Chương 336: Trí nhớ có tốt điều không bằng ngồi bút tàn
Vệ Long
13/08/2024
Vương Tôn lại cười nói với Mộc Uyển Thanh: "Y ta nói là nơi hoang vắng như thế này nên phải cẩn thận!"
Mộc Uyển Thanh hừ lạnh nói: "Tin ngươi cái quỷ, không chừng ngươi cùng bọn họ chính là một bọn đi!"
Vương Tôn đột nhiên sáng mắt mà vỗ tay khen hay: "Thế nào nàng lại biết!"
Mộc Uyển Thanh chợt tá hỏa lùi lại: "Ngươi... ngươi thật sự là đạo tặc sao?"
Lúc này đám người bên ngoài đã không nhịn được mà gọi to: "Các ngươi có nghe sao, là giao ra tài sản hoặc là chết!"
Vương Tôn lúc này cười cười gian tà với Mộc Uyển Thanh rồi quay lại nhìn đám người kia mà nghiêm túc hỏi: "Các ngươi là?"
Lại nói lúc này ba người kia bắt đầu giới thiệu, chỉ là tốc độ quá nhanh, đến người mới nghe qua lần đầu sợ là khó phân biệt
Mắt xanh chỉ mắt vàng nói: "Ta là tiểu đệ của Kim Hoa"
Mắt đỏ lại chỉ mắt xanh nói: "Đây là tiểu đệ Mộc Hoa"
Mắt vàng lại chỉ mắt xanh, sau là chỉ mắt đỏ: "Đây là tiểu đệ của Hồng Hoa, hắn là Mộc Hoa, còn đây là tiểu đệ của ta, hắn là Hồng Hoa"
Lúc này ba người lại đối lưng vào nhau mà xếp thành trận hình, đồng thanh hô: "Chúng ta là Tam Hoa Đạo Tặc!"
Lúc này Mộc Uyển Thanh ngón tay bắt đầu chỉ lấy: "Tên nào là lão đại, tên nào là tiểu đệ, các ngươi người nào là nhị ca, cái nào là tam đệ!"
Bên ngoài Nam Thiên Học Phủ quảng trường đã sớm họa ra Tam Hoa Đạo Tặc bộ dạng: "Nhanh xác định kẻ nào mới là tiểu đệ của Mộc Hoa, kẻ nào mới là tiểu đệ của Kim Hoa, là ai lão đại của Hồng Hoa!"
"Ngươi sai rồi, là Kim Hoa tiểu đệ, là Mộc Hoa tiểu đệ, vẫn là Hồng Hoa đệ đệ!"
"Ta nói là lão đại là ai, kẻ nào là nhị đệ, tam đệ là tên nào, các ngươi có nhanh không!" Minh Đạo Tiền đứng phía trên đài nhìn ba bức họa, cầm bút chỉ trái chỉ phải, xong lại hét lớn với đám người bên dưới
"Nhanh thôi, là bọn chúng nói nhanh quá..." đám người bắt đầu vò đầu bức tai, vẻ mặt điều nhanh sắp điên
Vương Tôn vẻ mặt hưng phấn đi đến ngắm từng cái: "Tuyệt, các ngươi có còn có thể hợp thể sao, cho, đương nhiên là cho!"
Nói rồi, Vương Tôn liền lột trên tay nhẫn trữ vật ra đưa cho bọn họ: "Lại là đưa cho ngươi tiểu đệ Kim Hoa, cho ngươi tiểu đệ Hồng Hoa, vẫn là đưa cho ngươi tiểu đệ Mộc Hoa!"
Kim Hoa chỉ lấy Hồng Hoa: "Vẫn là đưa cho ta tiểu đệ Hồng Hoa!"
Hồng Hoa lại chỉ lấy Mộc Hoa: "Vẫn là đưa cho ta tiểu đệ Mộc Hoa!"
Mộc Hoa lại chỉ lẩy Hồng Hoa: "Vẫn là đưa cho tiểu đệ của Kim Hoa!"
Mộc Uyển Thanh vẻ mặt sắp khóc đi đến kéo tay Vương Tôn mà hỏi thầm: "Ngươi nói, bọn họ cái nào là lớn, cái nào là nhỏ đây?"
Vương Tôn nhìn nàng như người ngốc: "Ngươi bị ngốc sao, đương nhiên tiểu đệ Kim Hoa là nhỏ nhất, tiếp đến nhỏ nhất là tiểu đệ Hồng Hoa, kế đến nhỏ nhất tiểu đệ là Mộc Hoa!"
"Aaa.." quảng trường Nam Thiên Học Phủ hàng ngàn vạn người trực tiếp ôm đầu rống to
Mộc Uyển Thanh nước mắt rưng rưng
Vương Tôn vội vỗ vỗ vai nàng: "Nào, không khóc, tiểu đệ..."
Chỉ là Mộc Uyển Thanh nghe đến đây liền bỏ chạy đến gốc cây mà ôm đầu: "Ngươi đừng nhắc tiểu đệ có được không, ta muốn biết lão đại, lão đại là ai!"
