Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 214
Ma Mị Hồng Trần
02/04/2024
Nhưng không ngờ rằng Lâm Phong lại chẳng sợ hãi chút nào, còn lên tiếng nói:
“Còn người nào nữa không? Gọi ra đây xông lên cả đi, tôi nghĩ cả nhà lên luôn cùng lúc cho xong, chứ nếu cứ từng người một nhảy ra thì phiền quá.”
“Ha ha, nói thật nhé, tôi thật sự không thể không bái phục khả năng khoác lác của cậu! Chỉ mình cậu cũng xứng để nhiều cường giả nhà họ Giang chúng tôi xông lên cùng lúc như vậy sao?”
Giang Phi Vân giận đến phì cười.
“Gia chủ, để cháu tới thử xem thực lực của thằng nhóc này có cứng như miệng nó không!”
Adv
Lúc này, một võ giả nhà họ Giang bước ra, cười khẩy một tiếng.
“Được lắm! Giang Bình, tôi không hy vọng sau một phút nữa cậu ta vẫn có thể đứng đây nói chuyện với tôi.”
Giang Phi Vân nhẹ nhàng gật đầu.
Võ giả bước ra tên là Giang Bình, là võ giả sơ kỳ Địa Cảnh của nhà họ Giang, gã ta thấy gã ta đủ để đối phó với một tên vai vế dưới tuổi còn trẻ như Lâm Phong!
Adv
“Ha ha, một phút đồng hồ sao? Trong vòng mười giây, cháu có thể khiến cậu ta quỳ gối xin lỗi nhà họ Giang chúng ta!”
Giang Bình cười khinh thường.
Chân phải gã ta đột nhiên đạp xuống đất, bắn mình về phía Lâm Phong.
Lúc đầu Lâm Phong định tiện tay bẻ gãy cổ tên này, nhưng mà đột nhiên nhớ đến khôi lỗi thuật mình mới học tối qua.
Thế là anh chỉ dùng chút sức lực nhỏ, tay phải nhẹ nhàng tung lên, bắn ra một ấn ký khôi lỗi không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó chui vào trong ấn đường Giang Bình.
Giang Bình đang lao tới nhanh chóng lại đột nhiên ngừng lại, ngơ ngác đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Giang Bình! Cháu làm gì thế? Còn không mau lên đi?”
Giang Phi Vân nhíu mày nói.
“Lên đâu? Lên vợ ông à?”
Giang Bình cứng ngắc quay đầu lại nói một câu, sắc mặt không thay đổi.
Cảnh tượng bất ngờ này khiến tất cả những người có mặt ở đây đều sốc!
Chuyện gì thế này?
Lẽ nào tên này với vợ của Giang Phi Vân có gì gian díu sao?
“Giang Bình, cháu...”
Giang Bình đang định nói gì đó thì lại phát hiện ra Giang Bình đang tấn công về phía mình.
Ông ta nghiêng người tránh thoát đòn tấn công của Giang Bình, sau đó nắm chặt lấy cổ tay Giang Bình, lạnh lùng nói:
“Giang Bình, cháu điên rồi sao?”
“Ha ha... Vợ ông, bà ta mềm lắm đó!”
Giang Bình cười quái dị.
“Chết đi!”
Giang Phi Vân nghe vậy thì lập tức sôi máu, đánh mạnh một đòn không chút do dự.
“Uỳnh!”
Trong nháy mắt, Giang bình bay ra xa mười mấy mét, đập mạnh xuống đất, hộc mấy ngụm máu tươi lớn.
Sau đó dường như gã ta tỉnh táo lại trong chớp mắt, há to miệng muốn nói gì đó, nhưng lại không thể nói được gì, rồi cứ như vậy mà chết đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt mọi người trong hiện trường đột nhiên có vẻ cổ quái.
Giang Bình thân là võ giả Địa Cảnh, cũng được coi là một nhân vật cốt cán của Giang gia, vậy mà lại qua lại với vợ của gia chủ!
Còn rất hời?
Hời cỡ nào?
Giang Phi Vân nhìn thi thể của Giang Bình mà vẻ mặt âm trầm bất định.
Tính cách của Giang Bình trầm ổn!
