ngự phòng đi làm đồ ăn này…”
Tiêu Nguyệt cứ tưởng thật ư, Nguyễn Miên Miên suýt chút nữa lệ rơi đầy mặt, nếu Tiêu Nguyệt biết hàm nghĩa thật sự của dưa chuột bạo cây hoa cúc nhất định sẽ khóc to!
*
“Ngươi là cầm thú! Không được đụng vào ta!”
Trà Long Tĩnh buông nàng ra, nhìn nhìn quần áo gọn gàng của mình, cười nói: “Nàng đã thấy qua người nào mặc quần áo thế này mà là cầm thú sao?”
Nguyễn Miên Miên cảm thấy một trận gió lạnh, “Cầm thú mặc xong quần áo, không phải là mặt người dạ thú?”
*
Tiêu Nguyệt phát hiện tình yêu bị cấm đoán giữa Nguyên Miên Miên và Dung Triệt sẽ có phản ứng như thês nào?
Mị dược của Nguyễn Miên Miên ai sẽ giải?
Lần đầu tiên của nàng sẽ cho ai?
Hắn cúi người xuống dò xét, hơi thỏ ấm áp mang theo cảm giác áp bách vi diệu, những nụ hôn tinh tế như mưa dừng trên môi nàng.
Nguyễn Miên Miên có chút khẩn trương, gắt gao xoắn tay lại, trong lòng tò mò, hắn vừa rồi rõ ràng đã uống dược đắng như vậy, nhưng vì sao nàng lại cảm thấy nụ hôn này có chút ngọt ngào?
*
“Miên Nhi…nàng biết không? Trên thế giới thống khổ nhất chính là trong lòng có chuyện mà không thể nói ra, ta chưa bao giờ để ý nàng là thái tử phi của Tiêu Nguyệt, điều ta để ý chính là nàng là muội muội của ta!”
“Dung Triệt…huynh biết không? Trên thế giới thống khổ nhất, không phải trong lòng có chuyện mà không thể nói ra, mà là miệng phải nói ra những lời không thật lòng, muội không yêu huynh, không yêu một chút nào, thật sự…
*
Thái giám đem mâm đồ ăn đặt lên bàn, Nguyễn Miên Miên nhìn kỹ, ặc!
“Dưa chuột bạo cây hoa cúc?”
“Đúng vậy Miên Nhi…tối hôm qua ở tiệc tối nàng đã nói dưa chuột bạo cây hoa cúc, vid vậy ta liền phân phó ngự phòng đi làm đồ ăn này…”
Tiêu Nguyệt cứ tưởng thật ư, Nguyễn Miên Miên suýt chút nữa lệ rơi đầy mặt, nếu Tiêu Nguyệt biết hàm nghĩa thật sự của dưa chuột bạo cây hoa cúc nhất định sẽ khóc to!
*
“Ngươi là cầm thú! Không được đụng vào ta!”
Trà Long Tĩnh buông nàng ra, nhìn nhìn quần áo gọn gàng của mình, cười nói: “Nàng đã thấy qua người nào mặc quần áo thế này mà là cầm thú sao?”
Nguyễn Miên Miên cảm thấy một trận gió lạnh, “Cầm thú mặc xong quần áo, không phải là mặt người dạ thú?”
*
Tiêu Nguyệt phát hiện tình yêu bị cấm đoán giữa Nguyên Miên Miên và Dung Triệt sẽ có phản ứng như thês nào?
Mị dược của Nguyễn Miên Miên ai sẽ giải?
Lần đầu tiên của nàng sẽ cho ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.