Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 528
Ma Mị Hồng Trần
19/04/2024
“Đẹp… Đẹp quá!”
“Đẹp quá đi!”
Thấy cô ta, đàn ông nhà họ Trần đều lộ ra vẻ ham muốn!
Nhất là Trần Thiên Hủ, kích động run rẩy!
Là cô ấy!
Adv
Cô ấy thật sự tới đây!
Chẳng lẽ là tới tìm mình sao?
Chỉ có Trần Sơn sau chuyện vừa rồi không chỉ không thấy đẹp, mà còn thấy gai cả người.
Một lần bị rắn cắn rồi, bây giờ đối mặt với phụ nữ, trong lòng ông ấy có bóng ma.
Adv
“Cô gái này, cô là?”
Trần Bắc Huyền hơi sững ra một lát, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
Cô gái này rất lạ!
Với thực lực của ông ấy, cho dù một cô gái xinh đẹp cỡ nào cũng không đủ khiến ông ấy thất thần.
Điều này nghĩa là, vừa nãy vào đây, cô gái này đã sử dụng Mị thuật!
“Tôi là Tô Vũ Tình.”
Giọng nói của cô gái rất êm tai, như tiếng chim sơn ca.
…
Cùng lúc đó, trước cửa Thanh Thành Kiếm Phái.
Hàn Phi dẫn theo một đám đệ tử, đứng ở trước cửa, vẻ mặt bất an.
Không có Lâm Phong dẫn đầu, bọn họ không dám đi vào.
Bởi vì nếu vào sẽ bị Phó môn chủ Đường Thiên Hàm gặng hỏi.
Bọn họ trả lời thế nào?
Nói Môn chủ và thái thượng trưởng lão đã bị giết, từ nay Hàn Phi lên làm Môn chủ?
Chẳng khác nào tìm chết!
Phó môn chủ Đường Thiên Hàm tuy không bằng Hàn Nhất Kiếm, nhưng không kém bao nhiêu, chỉ thiếu chút nữa thôi là người kiếm hợp nhất được rồi!
“Hàn trưởng lão, bây giờ chúng ta nên làm gì?” Một đệ tử nhỏ giọng hỏi.
“Chờ Lâm tiền bối về rồi chúng ta vào.” Hàn Phi nhỏ giọng đáp.
Đúng lúc này, có một đám người cười nói từ Thanh Thành Kiếm Phái đi ra.
Phó môn chủ Đường Thiên Hàm đi cạnh một thanh niên áo trắng, dáng vẻ cực kì cung kính.
Nhìn thấy thanh niên áo trắng, Hàn Phi thầm giật mình.
Sao người này lại tới!
Lúc này, Hàn Phi chỉ thấy cả người tê rần.
Sao lại trùng hợp như thế?
Thanh niên áo trắng này sớm không tới muộn không tới, vì sao cứ tới vào lúc này?
Nếu đối phương nhúng tay, hậu quả bọn họ không chịu nổi!
Hắn có thể chắc chắn, dù Lâm Phong đứng trước mặt thanh niên này cũng chẳng là gì!
Người này là Phùng Mục Trần, con trai ruột của môn chủ Phùng Thiên Luân của Thần Võ Môn, môn phái hàng đầu của Thập Vạn Đại Sơn, cũng là thiên kiêu được toàn bộ giới võ đạo Vân Xuyên công nhận!
Tương truyền, lúc Phùng Mục Trần được sinh ra, xuất hiện tường vân, mây đỏ trải dài ba nghìn dặm.
Phùng Mục Trần đầy tháng đã xuống đất đi lại, một tuổi bắt đầu tập võ, ba tuổi lên Địa Cảnh, bảy tuổi lên Thiên Cảnh, mười lăm tuổi là Tông Sư, hai mươi tư tuổi đã là Võ Hồn Cảnh!
Khi anh ta lên Võ Hồn Cảnh, giống như cá vượt long môn, chiến lực xuất thần nhập hóa, coi như là ba anh ta cũng không phải đối thủ!
