Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 329
Ma Mị Hồng Trần
09/04/2024
Đến lúc này rồi, vì sao Lâm Phong vẫn không muốn nói thật chứ?
“Vậy cảnh giới trên cao thủ võ đạo mà cậu nói là gì?”
Trần Thiên Hủ hỏi.
Lâm Phong suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Nguyên Anh!”
“Không muốn nói thì thôi! Đây là cảnh giới quái gì? Hoàn toàn không liên quan gì đến võ đạo, cậu bịa thì cũng phải bịa ra cái gì có lý tí chứ?”
Adv
Trần Thiên Hủ cạn lời.
Lâm Phong liếc mắt nhìn anh ta, cũng không buồn giải thích thêm.
Tu tiên và tu võ vốn là hai trường phái hoàn toàn khác nhau!
Muốn để một người đã tiến vào con đường võ đạo, bỗng nhiên tiếp nhận những chuyện như tu tiên này thì thật sự chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Adv
“Y Nặc, sao lần này máy bay lại đột nhiên mất lái?”
Lâm Phong đưa mắt về phía Y Nặc, dịu dàng hỏi.
Không chờ Trần Y Nặc đáp lời thì Tiểu Luyến Luyến đã giơ tay lên nói:
“Cái này con biết, là một tên đàn ông cực kỳ thúi, người đó tự xưng là Phong Thần vĩ đại!”
“Phong Thần vĩ đại?”
Lâm Phong cạn lời.
Cái tên chó má gì thế!
Lúc này Trần Thiên Hủ lên tiếng nói:
“Để tôi nói, người cướp máy bay là một tên sát thủ hàng đầu ở nước ngoài tên là Phong Hành Giả, nhưng hắn ta lại càng thích được người khác gọi mình là Phong Thần hơn!”
“Tên Phong Hành Giả này là một người có dị năng, am hiểu điều khiển gió! Thực lực cực kỳ mạnh mẽ, luôn đứng đầu trên bảng xếp hạng sát thủ trong web đen!”
“Lại là sát thủ nước ngoài nữa hả?”
Lâm Phong nhíu mày.
Trước đó là thương pháo sư Will, rồi đến khống hồn sư Quỷ Anh, giờ lại đến thuật sĩ dị năng, Phong Hành Giả.
Trong khoảng thời gian ngắn lại xuất hiện tận ba sát thủ nước ngoài!
Đây thật sự không phải là một dấu hiệu tốt khi để những tên sát thủ từ nước khác đến sinh sự khắp nơi trên đất nước của mình!
“Tên Phong Hành Giả này khác gì thương pháo sư Will và Quỷ Anh kia?”
Lâm Phong hỏi.
“Không cùng đẳng cấp!”
“Quỷ Anh chỉ là trợ thủ của Phong Hành Giả mà thôi! Còn về phần tên Will kia, cùng lắm chỉ là một người bình thường khá lợi hại, không có thương pháo thì chả là cái đinh han gì!”
Ánh mắt Trần Thiên Hủ trở nên nghiêm túc nói:
“Phong Hành Giả là một kẻ rất khó giải quyết, đồng thời có thể bay rất nhanh trong một khoảng thời gian ngắn! Đi tới đi lui không để lại dấu vết, cho dù là cao thủ võ đạo có ra tay thì cũng không chắc chắn có thể bắt được hắn ta!”
“Vậy sao?”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên sát ý, lạnh lùng nói:
“Cho dù hắn ta có lợi hại đến mấy đi nữa, dám ra tay với con gái và người phụ nữ của tôi thì đều phải chết!”
“Hay là bỏ đi! Tôi biết có thể thực lực của cậu đã đạt đến cảnh giới cao thủ võ đạo, nhưng nếu cậu không giết được loại sát thủ như tên Phong Hành Giả này thì sẽ để lại vô số tai họa về sau! Không cần phải gây ra phiền phức lớn như vậy!”
Trần Thiên Hủ khuyên.
Lâm Phong đang chuẩn bị nói thì đúng lúc này “rầm!” một tiếng, cửa kính trong phòng khách sạn đột nhiên vỡ tung.
Ngay sau đó
“Surprise!”
Phong Hành Giả cười quái dị một tiếng, chân bước trên không trung, nghênh ngang đi đến.
