Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 309
Ma Mị Hồng Trần
06/04/2024
Vương Vũ Tình nhắm hai mắt lại, nhìn như mặc kệ.
Diệp Phàm hài lòng gật đầu, đưa tay ra chuẩn bị băng bó tiếp.
Nhưng đúng lúc này đám người xung quanh đột nhiên kêu lên.
“Sói… sói không chết!”
Diệp Phàm nghe vậy thì quay đầu lại nhìn, phát hiện chín con sói Bắc Mỹ lại đứng lên. Đồng thời mắt của một con sói càng đỏ hơn, mũi thở phì phì.
Adv
“A! Sợ quá…” Vương Vũ Tình ôm chặt Diệp Phàm.
“Có tôi ở đây, sợ gì?”
Diệp Phàm kéo Vương Vũ Tình xuống, sau đó nhìn chín con sói, mắt nheo lại.
Quả nhiên là kì lạ! Rõ ràng vừa nãy mình đã đánh vỡ nội tạng của chín con sói, là vật sống thì đều phải chết mới đúng!
Adv
Hay là chín con sói này thực ra đã chết nhưng được người khác dùng bí thuật hồi sinh?
Dị năng từ bên ngoài ư?
…
Ở chuồng hổ, Lâm Phong cũng luôn để ý đến tình hình bên kia, khi thấy chín con sói sống lại, ánh mắt cũng hơi kinh ngạc.
“Chín con sói đã chết!” Tiểu Luyến Luyến hơi buồn bã nói.
“Con gái ngoan, sao con biết chúng chết rồi? Rõ ràng là vừa đứng dậy đấy thôi.” Lâm Phong nói.
“Đúng vậy, sói vừa đứng lên mà, sao con lại cảm thấy chúng đã chết chứ?” Tiểu Luyến Luyến cũng hơi mê mang.
Lâm Phong xoa đầu con gái, không hỏi nữa.
Anh có thể khẳng định chắc chắn thể chất của con gái có liên quan đến Ngự Thú, tương lai nói không chừng có thể là một Ngự Thú Tiên sư.
Lát sau, Lâm Phong lẩm bẩm: “Chín con sói này bây giờ không không khác gì cương thi, đao chém không bị thương, có lẽ thanh niên kia cũng không phải đối thủ của chúng.”
…
Bên kia, Diệp Phàm chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chín xác sói, trên mặt không hề có vẻ sợ hãi.
Mà hình như chín cái xác sói cũng nhận ra Diệp Phàm rất mạnh, không vội vàng tấn công.
Bầu không khí yên tĩnh, cực kì áp lực!
Đúng lúc này, đám nhân viên bảo vệ của vườn thú Hồng Sam cầm đĩa đồ ăn, súng thuốc mê chạy tới.
“Mọi người mau lùi ra sau!”
Một đội trưởng đội bảo vệ vừa chỉ huy mọi người sơ tán vừa bảo cấp dưới bắn thuốc mê cho chín con sói.
“Phụt!”
Kim gây mê bắn ra, cắm vào một con sói.
“Cạch!”
Nhưng khi đụng tới làn da của con sói, một tiếng vang lảnh lót phát ra, sau đó kim gây mê gãy đôi.
Chuyện gì đây? Đám bảo vệ sợ hãi.
“Grào!”
Con sói bị đánh lén tức giận, vọt lên quá mười mét, phóng tới chỗ bảo vệ vừa bắn kim gây mê.
“Đầu To, mau tránh ra! Cậu làm gì thế!”
“Đầu To, tránh ra đi!”
Mọi người xung quanh cũng sợ hãi. Nhưng tên bảo vệ Đầu To lại sợ tái mặt, hai chân run rẩy, không còn chạy nổi!
“Mẹ! Muốn chết!”
Diệp Phàm hài lòng gật đầu, đưa tay ra chuẩn bị băng bó tiếp.
Nhưng đúng lúc này đám người xung quanh đột nhiên kêu lên.
“Sói… sói không chết!”
Diệp Phàm nghe vậy thì quay đầu lại nhìn, phát hiện chín con sói Bắc Mỹ lại đứng lên. Đồng thời mắt của một con sói càng đỏ hơn, mũi thở phì phì.
Adv
“A! Sợ quá…” Vương Vũ Tình ôm chặt Diệp Phàm.
“Có tôi ở đây, sợ gì?”
Diệp Phàm kéo Vương Vũ Tình xuống, sau đó nhìn chín con sói, mắt nheo lại.
Quả nhiên là kì lạ! Rõ ràng vừa nãy mình đã đánh vỡ nội tạng của chín con sói, là vật sống thì đều phải chết mới đúng!
Adv
Hay là chín con sói này thực ra đã chết nhưng được người khác dùng bí thuật hồi sinh?
Dị năng từ bên ngoài ư?
…
Ở chuồng hổ, Lâm Phong cũng luôn để ý đến tình hình bên kia, khi thấy chín con sói sống lại, ánh mắt cũng hơi kinh ngạc.
“Chín con sói đã chết!” Tiểu Luyến Luyến hơi buồn bã nói.
“Con gái ngoan, sao con biết chúng chết rồi? Rõ ràng là vừa đứng dậy đấy thôi.” Lâm Phong nói.
“Đúng vậy, sói vừa đứng lên mà, sao con lại cảm thấy chúng đã chết chứ?” Tiểu Luyến Luyến cũng hơi mê mang.
Lâm Phong xoa đầu con gái, không hỏi nữa.
Anh có thể khẳng định chắc chắn thể chất của con gái có liên quan đến Ngự Thú, tương lai nói không chừng có thể là một Ngự Thú Tiên sư.
Lát sau, Lâm Phong lẩm bẩm: “Chín con sói này bây giờ không không khác gì cương thi, đao chém không bị thương, có lẽ thanh niên kia cũng không phải đối thủ của chúng.”
…
Bên kia, Diệp Phàm chắp tay sau lưng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chín xác sói, trên mặt không hề có vẻ sợ hãi.
Mà hình như chín cái xác sói cũng nhận ra Diệp Phàm rất mạnh, không vội vàng tấn công.
Bầu không khí yên tĩnh, cực kì áp lực!
Đúng lúc này, đám nhân viên bảo vệ của vườn thú Hồng Sam cầm đĩa đồ ăn, súng thuốc mê chạy tới.
“Mọi người mau lùi ra sau!”
Một đội trưởng đội bảo vệ vừa chỉ huy mọi người sơ tán vừa bảo cấp dưới bắn thuốc mê cho chín con sói.
“Phụt!”
Kim gây mê bắn ra, cắm vào một con sói.
“Cạch!”
Nhưng khi đụng tới làn da của con sói, một tiếng vang lảnh lót phát ra, sau đó kim gây mê gãy đôi.
Chuyện gì đây? Đám bảo vệ sợ hãi.
“Grào!”
Con sói bị đánh lén tức giận, vọt lên quá mười mét, phóng tới chỗ bảo vệ vừa bắn kim gây mê.
“Đầu To, mau tránh ra! Cậu làm gì thế!”
“Đầu To, tránh ra đi!”
Mọi người xung quanh cũng sợ hãi. Nhưng tên bảo vệ Đầu To lại sợ tái mặt, hai chân run rẩy, không còn chạy nổi!
“Mẹ! Muốn chết!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.