Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 921: Anh rể
Ma Mị Hồng Trần
23/05/2024
“Sức chiến đấu của Võ Thần đỉnh phong tương đương với Nguyên Anh đại viên mãn!”
“Mà Nguyên Anh và Xuất Khiếu là một ranh giới lớn, đây là sự chuyển biến từ Luyện thể sang Nguyên thần, chẳng lẽ con đường tu luyện của võ đạo sẽ đứt đoạn như vậy luôn sao?”
Ánh mắt Lâm Phong hơi híp lại.
“Anh rể, chẳng lẽ đến cả anh cũng không biết cảnh giới trên Võ Tthần là gì sao?”
Trần Y Thủy có chút thất vọng hỏi.
“Không phải anh rể không biết, mà do hiện nay chưa có ai bước vào cảnh giới trên Võ Thần, nhưng năm xưa vị đại năng sáng tạo ra võ đạo, đã gọi cảnh giới trên Võ Thần là 'Hư”
“Hư? Là sao?”
“Cái này không rõ lắm!”
Lâm Phong lắc đầu nói.
Vài người đang trò chuyện.
Bỗng nhiên bên ngoài trang viên nhà họ Trần truyền đến một trận thanh âm vang dội,
Giống như ngàn quân vạn mã đang phi ngựa đến, khiến mặt đất hơi run rẩy, tựa như động đất cấp độ nhẹ!
“Người của Vu tộc đến rồi sao?”
Mọi người trong võ đường đều chấn động, vội vàng cầm chặt vũ khí, thần sắc có chút căng thẳng!
“Xoạu” “Xoạu” “Xoạt!”
Trần Bắc Huyền, Trần Thiên Hủ cùng rất nhiều trưởng lão nhà họ Trần lao ra, vẻ mặt căng cứng như sắp gặp kẻ thù truyền kiếp!
Lâm Phong đứng trong sân cũng hơi cau mày.
Thần thức của anh quét qua, phát hiện người đến bên ngoài không phải Vu tộc, mà là lượng lớn quân đội với đầy đủ vũ khít
Dẫn đầu đoàn quân này. Là rất nhiều cường giả có khí tức không tầm thường!
Trong đó có một số người anh quen, như Long Soái, Triệu Vô Cực, Dược Tư. Mạc...
Lục sư huynh Phùng Mục Trần cũng có mặt!
Mà bên cạnh Lục sư huynh, còn có một đám cường giả khủng bố, đều là nhân vật cấp bậc Chân Long, là lực lượng bảo vệ quốc gia của Đại Hạ, giờ phút này đều có mặt, đang thẳng tiến, hướng về nhà họ Trần!
“Có phải người của Vu tộc đến rồi không?”
Trần Bắc Huyền nhỏ giọng hỏi.
“Không phải, ra ngoài xem đi, con cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!”
Lâm Phong lắc đầu, dẫn theo một đám người nhà họ Trần đi ra khỏi trang viên.
Mà lúc này.
Long Soái và những người khác cũng đã đến trước cổng lớn, bầu không khí vô cùng áp lực.
Người nhà họ Trần nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Không khỏi cau mày.
Ban đầu cứ tưởng cường giả Vu tộc đến, không ngờ lại là các đại lão quân đội.
“Long Soái, mấy ông định làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn tôi mang quân xuất chinh sao?”
Lâm Phong nửa đùa nửa thật hỏi.
Anh và Long Soái cùng những người khác có thể xem là bạn cũ, hơn nữa, anh đã cống hiến cho quốc gia rất nhiều, nên thái độ của Lâm Phong khi đối diện với Long Soái khá tuỳ ý thoải mái.
“Lâm Phong, Hoa Vân Phi chết rồi!”
Long Soái mặt không biểu cảm nói.
“Cái gì?”
Lâm Phong sững sờ.
“Hôm qua sau khi cậu rời khỏi Dược Vương cốc, Hoa Vân Phi bị người ta dùng linh hỏa thiêu thành tro bụi, thi thể cũng không còn....”
Long Soái nói. Lâm Phong nghe vậy cau mày,
Những ngay lập tức, anh đã hiểu được hôm nay Long Soái dẫn quân đến đây làm gì....
Nhưng anh vẫn không dám tin, Hoa Vân Phi lại chết như thế.
Mới ngày hôm qua.
Hai người còn đang trong phòng trò chuyện trao đổi.
Hoa Vân Phi nói với anh về những dự định sau này, trong lời nói đây ắp hy vọng về tương lai, còn nói nhất định sẽ tìm ra cách khác, để người thường có thể tu võ thậm chí tu tiên...
“Lâm Phong, tuy rằng bề ngoài cậu có vẻ lạnh lùng vô tình, coi mạng người như cỏ rác! Nhưng mấy lão già chúng tôi vẫn luôn cho rằng cậu là người ngoài
lạnh trong nóng!”
“Cậu luôn miệng nói không quan tâm chuyện của Đại Hạ, nhưng thực tế lại luôn âm thầm giúp đỡ đất nước!”
“Khi Vô Cực nói với tôi Hoa Vân Phi chết dưới tay cậu, phản ứng đầu tiên của tôi là không tin, nhưng sự thật máu me lại sờ sờ ra đó!”
