Chương 354: Trong quân bị cướp sạch
Vệ Long
13/08/2024
Lúc này đây Hắc Ngục Ma Quân đang rút quân bống nhiên lại có rất nhiều binh sĩ trọng thương đến bẩm báo cấp trên
"Đại đội trưởng, ta trọng thương muốn dùng đan dược, nhưng là túi trữ vật bị đánh rơi rồi a!"
"Vô dụng, chuyện như thế cũng dám có mặt đến đây bẩm báo, cút" ma binh đội trưởng tức giận mắng
"Đúng rồi đội trưởng, ta lại phát hiện nhẫn trữ vật bị mất rồi, ngài thấy đây có bất thường không" lại một ma binh trọng thương đi tới báo cáo, tiếp tục là rất nhiều người đến báo cáo
"Hừ, cút, cút hết cho ta, một đám ăn hại" ma binh đội trưởng tức giận quát lớn
"Đại đội trưởng, túi trữ vật bên thắt lưng của ngươi?" một ma binh thân cận hỏi thăm
"Đương nhiên là trên người ta rồi" Đại đội trưởng tự tin nói, theo bản năng hắn đưa tay sờ bên thắt lưng, sau đó liền trợn mắt nhìn xuống
Rất nhanh tin tức này liền bùng nổ: "Trong quân bị cướp sạch"
Hơn trăm tên ma binh đại đội trưởng quỳ trước mặt Ma Diệu Thiên cấp báo: "Đại tướng quân, tình hình là như thế, có ba kẻ đã lẽn vào đội quân và dùng kỹ xảo cướp sạch chúng ta túi trữ vật, nhẫn giới chỉ điều không thể thoát khỏi!"
Lại một thám báo tiến đến quỳ trước Ma Diệu Thiên: "Báo, ma binh huynh đệ chúng ta chết đi cùng tài vật đã bị kẻ gian cướp sạch, từ binh khí, áo giáp tất cả điều mất hết, khi chúng ta quay lại muốn thu hồi cũng không còn gì"
Ma Diệu Thiên nghe vậy liền bạo nộ: "Ta đi đánh nhau muốn vong thân, các ngươi chỉ đứng ở ngoài cũng không thể kiểm soát đội hình, ngay cả bản thân mình cũng không trong coi được, vậy ta giữ các ngươi lại làm gì?"
"Ngừ.." Hắc Ngục Ma Hồ cảm nhận được chủ nhân tức giận liền gầm thét nhìn đám người
Hơn trăm tên ma binh đại đội trưởng sợ hãi vội nói: "Xin đại tướng quân tha mạng, là chúng ta sơ xuất, lần sau chúng ta nhất định sẽ không để chuyện như thế xảy ra"
"Còn lần sau, các ngươi, phốc..." Ma Diệu Thiên tức giận đến nôn máu
"Hừ.." Ma Diệu Thiên lại đưa tay trái lên sờ nhẫn giới chỉ muốn lấy đan dược trị thương thì cảm giác có gì đó không đúng, nhưng mò mãi không thấy nhẫn giới chỉ, hành động này của hắn khiến đám người thấp thỏm không thôi
Nhị Đóa Ma Liền bền cạnh quan sát không khỏi có chút nghi hoặc, chỉ là không dám nhiều lời
Ánh mắt Ma Diệu Thiên nhìn nhẫn giới chỉ trên tay, nhưng là chỉ là ký ức hình ảnh, còn thực tế chính là cái gì cũng không có
Hắn lại không khỏi nhớ đến trong lúc bị thương có ba người đến đỡ lấy hắn, quan tâm hắn một màn, đồng thời điểm này hắn có chút sững sờ nhớ đến có gì đó không đúng, lại không rõ là điểm nào
Sờ sờ ngực tìm tồi Ma Tướng Lệnh: "Ma Tướng Lệnh của ta?"