“Đẹp quá đi!”
Thấy cô ta, đàn ông nhà họ Trần đều lộ ra vẻ ham muốn!
Nhất là Trần Thiên Hủ, kích động run rẩy!
Là cô ấy!
Adv
Cô ấy thật sự tới đây!
Chẳng lẽ là tới tìm mình sao?
Chỉ có Trần Sơn sau chuyện vừa rồi không chỉ không thấy đẹp, mà còn thấy gai cả người.
Một lần bị rắn cắn rồi, bây giờ đối mặt với phụ nữ, trong lòng ông ấy có bóng ma.
Adv
“Cô gái này, cô là?”
Trần Bắc Huyền hơi sững ra một lát, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
Cô gái này rất lạ!
Với thực lực của ông ấy, cho dù một cô gái xinh đẹp cỡ nào cũng không đủ khiến ông ấy thất thần.
Điều này nghĩa là, vừa nãy vào đây, cô gái này đã sử dụng Mị thuật!
“Tôi là Tô Vũ Tình.”
Giọng nói của cô gái rất êm tai, như tiếng chim sơn ca.
…
Cùng lúc đó, trước cửa Thanh Thành Kiếm Phái.
Hàn Phi dẫn theo một đám đệ tử, đứng ở trước cửa, vẻ mặt bất an.
Không có Lâm Phong dẫn đầu, bọn họ không dám đi vào.
Bởi vì nếu vào sẽ bị Phó môn chủ Đường Thiên Hàm gặng hỏi.
Bọn họ trả lời thế nào?
Nói Môn chủ và thái thượng trưởng lão đã bị giết, từ nay Hàn Phi lên làm Môn chủ?
Chẳng khác nào tìm chết!
Phó môn chủ Đường Thiên Hàm tuy không bằng Hàn Nhất Kiếm, nhưng không kém bao nhiêu, chỉ thiếu chút nữa thôi là người kiếm hợp nhất được rồi!
“Hàn trưởng lão, bây giờ chúng ta nên làm gì?” Một đệ tử nhỏ giọng hỏi.
“Chờ Lâm tiền bối về rồi chúng ta vào.” Hàn Phi nhỏ giọng đáp.
Đúng lúc này, có một đám người cười nói từ Thanh Thành Kiếm Phái đi ra.
Phó môn chủ Đường Thiên Hàm đi cạnh một thanh niên áo trắng, dáng vẻ cực kì cung kính.
Nhìn thấy thanh niên áo trắng, Hàn Phi thầm giật mình.
Sao người này lại tới!
Lúc này, Hàn Phi chỉ thấy cả người tê rần.
Sao lại trùng hợp như thế?
Thanh niên áo trắng này sớm không tới muộn không tới, vì sao cứ tới vào lúc này?
Nếu đối phương nhúng tay, hậu quả bọn họ không chịu nổi!
Hắn có thể chắc chắn, dù Lâm Phong đứng trước mặt thanh niên này cũng chẳng là gì!
Người này là Phùng Mục Trần, con trai ruột của môn chủ Phùng Thiên Luân của Thần Võ Môn, môn phái hàng đầu của Thập Vạn Đại Sơn, cũng là thiên kiêu được toàn bộ giới võ đạo Vân Xuyên công nhận!
Tương truyền, lúc Phùng Mục Trần được sinh ra, xuất hiện tường vân, mây đỏ trải dài ba nghìn dặm.
Phùng Mục Trần đầy tháng đã xuống đất đi lại, một tuổi bắt đầu tập võ, ba tuổi lên Địa Cảnh, bảy tuổi lên Thiên Cảnh, mười lăm tuổi là Tông Sư, hai mươi tư tuổi đã là Võ Hồn Cảnh!
Khi anh ta lên Võ Hồn Cảnh, giống như cá vượt long môn, chiến lực xuất thần nhập hóa, coi như là ba anh ta cũng không phải đối thủ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.