“Mà Nguyên Anh và Xuất Khiếu là một ranh giới lớn, đây là sự chuyển biến từ Luyện thể sang Nguyên thần, chẳng lẽ con đường tu luyện của võ đạo sẽ đứt đoạn như vậy luôn sao?”
Ánh mắt Lâm Phong hơi híp lại.
“Anh rể, chẳng lẽ đến cả anh cũng không biết cảnh giới trên Võ Tthần là gì sao?”
Trần Y Thủy có chút thất vọng hỏi.
“Không phải anh rể không biết, mà do hiện nay chưa có ai bước vào cảnh giới trên Võ Thần, nhưng năm xưa vị đại năng sáng tạo ra võ đạo, đã gọi cảnh giới trên Võ Thần là 'Hư”
“Hư? Là sao?”
“Cái này không rõ lắm!”
Lâm Phong lắc đầu nói.
Vài người đang trò chuyện.
Bỗng nhiên bên ngoài trang viên nhà họ Trần truyền đến một trận thanh âm vang dội,
Giống như ngàn quân vạn mã đang phi ngựa đến, khiến mặt đất hơi run rẩy, tựa như động đất cấp độ nhẹ!
“Người của Vu tộc đến rồi sao?”
Mọi người trong võ đường đều chấn động, vội vàng cầm chặt vũ khí, thần sắc có chút căng thẳng!
“Xoạu” “Xoạu” “Xoạt!”
Trần Bắc Huyền, Trần Thiên Hủ cùng rất nhiều trưởng lão nhà họ Trần lao ra, vẻ mặt căng cứng như sắp gặp kẻ thù truyền kiếp!
Lâm Phong đứng trong sân cũng hơi cau mày.
Thần thức của anh quét qua, phát hiện người đến bên ngoài không phải Vu tộc, mà là lượng lớn quân đội với đầy đủ vũ khít
Dẫn đầu đoàn quân này. Là rất nhiều cường giả có khí tức không tầm thường!
Trong đó có một số người anh quen, như Long Soái, Triệu Vô Cực, Dược Tư. Mạc...
Lục sư huynh Phùng Mục Trần cũng có mặt!
Mà bên cạnh Lục sư huynh, còn có một đám cường giả khủng bố, đều là nhân vật cấp bậc Chân Long, là lực lượng bảo vệ quốc gia của Đại Hạ, giờ phút này đều có mặt, đang thẳng tiến, hướng về nhà họ Trần!
“Có phải người của Vu tộc đến rồi không?”
Trần Bắc Huyền nhỏ giọng hỏi.
“Không phải, ra ngoài xem đi, con cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra!”
Lâm Phong lắc đầu, dẫn theo một đám người nhà họ Trần đi ra khỏi trang viên.
Mà lúc này.
Long Soái và những người khác cũng đã đến trước cổng lớn, bầu không khí vô cùng áp lực.
Người nhà họ Trần nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Không khỏi cau mày.
Ban đầu cứ tưởng cường giả Vu tộc đến, không ngờ lại là các đại lão quân đội.
“Long Soái, mấy ông định làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn tôi mang quân xuất chinh sao?”
Lâm Phong nửa đùa nửa thật hỏi.
Anh và Long Soái cùng những người khác có thể xem là bạn cũ, hơn nữa, anh đã cống hiến cho quốc gia rất nhiều, nên thái độ của Lâm Phong khi đối diện với Long Soái khá tuỳ ý thoải mái.
“Lâm Phong, Hoa Vân Phi chết rồi!”
Long Soái mặt không biểu cảm nói.
“Cái gì?”
Lâm Phong sững sờ.
“Hôm qua sau khi cậu rời khỏi Dược Vương cốc, Hoa Vân Phi bị người ta dùng linh hỏa thiêu thành tro bụi, thi thể cũng không còn....”
Long Soái nói. Lâm Phong nghe vậy cau mày,
Những ngay lập tức, anh đã hiểu được hôm nay Long Soái dẫn quân đến đây làm gì....
Nhưng anh vẫn không dám tin, Hoa Vân Phi lại chết như thế.
Mới ngày hôm qua.
Hai người còn đang trong phòng trò chuyện trao đổi.
Hoa Vân Phi nói với anh về những dự định sau này, trong lời nói đây ắp hy vọng về tương lai, còn nói nhất định sẽ tìm ra cách khác, để người thường có thể tu võ thậm chí tu tiên...
“Lâm Phong, tuy rằng bề ngoài cậu có vẻ lạnh lùng vô tình, coi mạng người như cỏ rác! Nhưng mấy lão già chúng tôi vẫn luôn cho rằng cậu là người ngoài
lạnh trong nóng!”
“Cậu luôn miệng nói không quan tâm chuyện của Đại Hạ, nhưng thực tế lại luôn âm thầm giúp đỡ đất nước!”
“Khi Vô Cực nói với tôi Hoa Vân Phi chết dưới tay cậu, phản ứng đầu tiên của tôi là không tin, nhưng sự thật máu me lại sờ sờ ra đó!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.