"MA TƯỚNG LỆNH CỦA TAAA...." Ma Diệu Thiên tức giận ngửa cổ lên trời gầm thét, xong liền không kiềm chế được cơ thế khí huyết mà phun ra ngụm máu lớn, gục mặt lên mình Hắc Ngục Ma Hổ thôi thóp ra lệnh:
"Quay lại, mau quay lại truy sát đám người đó, tuyên cáo Ma Sát Lệnh, phục họa tên Vương Mộc Thành đó cho ta, treo thưởng, nếu ai bắt được hắn, ta Ma Diệu Thiên thưởng trăm vạn ma tinh, phong thưởng trăm dặm lãnh thổ, mau lền..."
"Rõ" đám người không nói nhiều lời, nhanh chống chỉnh đốn đội hình liền muốn quay lại, nhưng lại đột nhiên chạy ra một tên ma binh đội trưởng nói với Ma Diệu Thiên: "Tướng quân, chúng ta không có giấy bút để vẽ họa Vương Mộc Thành hình ảnh"
"Phốc... đáng... chết" Ma Diệu Thiên nghe vậy liền nộ huyết, phun ra thật nhiều máu mà không thể khống chế, tiếp đến ngất đi trong sự uất ức
"Nhanh, nhanh cứu chữa tướng quân, Ma Y Quân người đâu, nhanh đến" đám người hoảng sợ hét lớn
"Không phải bọn ta không muốn cứu, mà là trong tay chúng ta không có đồ nghề, dược dụng một chút cũng không tại" Ma Y Quân vài chục người chạy lên vô lực nói
"Hỏng, mau, mau tản ra tìm kiếm linh dược cứu trước tướng quân" đám người rất nhanh liền hỗn loạn
Hắc Ngục Ma Quân hiện tại như rắn không đầu!
Nhị Đóa Ma Liên vội đỡ lấy Ma Diệu Thiên
Hồng Liên Hoa đồng thời quát lên: "Dừng lại, chỗ chúng ta có đan dược và linh dược, nhanh đến đây cứu lấy thiếu chủ!"
Hắc Liên Hoa liền ném ra bản thân túi trữ vật cho Ma Y Quân, lại chỉ trích: "Thường ngày không cần lại kè kè bên cạnh, lúc cần chính là như thế hồ đồ, còn không nhanh một chút!"
"Đại đội trưởng, ta trọng thương muốn dùng đan dược, nhưng là túi trữ vật bị đánh rơi rồi a!"
"Vô dụng, chuyện như thế cũng dám có mặt đến đây bẩm báo, cút" ma binh đội trưởng tức giận mắng
"Đúng rồi đội trưởng, ta lại phát hiện nhẫn trữ vật bị mất rồi, ngài thấy đây có bất thường không" lại một ma binh trọng thương đi tới báo cáo, tiếp tục là rất nhiều người đến báo cáo
"Hừ, cút, cút hết cho ta, một đám ăn hại" ma binh đội trưởng tức giận quát lớn
"Đại đội trưởng, túi trữ vật bên thắt lưng của ngươi?" một ma binh thân cận hỏi thăm
"Đương nhiên là trên người ta rồi" Đại đội trưởng tự tin nói, theo bản năng hắn đưa tay sờ bên thắt lưng, sau đó liền trợn mắt nhìn xuống
Rất nhanh tin tức này liền bùng nổ: "Trong quân bị cướp sạch"
Hơn trăm tên ma binh đại đội trưởng quỳ trước mặt Ma Diệu Thiên cấp báo: "Đại tướng quân, tình hình là như thế, có ba kẻ đã lẽn vào đội quân và dùng kỹ xảo cướp sạch chúng ta túi trữ vật, nhẫn giới chỉ điều không thể thoát khỏi!"
Lại một thám báo tiến đến quỳ trước Ma Diệu Thiên: "Báo, ma binh huynh đệ chúng ta chết đi cùng tài vật đã bị kẻ gian cướp sạch, từ binh khí, áo giáp tất cả điều mất hết, khi chúng ta quay lại muốn thu hồi cũng không còn gì"
Ma Diệu Thiên nghe vậy liền bạo nộ: "Ta đi đánh nhau muốn vong thân, các ngươi chỉ đứng ở ngoài cũng không thể kiểm soát đội hình, ngay cả bản thân mình cũng không trong coi được, vậy ta giữ các ngươi lại làm gì?"