Vương Tôn ho khan một tiếng, đi đến kéo nàng ra khỏi bờ vực tăm tối: "Đến, vẫn là nói một chút tiểu đệ Kim Hoa là Hồng Hoa..."
"Không!" Mộc Uyển Thanh tức giận không nhẹ
Vương Tôn vẻ mặt kỳ lạ quay lại với ba người Tam Hoa Đạo Tặc: "Vẫn là đưa cho Kim Hoa tiểu đệ đi"
Nói rồi, Vương Tôn liền đưa nhẫn trữ vật cho Mộc Hoa
Mộc Hoa tiếp nhận rồi đưa cho Hồng Hoa: "Tiểu đệ của Kim Hoa, ngươi nhận lấy đi!"
Hồng Hoa lại đưa nhẫn trữ vật cho Kim Hoa: "Tiểu đệ Mộc Hoa đưa cho, ngươi nhận lấy đi!"
Kim Hoa lại đưa nhẫn trữ vật cho Mộc Hoa: "Tiểu đệ Hồng Hoa đưa cho ta, ngươi giữ đi!"
Mộc Hoa tiếp nhận liền mang cất: "Vâng, lão đại!"
Lúc này quảng trường Nam Thiên Học Phủ bùng nổ: "Có rồi, Kim Hoa là lão đại, nhị đệ là Hồng Hoa, tiểu đệ là
Mộc Hoa, mà Hồng Hoa cũng là tiểu đệ của Kim Hoa, Mộc Hoa cũng là tiểu đệ của Hồng Hoa!"
Minh Đạo Tiền chấm bút lên Kim Hoa: "Không được rối, đây là lão đại!"
Minh Đạo Tiền lại chấm bút lên Hồng Hoa: "Đây là nhị đệ, cũng là tiểu đệ của Kim Hoa!"
Minh Đạo Tiền lại chấm bút lên Mộc Hoa: "Đây là tam đệ, là tiểu đệ của Hồng Hoa, đồng thời là tiểu đệ của Kim Hoa, là Kim Hoa tiếu đệ!"
Minh Đạo Tiền nhắm mắt lại rồi mở mắt ra: "Lại quên rồi!"
Minh Đạo Tiền lại nhìn ba bức tranh: "Nhưng không sao, trí nhớ có tốt điều không bằng ngồi bút tàn của ta, cái này bảo đảm không sai, ha ha..."
Lúc này Minh Đạo Tiền không khỏi hưng phấn cười lớn
Mộc Uyển Thanh lại bắt đầu lấy ra giấy bút vẽ lại ba người họ, nhanh chống điểm lấy: "Kim Hoa là lão đại, Hồng Hoa là nhị đệ, Mộc Hoa là tam đệ, cái này bảo đảm không sẽ không nhầm lẫn được!"
Mộc Uyển Thanh hừ lạnh nói: "Tin ngươi cái quỷ, không chừng ngươi cùng bọn họ chính là một bọn đi!"
Vương Tôn đột nhiên sáng mắt mà vỗ tay khen hay: "Thế nào nàng lại biết!"
Mộc Uyển Thanh chợt tá hỏa lùi lại: "Ngươi... ngươi thật sự là đạo tặc sao?"
Lúc này đám người bên ngoài đã không nhịn được mà gọi to: "Các ngươi có nghe sao, là giao ra tài sản hoặc là chết!"
Vương Tôn lúc này cười cười gian tà với Mộc Uyển Thanh rồi quay lại nhìn đám người kia mà nghiêm túc hỏi: "Các ngươi là?"
Lại nói lúc này ba người kia bắt đầu giới thiệu, chỉ là tốc độ quá nhanh, đến người mới nghe qua lần đầu sợ là khó phân biệt
Mắt xanh chỉ mắt vàng nói: "Ta là tiểu đệ của Kim Hoa"
Mắt đỏ lại chỉ mắt xanh nói: "Đây là tiểu đệ Mộc Hoa"
Mắt vàng lại chỉ mắt xanh, sau là chỉ mắt đỏ: "Đây là tiểu đệ của Hồng Hoa, hắn là Mộc Hoa, còn đây là tiểu đệ của ta, hắn là Hồng Hoa"
Lúc này ba người lại đối lưng vào nhau mà xếp thành trận hình, đồng thanh hô: "Chúng ta là Tam Hoa Đạo Tặc!"
Lúc này Mộc Uyển Thanh ngón tay bắt đầu chỉ lấy: "Tên nào là lão đại, tên nào là tiểu đệ, các ngươi người nào là nhị ca, cái nào là tam đệ!"
Bên ngoài Nam Thiên Học Phủ quảng trường đã sớm họa ra Tam Hoa Đạo Tặc bộ dạng: "Nhanh xác định kẻ nào mới là tiểu đệ của Mộc Hoa, kẻ nào mới là tiểu đệ của Kim Hoa, là ai lão đại của Hồng Hoa!"
"Ngươi sai rồi, là Kim Hoa tiểu đệ, là Mộc Hoa tiểu đệ, vẫn là Hồng Hoa đệ đệ!"