Tối qua trong buổi họp của Giang gia, Giang Bình còn nói chuyện thân mật với ông ta!
“Còn người nào nữa không? Gọi ra đây xông lên cả đi, tôi nghĩ cả nhà lên luôn cùng lúc cho xong, chứ nếu cứ từng người một nhảy ra thì phiền quá.”
“Ha ha, nói thật nhé, tôi thật sự không thể không bái phục khả năng khoác lác của cậu! Chỉ mình cậu cũng xứng để nhiều cường giả nhà họ Giang chúng tôi xông lên cùng lúc như vậy sao?”
Giang Phi Vân giận đến phì cười.
“Gia chủ, để cháu tới thử xem thực lực của thằng nhóc này có cứng như miệng nó không!”
Adv
Lúc này, một võ giả nhà họ Giang bước ra, cười khẩy một tiếng.
“Được lắm! Giang Bình, tôi không hy vọng sau một phút nữa cậu ta vẫn có thể đứng đây nói chuyện với tôi.”
Giang Phi Vân nhẹ nhàng gật đầu.
Võ giả bước ra tên là Giang Bình, là võ giả sơ kỳ Địa Cảnh của nhà họ Giang, gã ta thấy gã ta đủ để đối phó với một tên vai vế dưới tuổi còn trẻ như Lâm Phong!
Adv
“Ha ha, một phút đồng hồ sao? Trong vòng mười giây, cháu có thể khiến cậu ta quỳ gối xin lỗi nhà họ Giang chúng ta!”
Giang Bình cười khinh thường.
Chân phải gã ta đột nhiên đạp xuống đất, bắn mình về phía Lâm Phong.
Lúc đầu Lâm Phong định tiện tay bẻ gãy cổ tên này, nhưng mà đột nhiên nhớ đến khôi lỗi thuật mình mới học tối qua.
Thế là anh chỉ dùng chút sức lực nhỏ, tay phải nhẹ nhàng tung lên, bắn ra một ấn ký khôi lỗi không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nó chui vào trong ấn đường Giang Bình.
Giang Bình đang lao tới nhanh chóng lại đột nhiên ngừng lại, ngơ ngác đứng tại chỗ không nhúc nhích.
“Giang Bình! Cháu làm gì thế? Còn không mau lên đi?”
Giang Phi Vân nhíu mày nói.
“Lên đâu? Lên vợ ông à?”
Giang Bình cứng ngắc quay đầu lại nói một câu, sắc mặt không thay đổi.
Cảnh tượng bất ngờ này khiến tất cả những người có mặt ở đây đều sốc!
Chuyện gì thế này?
Lẽ nào tên này với vợ của Giang Phi Vân có gì gian díu sao?
“Giang Bình, cháu...”
Giang Bình đang định nói gì đó thì lại phát hiện ra Giang Bình đang tấn công về phía mình.
Ông ta nghiêng người tránh thoát đòn tấn công của Giang Bình, sau đó nắm chặt lấy cổ tay Giang Bình, lạnh lùng nói:
“Giang Bình, cháu điên rồi sao?”
“Ha ha... Vợ ông, bà ta mềm lắm đó!”
Giang Bình cười quái dị.
“Chết đi!”
Giang Phi Vân nghe vậy thì lập tức sôi máu, đánh mạnh một đòn không chút do dự.
“Uỳnh!”
Trong nháy mắt, Giang bình bay ra xa mười mấy mét, đập mạnh xuống đất, hộc mấy ngụm máu tươi lớn.
Sau đó dường như gã ta tỉnh táo lại trong chớp mắt, há to miệng muốn nói gì đó, nhưng lại không thể nói được gì, rồi cứ như vậy mà chết đi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt mọi người trong hiện trường đột nhiên có vẻ cổ quái.
Giang Bình thân là võ giả Địa Cảnh, cũng được coi là một nhân vật cốt cán của Giang gia, vậy mà lại qua lại với vợ của gia chủ!
Còn rất hời?
Hời cỡ nào?
Giang Phi Vân nhìn thi thể của Giang Bình mà vẻ mặt âm trầm bất định.
Tính cách của Giang Bình trầm ổn!
Tối qua trong buổi họp của Giang gia, Giang Bình còn nói chuyện thân mật với ông ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.