"Ngừ.." Hắc Ngục Ma Hồ cảm nhận được chủ nhân tức giận liền gầm thét nhìn đám người
Hơn trăm tên ma binh đại đội trưởng sợ hãi vội nói: "Xin đại tướng quân tha mạng, là chúng ta sơ xuất, lần sau chúng ta nhất định sẽ không để chuyện như thế xảy ra"
"Còn lần sau, các ngươi, phốc..." Ma Diệu Thiên tức giận đến nôn máu
"Hừ.." Ma Diệu Thiên lại đưa tay trái lên sờ nhẫn giới chỉ muốn lấy đan dược trị thương thì cảm giác có gì đó không đúng, nhưng mò mãi không thấy nhẫn giới chỉ, hành động này của hắn khiến đám người thấp thỏm không thôi
Nhị Đóa Ma Liền bền cạnh quan sát không khỏi có chút nghi hoặc, chỉ là không dám nhiều lời
Ánh mắt Ma Diệu Thiên nhìn nhẫn giới chỉ trên tay, nhưng là chỉ là ký ức hình ảnh, còn thực tế chính là cái gì cũng không có
Hắn lại không khỏi nhớ đến trong lúc bị thương có ba người đến đỡ lấy hắn, quan tâm hắn một màn, đồng thời điểm này hắn có chút sững sờ nhớ đến có gì đó không đúng, lại không rõ là điểm nào
Sờ sờ ngực tìm tồi Ma Tướng Lệnh: "Ma Tướng Lệnh của ta?"
"MA TƯỚNG LỆNH CỦA TAAA...." Ma Diệu Thiên tức giận ngửa cổ lên trời gầm thét, xong liền không kiềm chế được cơ thế khí huyết mà phun ra ngụm máu lớn, gục mặt lên mình Hắc Ngục Ma Hổ thôi thóp ra lệnh:
"Quay lại, mau quay lại truy sát đám người đó, tuyên cáo Ma Sát Lệnh, phục họa tên Vương Mộc Thành đó cho ta, treo thưởng, nếu ai bắt được hắn, ta Ma Diệu Thiên thưởng trăm vạn ma tinh, phong thưởng trăm dặm lãnh thổ, mau lền..."
"Rõ" đám người không nói nhiều lời, nhanh chống chỉnh đốn đội hình liền muốn quay lại, nhưng lại đột nhiên chạy ra một tên ma binh đội trưởng nói với Ma Diệu Thiên: "Tướng quân, chúng ta không có giấy bút để vẽ họa Vương Mộc Thành hình ảnh"
"Phốc... đáng... chết" Ma Diệu Thiên nghe vậy liền nộ huyết, phun ra thật nhiều máu mà không thể khống chế, tiếp đến ngất đi trong sự uất ức
"Nhanh, nhanh cứu chữa tướng quân, Ma Y Quân người đâu, nhanh đến" đám người hoảng sợ hét lớn
"Không phải bọn ta không muốn cứu, mà là trong tay chúng ta không có đồ nghề, dược dụng một chút cũng không tại" Ma Y Quân vài chục người chạy lên vô lực nói
"Hỏng, mau, mau tản ra tìm kiếm linh dược cứu trước tướng quân" đám người rất nhanh liền hỗn loạn
Hắc Ngục Ma Quân hiện tại như rắn không đầu!
Nhị Đóa Ma Liên vội đỡ lấy Ma Diệu Thiên
Hồng Liên Hoa đồng thời quát lên: "Dừng lại, chỗ chúng ta có đan dược và linh dược, nhanh đến đây cứu lấy thiếu chủ!"
Hắc Liên Hoa liền ném ra bản thân túi trữ vật cho Ma Y Quân, lại chỉ trích: "Thường ngày không cần lại kè kè bên cạnh, lúc cần chính là như thế hồ đồ, còn không nhanh một chút!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.