"Ta nói là lão đại là ai, kẻ nào là nhị đệ, tam đệ là tên nào, các ngươi có nhanh không!" Minh Đạo Tiền đứng phía trên đài nhìn ba bức họa, cầm bút chỉ trái chỉ phải, xong lại hét lớn với đám người bên dưới
"Nhanh thôi, là bọn chúng nói nhanh quá..." đám người bắt đầu vò đầu bức tai, vẻ mặt điều nhanh sắp điên
Vương Tôn vẻ mặt hưng phấn đi đến ngắm từng cái: "Tuyệt, các ngươi có còn có thể hợp thể sao, cho, đương nhiên là cho!"
Nói rồi, Vương Tôn liền lột trên tay nhẫn trữ vật ra đưa cho bọn họ: "Lại là đưa cho ngươi tiểu đệ Kim Hoa, cho ngươi tiểu đệ Hồng Hoa, vẫn là đưa cho ngươi tiểu đệ Mộc Hoa!"
Kim Hoa chỉ lấy Hồng Hoa: "Vẫn là đưa cho ta tiểu đệ Hồng Hoa!"
Hồng Hoa lại chỉ lấy Mộc Hoa: "Vẫn là đưa cho ta tiểu đệ Mộc Hoa!"
Mộc Hoa lại chỉ lẩy Hồng Hoa: "Vẫn là đưa cho tiểu đệ của Kim Hoa!"
Mộc Uyển Thanh vẻ mặt sắp khóc đi đến kéo tay Vương Tôn mà hỏi thầm: "Ngươi nói, bọn họ cái nào là lớn, cái nào là nhỏ đây?"
Vương Tôn nhìn nàng như người ngốc: "Ngươi bị ngốc sao, đương nhiên tiểu đệ Kim Hoa là nhỏ nhất, tiếp đến nhỏ nhất là tiểu đệ Hồng Hoa, kế đến nhỏ nhất tiểu đệ là Mộc Hoa!"
"Aaa.." quảng trường Nam Thiên Học Phủ hàng ngàn vạn người trực tiếp ôm đầu rống to
Mộc Uyển Thanh nước mắt rưng rưng
Vương Tôn vội vỗ vỗ vai nàng: "Nào, không khóc, tiểu đệ..."
Chỉ là Mộc Uyển Thanh nghe đến đây liền bỏ chạy đến gốc cây mà ôm đầu: "Ngươi đừng nhắc tiểu đệ có được không, ta muốn biết lão đại, lão đại là ai!"
Vương Tôn ho khan một tiếng, đi đến kéo nàng ra khỏi bờ vực tăm tối: "Đến, vẫn là nói một chút tiểu đệ Kim Hoa là Hồng Hoa..."
"Không!" Mộc Uyển Thanh tức giận không nhẹ
Vương Tôn vẻ mặt kỳ lạ quay lại với ba người Tam Hoa Đạo Tặc: "Vẫn là đưa cho Kim Hoa tiểu đệ đi"
Nói rồi, Vương Tôn liền đưa nhẫn trữ vật cho Mộc Hoa
Mộc Hoa tiếp nhận rồi đưa cho Hồng Hoa: "Tiểu đệ của Kim Hoa, ngươi nhận lấy đi!"
Hồng Hoa lại đưa nhẫn trữ vật cho Kim Hoa: "Tiểu đệ Mộc Hoa đưa cho, ngươi nhận lấy đi!"
Kim Hoa lại đưa nhẫn trữ vật cho Mộc Hoa: "Tiểu đệ Hồng Hoa đưa cho ta, ngươi giữ đi!"
Mộc Hoa tiếp nhận liền mang cất: "Vâng, lão đại!"
Lúc này quảng trường Nam Thiên Học Phủ bùng nổ: "Có rồi, Kim Hoa là lão đại, nhị đệ là Hồng Hoa, tiểu đệ là
Mộc Hoa, mà Hồng Hoa cũng là tiểu đệ của Kim Hoa, Mộc Hoa cũng là tiểu đệ của Hồng Hoa!"
Minh Đạo Tiền chấm bút lên Kim Hoa: "Không được rối, đây là lão đại!"
Minh Đạo Tiền lại chấm bút lên Hồng Hoa: "Đây là nhị đệ, cũng là tiểu đệ của Kim Hoa!"
Minh Đạo Tiền lại chấm bút lên Mộc Hoa: "Đây là tam đệ, là tiểu đệ của Hồng Hoa, đồng thời là tiểu đệ của Kim Hoa, là Kim Hoa tiếu đệ!"
Minh Đạo Tiền nhắm mắt lại rồi mở mắt ra: "Lại quên rồi!"
Minh Đạo Tiền lại nhìn ba bức tranh: "Nhưng không sao, trí nhớ có tốt điều không bằng ngồi bút tàn của ta, cái này bảo đảm không sai, ha ha..."
Lúc này Minh Đạo Tiền không khỏi hưng phấn cười lớn
Mộc Uyển Thanh lại bắt đầu lấy ra giấy bút vẽ lại ba người họ, nhanh chống điểm lấy: "Kim Hoa là lão đại, Hồng Hoa là nhị đệ, Mộc Hoa là tam đệ, cái này bảo đảm không sẽ không nhầm lẫn được!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.