Vương Phi Xà Y

Chương 38: Băng Đế Chi liên

Long Ngạo Tuyết

15/09/2014

Cánh tay thon dài đem Bạch Băng ôm chặt lại, đôi môi cũng bị Xích Liên Triệt hung hăn cắn.

Bạch Băng kêu đau nhưng đều bị người nam nhân tà mị bên cạnh toàn bộ nuốt hết, đôi môi mở rộng liền bị hắn tiến quân thần tốc vào lãnh địa của nàng không chút kiêng kị.

Mang theo lực lượng bá đạo cùng trừng phạt.

Hôn? đây thật không khác gì một dã thú cuồng nhiệt khi gặp được con mồi, đồng thời cũng mang theo ý tứ cảnh cáo.

Xích Liên Triệt vì trừng phạt nàng mà hung hăng cắn xe, trằn trọc mút vào.

Thoáng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi mà đau lòng, đây chính là tiểu vương phi năm đó của hắn, chính là người năm đó liều chết xông vào bên trong bụng ma thú, cùng hắn sống chết không rời, nàng là tiểu vương phi của hắn!

Hắn hận nàng không nói lời nào mà đã rời đi, hận nàng không tin tưởng hắn, nhưng hắn lại yêu nàng thật sâu.

Sáu năm, trong sáu năm hắn thương nhớ nàng, khiến hắn trở nên tàn nhẫn khát máu, phảng phất như chỉ có máu tươi mới có thể làm cho hắn quên đi bớt một phần đau đớn này.

Bạch Băng không chút nào phản kháng, nàng chờ đợi ngày có thể được gắp hắn ... giống như lúc này đây, khi giờ khắc gặp được nhau này, từ từ khi hơi thở cuồng nhiệt của hắn bao phủ ở trong nụ hôn trừng phạt cùng cảnh cáo, rồi theo từng mùi vị triền miên xâm nhập.

Tiểu Kim mở to mắt nhìn hai người, bên miệng chảy hai dòng nước dãi....

'chao ôi' cái đuôi của Tiểu Kim vểnh lên, quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch, người gây ra họa kia thì tức giận thè lưỡi 'ngươi muốn chết à'

'Nhìn lén chủ nhân, cẩn thận chủ nhân đem ngươi lột da rút gân' nó thật không hiểu sao đầu óc của Tiểu Kim cứ lơ mơ như vậy ạ, ánh mắt như hạt đậu cứ nhìn chằm chằm quan sát, sớm muộn gì cũng bị phát hiện, rồi bị chết ra sao cũng không biết. Nếu muốn coi thì cũng phải cần thận, ít ra cũng phải như nó, đưa móng vuốt lên mà len lén nhìn chứ.



'Ta chính là muốn bị lột da đấy thì sao' Tiểu Kim nghiêng đầu tiếp tục thưởng thức.

'Ngươi.........ta cũng lười phải trông nom ngươi' Tiểu Bạch trợn trắng mắt, nàng đúng là loại tiểu ma thú chỉ có thể dùng một chữ để hình dung -- tiện!

Mãi cho tới lúc không thể hô hấp, hai người mới từ từ tách ra. Đây cũng là lần đầu tiên hai người triền miên hôn lâu như vậy..........

Hai người nhìn nhau thật lâu, trong ánh mắt là nồng đậm thâm tình, cơ hồ không có gì có thể ngăn cách, không cách nào có thể khống ché, giống như núi lửa nóng bỏng nhiệt tình dâng trào.

Gió thổi tới mang theo chút càm giác nóng bỏng hừng hực tản ra.

Thân thể Xích Liên Triệt đột nhiên run lên, mặc dù không có động tĩnh gì lớn, ngay cả Xích Liên Triệt cũng không có phản ứng gì mà nhìn Bạch Băng.

Nhưng mà Bạch Băng vẫn cảm thấy được, hắn đang cố gắng cứng rắn chống đỡ thân thể.

Đưa tay nắm lên bàn tay hắn, thử dò xét mạch môn, nàng cảm giác được rất loạn. Mấy luồng khí không nên tồn tại lại xuất hiện mạnh mẽ đâm vào trong thân thể của hắn. Hơi thở rõ ràng không ổn định, mạch tượng hỗn loạn, hơi thở bất thường.

