Chương 3
Vô Tử Lăng
31/08/2014
30 phút sau.
Nó thấy người nhẹ đi, đôi mắt cũng trĩu nặng. Từ từ đi vào giấc mộng.
- Tiểu thư, người mau tỉnh dậy đi, đừng làm Y Nhi sợ.
Nó khẽ cựa mình, đôi mắt khó nhọc từ từ hé mở.
Đập vào mắt nó là một người con gái cực kì cực kì xinh đẹp nha. Sống mũi thẳng, hai cánh mũi phập phồng lên xuống rất đáng yêu. Đôi mắt to, tròn, long lanh như nước. Làn da trắng mịn màng như tuyết. Quả thật vô cùng quyến rũ lòng người.
Lướt đôi mắt sắc lạnh nhận xét về con người này. Nó muốn xem đây có phải là người đáng tin hay không. Nhưng thực ra điều này cũng không quan trọng lắm bởi vì chuyện nó biến cô ta thành người của mình chỉ là ngày một ngày hai mà thôi. Căn bản chỉ là nhìn để đánh giá cô ta có xứng đáng đủ tố chất hay không thôi. Nhưng nó biết, sắc đẹp của cô ta có thể lợi dụng được.
Mải suy nghĩ nhưng nó vẫn nhận ra ra cái cô gái tên Y Nhi kia biết cô đã tỉnh.
- Tiểu thư, người đã tỉnh?
Nhẹ gật đầu, đôi mắt nhìn ra mông lung vô định. Bây giờ trời đã tối, không như khung cảnh ở thành phố trước đây, muốn ngắm sao còn khó hơn ra biển Đông bắt cá heo. Bây giờ thì có thể thoải mải mà ngắm.
Đừng nói nó là người lãnh cảm(ờ thì cũng có một chút hơi đáng kể) nó rất thích ngắm sao. Mỗi lần có việc gì, nó đều đi ra ngắm sao. Nhìn chòm Bắc Đẩu xác định phương hướng.
Nó nhớ, năm lên 4, mẹ nó giải thích cho nó nghĩa của cái tên Tinh Mặc. Đó là không bao giờ để ý đến cái gì, vô tư, vô lo mà sống nhưng là theo nghĩa tích cực. Còn theo nghĩa tiêu cực là nó chẳng để ý đến cái gì, luôn đứng ở trên cao, cô độc, lạnh lẽo. Bà đã nói, sẽ không để nó trở thành nghĩa tiêu cực nhưng giờ đây, sự thật như thế nào ai cũng hiểu rõ.
Một tuần, nó không nói quá 5 câu. Một câu không quá 10 từ. Nếu trong một tuần nói đến 3 câu quá 10 từ thì cả tuần đó có cạy miệng cũng đừng mong nó nói.
Tinh Mặc muôn năm vẫn là Tinh Mặc. Cho dù có xuyên không thì cũng không thể thay đổi được con người nó.
Cất giọng nhẹ nhàng, nó khẽ nở một nụ cười chế giễu
- Tôi là ai?
Cô gái tên Y Nhi đó có vẻ kinh ngạc, sau đó, nước mắt lã chã rơi. Gió nhẹ thổi vào mang theo mấy giọt nước mắt nhẹ bay. Thật là một khung cảnh phong tình.
Nó thấy người nhẹ đi, đôi mắt cũng trĩu nặng. Từ từ đi vào giấc mộng.
- Tiểu thư, người mau tỉnh dậy đi, đừng làm Y Nhi sợ.
Nó khẽ cựa mình, đôi mắt khó nhọc từ từ hé mở.
Đập vào mắt nó là một người con gái cực kì cực kì xinh đẹp nha. Sống mũi thẳng, hai cánh mũi phập phồng lên xuống rất đáng yêu. Đôi mắt to, tròn, long lanh như nước. Làn da trắng mịn màng như tuyết. Quả thật vô cùng quyến rũ lòng người.
Lướt đôi mắt sắc lạnh nhận xét về con người này. Nó muốn xem đây có phải là người đáng tin hay không. Nhưng thực ra điều này cũng không quan trọng lắm bởi vì chuyện nó biến cô ta thành người của mình chỉ là ngày một ngày hai mà thôi. Căn bản chỉ là nhìn để đánh giá cô ta có xứng đáng đủ tố chất hay không thôi. Nhưng nó biết, sắc đẹp của cô ta có thể lợi dụng được.
Mải suy nghĩ nhưng nó vẫn nhận ra ra cái cô gái tên Y Nhi kia biết cô đã tỉnh.
- Tiểu thư, người đã tỉnh?
Nhẹ gật đầu, đôi mắt nhìn ra mông lung vô định. Bây giờ trời đã tối, không như khung cảnh ở thành phố trước đây, muốn ngắm sao còn khó hơn ra biển Đông bắt cá heo. Bây giờ thì có thể thoải mải mà ngắm.
Đừng nói nó là người lãnh cảm(ờ thì cũng có một chút hơi đáng kể) nó rất thích ngắm sao. Mỗi lần có việc gì, nó đều đi ra ngắm sao. Nhìn chòm Bắc Đẩu xác định phương hướng.
Nó nhớ, năm lên 4, mẹ nó giải thích cho nó nghĩa của cái tên Tinh Mặc. Đó là không bao giờ để ý đến cái gì, vô tư, vô lo mà sống nhưng là theo nghĩa tích cực. Còn theo nghĩa tiêu cực là nó chẳng để ý đến cái gì, luôn đứng ở trên cao, cô độc, lạnh lẽo. Bà đã nói, sẽ không để nó trở thành nghĩa tiêu cực nhưng giờ đây, sự thật như thế nào ai cũng hiểu rõ.
Một tuần, nó không nói quá 5 câu. Một câu không quá 10 từ. Nếu trong một tuần nói đến 3 câu quá 10 từ thì cả tuần đó có cạy miệng cũng đừng mong nó nói.
Tinh Mặc muôn năm vẫn là Tinh Mặc. Cho dù có xuyên không thì cũng không thể thay đổi được con người nó.
Cất giọng nhẹ nhàng, nó khẽ nở một nụ cười chế giễu
- Tôi là ai?
Cô gái tên Y Nhi đó có vẻ kinh ngạc, sau đó, nước mắt lã chã rơi. Gió nhẹ thổi vào mang theo mấy giọt nước mắt nhẹ bay. Thật là một khung cảnh phong tình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.