“Phong Hành Giả!”
“Vậy cảnh giới trên cao thủ võ đạo mà cậu nói là gì?”
Trần Thiên Hủ hỏi.
Lâm Phong suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Nguyên Anh!”
“Không muốn nói thì thôi! Đây là cảnh giới quái gì? Hoàn toàn không liên quan gì đến võ đạo, cậu bịa thì cũng phải bịa ra cái gì có lý tí chứ?”
Adv
Trần Thiên Hủ cạn lời.
Lâm Phong liếc mắt nhìn anh ta, cũng không buồn giải thích thêm.
Tu tiên và tu võ vốn là hai trường phái hoàn toàn khác nhau!
Muốn để một người đã tiến vào con đường võ đạo, bỗng nhiên tiếp nhận những chuyện như tu tiên này thì thật sự chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Adv
“Y Nặc, sao lần này máy bay lại đột nhiên mất lái?”
Lâm Phong đưa mắt về phía Y Nặc, dịu dàng hỏi.
Không chờ Trần Y Nặc đáp lời thì Tiểu Luyến Luyến đã giơ tay lên nói:
“Cái này con biết, là một tên đàn ông cực kỳ thúi, người đó tự xưng là Phong Thần vĩ đại!”
“Phong Thần vĩ đại?”
Lâm Phong cạn lời.
Cái tên chó má gì thế!
Lúc này Trần Thiên Hủ lên tiếng nói:
“Để tôi nói, người cướp máy bay là một tên sát thủ hàng đầu ở nước ngoài tên là Phong Hành Giả, nhưng hắn ta lại càng thích được người khác gọi mình là Phong Thần hơn!”
“Tên Phong Hành Giả này là một người có dị năng, am hiểu điều khiển gió! Thực lực cực kỳ mạnh mẽ, luôn đứng đầu trên bảng xếp hạng sát thủ trong web đen!”
“Lại là sát thủ nước ngoài nữa hả?”
Lâm Phong nhíu mày.
Trước đó là thương pháo sư Will, rồi đến khống hồn sư Quỷ Anh, giờ lại đến thuật sĩ dị năng, Phong Hành Giả.
Trong khoảng thời gian ngắn lại xuất hiện tận ba sát thủ nước ngoài!
Đây thật sự không phải là một dấu hiệu tốt khi để những tên sát thủ từ nước khác đến sinh sự khắp nơi trên đất nước của mình!
“Tên Phong Hành Giả này khác gì thương pháo sư Will và Quỷ Anh kia?”
Lâm Phong hỏi.
“Không cùng đẳng cấp!”
“Quỷ Anh chỉ là trợ thủ của Phong Hành Giả mà thôi! Còn về phần tên Will kia, cùng lắm chỉ là một người bình thường khá lợi hại, không có thương pháo thì chả là cái đinh han gì!”
Ánh mắt Trần Thiên Hủ trở nên nghiêm túc nói:
“Phong Hành Giả là một kẻ rất khó giải quyết, đồng thời có thể bay rất nhanh trong một khoảng thời gian ngắn! Đi tới đi lui không để lại dấu vết, cho dù là cao thủ võ đạo có ra tay thì cũng không chắc chắn có thể bắt được hắn ta!”
“Vậy sao?”
Trong mắt Lâm Phong lóe lên sát ý, lạnh lùng nói:
“Cho dù hắn ta có lợi hại đến mấy đi nữa, dám ra tay với con gái và người phụ nữ của tôi thì đều phải chết!”
“Hay là bỏ đi! Tôi biết có thể thực lực của cậu đã đạt đến cảnh giới cao thủ võ đạo, nhưng nếu cậu không giết được loại sát thủ như tên Phong Hành Giả này thì sẽ để lại vô số tai họa về sau! Không cần phải gây ra phiền phức lớn như vậy!”
Trần Thiên Hủ khuyên.
Lâm Phong đang chuẩn bị nói thì đúng lúc này “rầm!” một tiếng, cửa kính trong phòng khách sạn đột nhiên vỡ tung.
Ngay sau đó
“Surprise!”
Phong Hành Giả cười quái dị một tiếng, chân bước trên không trung, nghênh ngang đi đến.
“Phong Hành Giả!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.