'rầm' một tiếng, một luồng hơi thở lạnh lẽo đánh văng bàn tay Bạch Băng ra.

Trên tay nàng đột nhiên kết thành một tầng băng mỏng, Bạch Băng mở to mắt nhìn chằm chằm, làm sao có thể như vậy. Băng Liên Chi Đế! Trong cơ thể hắn có Băng Liên Chi Đế.

Chân mày Bạch Băng nhíu chặt lại, Băng Liên Chi Đế là thứ chí hàn nhất trong thiên hạ, đồng thời cũng là vật hiếm có trong đại lục này, vì cả đại lục chỉ có ba cây Băng Liên Chi Đế mà thôi.

Bởi vì tính hàn quá mạnh mẽ, nên không ai dám sử dụng, trong lời đồn đãi, ngay cả thần tiên cũng không chắc có thể chống lại được hàn khí của Băng Đế Chi Liên.

Hắn rốt cuộc có bao nhiêu nghị lực mà chịu đựng được Băng Đế Chi Liên? Hơn nữa hôm nay lại còn trở nên cường đại như thế này?



Ngước mắt nhìn ánh mắt hút hồn người của Xích Liên Triệt, ẩn sâu bên trong là một hồ nước lặng sâu không thấy đáy. Những năm này hắn phải chịu bao nhiêu đau khổ đểu có được ngày hôm nay, chỉ sợ sự tàn nhẫn đấy còn gấp mười lần so với nàng ạ.

Trong lòng Bạch Băng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, Huyết Chú, nhất định là bởi vì Huyết Chú. Huyết Chú nóng như lửa, lúc phát ra cơ hồ có thể thiêu hủy toàn bộ lục phủ ngũ tạng, hơn nữa bj dính Huyết Chú thì thân thể sẽ không thể tu luyện đấu khí, rồi dần dần trở nên suy yếu.

"Ngươi không phải là dùng Băng Đế Chi Liên để áp chế Huyết Chú đấy chứ?" Bạch Băng nhìn chằm chằm cặp mắt thâm trầm kia, lớn tiếng rống giận, đồng thời đem nội lực bị kết băng phá ra.

Băng Đế Chi Liên cùng Huyết Chú đụng nhau, cũng giống như Hỏa tinh đụng Địa Cầu, mặc dù có thể ngắn ngủi chế trụ được Huyết Chú, nhưng đợi đến khi cả hai thứ đồng thời phát tác, thì chẳng khác nào sống không bằng chết!

Một lần so với một lần càng đau đớn hơn, cho đến khi chịu đựng không nổi mà chết.

"Ta nhớ ngươi" Xích Liên Triệt không để ý tới sự giận dữ của Bạch Băng, một đôi tay vuốt ve khuôn mặt nàng, trên môi nở nụ cười. Sáu năm, sau sáu năm trên mặt hắn lại một lần nữa nở nụ cười.

Thanh âm nhẹ nhàng, giọng nói khàn khàn từ tính tràn đầy dịu dàng khiến người nghe như bị lấy đi mất linh hồn.

Ta nhớ ngươi, ta nhớ ngươi, chỉ như vậy thôi nhưng rơi vào tai nàng lại là vô vàn kích động.

Ánh mắt Bạch Băng đỏ hoe, nàng làm sao lại không nhớ hắn chứ. Sáu năm, nỗi nhớ tựa như thủy triều cuồn cuộn, tuy cũng có chút ít tức giận, nhưng nhiều hơn lại là sự dày vò đau đớn.

"Ngươi có nhớ ta hay không......." Vẻ mặt mê hoặc lòng người, mang theo giọng nói mê ly, đôi tay đang vuốt ve khuôn mặt Băng Băng cũng trở nên run rẩy.

Ngươi có nhớ ta hay không? Bạch Băng càng thêm chua xót, nàng rất muốn tức giận nói không nhớ, nhưng khi nhìn đến hắn nàng lại không từ bỏ được, nàng không muốn hắn cau mày dù chỉ một chút.

Trên người dính Huyết Chú cộng thêm với hơi thở lạnh lẽo, vô luận có bao nhiêu dược vật để áp chế thì cũng không thể nào chịu đựng nổi. Từ đó cũng

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Phi Xà Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook