Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 389
Ma Mị Hồng Trần
09/04/2024
“Như vậy mới phải chứ! Mọi người hoà thuận với nhau, không nên đánh đánh giết giết đâu!”
Gia Cát Mặc Trần vỗ vai Lâm Phi Hải, sau đó chủ động đi tới trước mặt Lâm Phong, mỉm cười nói:
“Cậu Lâm đúng không? Có lẽ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, xin cậu chỉ giáo nhiều hơn nhé!”
“Chưa đến mức chỉ giáo được đâu!”
Lâm Phong trả lời.
Adv
“Ha ha… Cậu Lâm còn trẻ mà đã có tu vi như thế, quả nhiên là thiên tài đầu tiên mà tôi gặp trong suốt một trăm năm qua!”
Gia Cát Mặc Trần không keo kiệt lên tiếng khen ngợi.
Mọi người nghe vậy đều nhìn Lâm Phong với vẻ mặt hâm mộ, không ngờ anh lại được tiền bối Gia Cát coi trọng.
Adv
Lâm Phong không nói gì.
Gia Cát Mặc Trần là người đầu tiên anh không nhìn thấu được kể từ khi xuống núi đến nay, điều này khiến anh nảy sinh cảnh giác!
Đương nhiên cũng chỉ là cảnh giác mà thôi!
Nếu Gia Cát Mặc Trần thể hiện ra gì đó sai sai, anh sẽ lập tức ra tay xử lý ông ta!
Thấy Lâm Phong có vẻ không muốn nói chuyện với mình lắm, Gia Cát Mặc Trần cũng không nói thêm gì nữa, thay vào đó quay sang nói với mọi người:
“Mọi người có biết vì sao tôi tập hợp mọi người lại đây không?”
“Không phải vì mỏ linh thạch hả?”
Đám đông nháo nhào đáp.
“Đúng vậy! Chính là vì mỏ linh thạch!”
Gia Cát Mặc Trần gật đầu, nghiêm giọng nói tiếp:
“Nhưng mỏ linh thạch này không dễ có được đâu! Bởi vì sâu bên trong mỏ linh thạch này có một con yêu thú rất mạnh canh giữ, nếu chúng ta muốn lấy được linh thạch thì phải đánh bại con yêu thú này!”
“Đây cũng là mục đích mà tôi tập hợp mọi người!”
Ông ta vừa dứt lời.
Con ngươi của mọi người co lại, bắt đầu bàn tán xôn xao.
Dù sao loại sinh vật yêu thú này cũng cực kỳ hiếm thấy, chúng hấp thu linh khí thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, một khi xuất hiện sẽ là sự tồn tại vô cùng mạnh, bất cẩn chút thôi là tất cả bọn họ đều sẽ chết ở đây.
Trong mắt Lâm Phong có tia sáng lướt qua.
Có cả yêu thú nữa ư?
Thế chẳng phải có nghĩa là anh có thể lấy được nội đan ư?
Như vậy quá đã!
Hoa Độ Linh, nội đan, mỏ linh thạch, cơ duyên cứ phải nói là tới liên tục!
…
“Mọi người đừng hoảng! Tôi tập hợp tất cả mọi người lại đây đương nhiên là vì có nắm chắc!”
“Thật ra con yêu thú này cũng không mạnh lắm, tôi từng đánh nhau với nó rồi, thực lực khoảng chừng tông sư võ đạo bán bộ thôi! Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì chắc chắn sẽ có thể đối phó với nó!”
Gia Cát Mặc Trần mỉm cười nói.
Tông sư võ đạo bán bộ?
Nghe vậy, tất cả mọi người đều dao động!
Trong số những người ở đây có khoảng hơn hai mươi võ giả Tiên Thiên Cảnh, hoàn toàn có thể giết được một con yêu thú với sức chiến đấu ngang bằng tông sư võ đạo bán bộ!
“Tiền bối Gia Cát đã nói như vậy rồi thì chúng ta mau tranh thủ lên núi đi!”
“Đúng đấy, tôi đang rất muốn đào linh thạch đây này!”
Gia Cát Mặc Trần vỗ vai Lâm Phi Hải, sau đó chủ động đi tới trước mặt Lâm Phong, mỉm cười nói:
“Cậu Lâm đúng không? Có lẽ đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, xin cậu chỉ giáo nhiều hơn nhé!”
“Chưa đến mức chỉ giáo được đâu!”
Lâm Phong trả lời.
Adv
“Ha ha… Cậu Lâm còn trẻ mà đã có tu vi như thế, quả nhiên là thiên tài đầu tiên mà tôi gặp trong suốt một trăm năm qua!”
Gia Cát Mặc Trần không keo kiệt lên tiếng khen ngợi.
Mọi người nghe vậy đều nhìn Lâm Phong với vẻ mặt hâm mộ, không ngờ anh lại được tiền bối Gia Cát coi trọng.
Adv
Lâm Phong không nói gì.
Gia Cát Mặc Trần là người đầu tiên anh không nhìn thấu được kể từ khi xuống núi đến nay, điều này khiến anh nảy sinh cảnh giác!
Đương nhiên cũng chỉ là cảnh giác mà thôi!
Nếu Gia Cát Mặc Trần thể hiện ra gì đó sai sai, anh sẽ lập tức ra tay xử lý ông ta!
Thấy Lâm Phong có vẻ không muốn nói chuyện với mình lắm, Gia Cát Mặc Trần cũng không nói thêm gì nữa, thay vào đó quay sang nói với mọi người:
“Mọi người có biết vì sao tôi tập hợp mọi người lại đây không?”
“Không phải vì mỏ linh thạch hả?”
Đám đông nháo nhào đáp.
“Đúng vậy! Chính là vì mỏ linh thạch!”
Gia Cát Mặc Trần gật đầu, nghiêm giọng nói tiếp:
“Nhưng mỏ linh thạch này không dễ có được đâu! Bởi vì sâu bên trong mỏ linh thạch này có một con yêu thú rất mạnh canh giữ, nếu chúng ta muốn lấy được linh thạch thì phải đánh bại con yêu thú này!”
“Đây cũng là mục đích mà tôi tập hợp mọi người!”
Ông ta vừa dứt lời.
Con ngươi của mọi người co lại, bắt đầu bàn tán xôn xao.
Dù sao loại sinh vật yêu thú này cũng cực kỳ hiếm thấy, chúng hấp thu linh khí thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, một khi xuất hiện sẽ là sự tồn tại vô cùng mạnh, bất cẩn chút thôi là tất cả bọn họ đều sẽ chết ở đây.
Trong mắt Lâm Phong có tia sáng lướt qua.
Có cả yêu thú nữa ư?
Thế chẳng phải có nghĩa là anh có thể lấy được nội đan ư?
Như vậy quá đã!
Hoa Độ Linh, nội đan, mỏ linh thạch, cơ duyên cứ phải nói là tới liên tục!
…
“Mọi người đừng hoảng! Tôi tập hợp tất cả mọi người lại đây đương nhiên là vì có nắm chắc!”
“Thật ra con yêu thú này cũng không mạnh lắm, tôi từng đánh nhau với nó rồi, thực lực khoảng chừng tông sư võ đạo bán bộ thôi! Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì chắc chắn sẽ có thể đối phó với nó!”
Gia Cát Mặc Trần mỉm cười nói.
Tông sư võ đạo bán bộ?
Nghe vậy, tất cả mọi người đều dao động!
Trong số những người ở đây có khoảng hơn hai mươi võ giả Tiên Thiên Cảnh, hoàn toàn có thể giết được một con yêu thú với sức chiến đấu ngang bằng tông sư võ đạo bán bộ!
“Tiền bối Gia Cát đã nói như vậy rồi thì chúng ta mau tranh thủ lên núi đi!”
“Đúng đấy, tôi đang rất muốn đào linh thạch đây này!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.